Rể Quý Rể Hiền

Chương 250




Cho dù Cao Phong há miệng chờ nuôi cơm nhưng Kim Tuyết Mai vẫn nguyện ý đi theo Cao Phong, đả kích này với Nguyễn Văn Hạo mà nói quả thực giống như núi Thái Sơn đè đầu vậy!

Loại đả kích mãnh liệt này càng khiến NguyễnVăn Hạo giận sôi gan, hận không thể đạp văng Cao Phong xuống đất.

"Loại chuyện này nói ra từ miệng ngài Cao, có vẻ như còn rất đáng kiêu ngạo."

"Anh căn bản không thích Kim Tuyết Mai, anh cũng không có tư cách thích Tuyết Mai, anh không có tư cách bảo vệ cô ấy, anh càng không có tư cách cho cô ấy hạnh phúc!" Nguyễn Văn Hạo rốt cuộc không kiềm chế được cơn tức trong lòng, chửi Cao Phong té tát.

Cao Phong lạnh lùng liếc nhìn Nguyễn Văn Hạo, giờ khắc này toàn thân trên dưới tỏa khí lạnh ép người, khiến kẻ khác run sợ.

Nguyễn Văn Hạo cũng xem như đã gặp qua không ít các người trưởng bối trong giới của Hà Nội, nhưng không ai có thể so sánh với khí thế bức người trên người Cao Phong.

Loại khí thế này, như là trời sinh, như bẩm sinh đã có.

"Người phụ nữ của tôi, tự tôi bảo v."

"Chỉ mình ông đây là có thể cho cô ấy cảm giác an toàn!"

"Còn nữa, cái tên Tuyết Mai này không phải cho anh gọi, còn kêu một tiếng nữa cẩn thận tôi đập nát cái miệng của anh."

Cao Phong lạnh lùng nhìn Nguyễn Văn Hạo, nói ra lời cực kỳ cương quyết.

Nguyễn Văn Hạo sững sờ nhìn Cao Phong, giờ khắc này thậm chí có chút câm nín không nói nên lời.

Không ai có thể cảm nhận được tâm trạng hiện giờ của Nguyễn Văn Hạo, bị ánh mắt lạnh như băng của Cao Phong nhìn chòng chọc, tựa như bị một con mãnh thú theo dõi, khiến đáy lòng người ta sinh ra hoảng sợ.

Đến những người xung quanh, đều bị khí thế trên người Cao Phong chấn động, huống chi NguyễnVăn Hạo ở đối diện đón nhận khí thế áp bức người của Cao Phong?

Kim Tuyết Mai nghe được những lời này của Cao Phong, trong lòng vô cùng cảm động, chỉ mỗi mình Cao Phong là có thể cho Kim Tuyết Mai cảm giác an toàn, đây là loại lời nói khí phách biết chừng nào?

Các nữ nhân viên phía sau Kim Ngọc Dung thì trên mặt vẻ hâm mộ đến chết mê chết mệt.

Có cô nàng còn mê trai hơn phát ra tiếng than sợ hãi: "Cao Phong thiệt man nha, quá đàn ông luôn!"

Bỏ qua những thứ khác không nói, lúc này khí thế trên người Cao Phong cùng với lời nói khí phách của anh đều khiến những cô gái này vô cùng cảm phục.

"Cảm giác an toàn, anh có thể cho được cảm giác an toàn gì?"

"Đây là một xã hội thực tế, xã hội đồng tiền, không có tiền, thứ vô dụng ngồi chờ sung rụng như anh thì có cái gì!"

"Người khác có thể ở trong một ngôi nhà lớn, nhưng anh không cho cô ấy được, người khác có túi xách mĩ phẩm hàng hiệu, anh cũng không cho cô ấy được!"

"Ngay cả xe hiệu anh cũng không cho cô ấy được, chỉ riêng chiếc Maserati này của tôi, anh đừng nói không cố gắng, dù cho anh cố cả đời nhưng liệu anh có thể mua được không?"

"Cao Phong tôi cho anh biết, cái này, chính là chênh lệch, anh vĩnh viễn đều phải ngửa cổ nhìn lên với sự chênh lệch này!"

Nguyễn Văn Hạo tỏ vẻ khinh thường nhìn Cao Phong.

Cho dù Cao Phong này khí thế mạnh mẽ, lời nói bá đạo thì thế nào? Cao Phong không có tiền, đây là sự thật!

Cái miệng nói độc ai cũng có thể nói, nhưng tiền, không phải ai cũng có đâu.

"Ha ha, tôi cho rằng ngài Nguyễn nói rất có đạo lý."

"Cao Phong anh chỉ có thể lái chiếc BMW tàn gần tỷ, Maserati? Nằm mơ đi!" Kim Ngọc Dung cười khẩy một tiếng.

Cao Phong khẽ lắc đầu, nếu anh muốn, sao lại chỉ muốn mỗi một chiếc Maserati?

"Ý của anh là nói, có tiền, có thể sở hữu tất cả phải không?" Cao Phong nghiền ngẫm hỏi.

"Đương nhiên rồi! Tất cả mọi thứ trên thế giới này đều có thể đánh giá bằng tiền, không có đồ nào vô giá, chỉ phải xem tiền của anh có đủ nhiều hay không."

"Giống như tất cả những thứ tôi làm vì Kim Tuyết Mai đây! Nếu anh không dựa vào Kim Tuyết Mai, tôi dám chắc với anh ngay cả một bông hoa hồng này anh cũng mua không được, đây là hiện thực, ha ha." Nguyễn Văn Hạo cười gắn khinh thường.

Trên mặt Nguyễn Văn Hạo một lần nữa hiện lên vẻ tự tin, anh ta tin tưởng phán đoán của mình, cũng tin tưởng vào thông tin mình điều tra được.

Cao Phong này là một tên ở rể, ăn uống đều phải dựa vào nhà họ Kim, có tư cách gì mà ngông cuồng trước mặt mình?

"Anh có mà mua cái rắm! Khoảng thời gian trước anh còn không biết mình là ai, cầm tiền ăn xài phung phí."

"Sau này hết tiền, hoang phí thành quen rồi, sau đó sẽ lại cùng Kim Tuyết Mai hợp tác với nhau cầm hết lợi nhuận của xí nghiệp Kim Thiên, một con mọt ở nhà họ Kim như anh thì có thể lấy tiền ở đâu ra?" Kim Ngọc Dung cũng cười gắn không ngừng.

Nghe Kim Ngọc Dung nói vậy, Cao Phong nhíu mày nhìn cô ta một cái.

Khó trách lúc anh vừa mới tới, nhìn thấy nét mặt Kim Tuyết Mai rất khó coi, sâu trong đáy mắt chôn giấu lửa giận nghẹn khuất.

Ban đầu Cao Phong còn có chút nghi ngờ, rõ ràng Nguyễn Văn Hạo này chỉ muốn làm ra vẻ vậy thôi, Kim Tuyết Mai chắc chắn phải nổi giận hơn mới đúng, vẻ mặt nghẹn khuất này của cô từ đâu mà đến.

Hiện giờ xem ra, nhất định là trước đó Kim Ngọc Dung đã nói xấu Kim Tuyết Mai, cho nên Kim Tuyết Mai mới có thể nghẹn khuất như thế.

Nhưng mà, bây giờ anh tới rồi, đương nhiên Cao Phong sẽ không để cho cô ta tiếp tục thực hiện kế hoạch của mình.

Sự trong sạch của Kim Tuyết Mai, cũng phải được chứng thực.

"Kim Ngọc Dung, tôi nói lại lần nữa, tôi tuyệt đối không lấy lợi nhuận gì của công ty Kim, cũng không có vớ được cái gì béo bở!"

"Tất cả hợp tác cùng Bất động sản Phong Mai đều được viết rõ ràng trên hợp đồng, cô có thể đi kiểm tra bất kỳ lúc nào." Kim Tuyết Mai xấu hổ giận dữ nói.

"Hợp đồng có thể làm giả, nói suông thế nào mà cẳng được." Kim Ngọc Dung vẫn khinh thường cười lạnh.

"Cô!" Kim Tuyết Mai nghe vậy càng thêm phẫn nộ, dù là ai bị người ta nói xấu như vậy, trong lòng cũng sẽ cực kỳ khổ sở.

Huống chi Kim Tuyết Mai thật sự là vì xí nghiệp Kim Thiên mà tận tâm tận lực, hôm nay lại đổi lấy sự đối xử như vậy?

"Cô cái gì mà cô? Tôi nói là sự thật! Bằng không cô nói cho tôi biết, chiếc BMW của Cao Phong từ đâu có?"

"Nếu Cao Phong thật sự rất có tiền, bây giờ lấy ngay ra hai tỷ, tôi sẽ tin cô trong sạch!" Khóe miệng Kim Ngọc Dung mang theo đùa cợt thật sâu.

Cô ta đã đoán chừng Cao Phong tuyệt đối không lấy ra được nhiều tiền như vậy, cho nên chuyện này Kim Tuyết Mai tuyệt đối không cách nào giải thích.

Quả nhiên, trong nháy mắt sắc mặt Kim Tuyết Mai ửng đỏ, cứng đờ đến một câu cũng không nói ra được.

Bởi vì cô thật sự không biết, tiền của Cao Phong rốt cuộc là từ đâu tới.

Tiền của Cao Phong giống như từ trên trời giáng xuống vậy, đột nhiên có thể mua được chiếc BMW thật tốt, còn có thể bao cả khách sạn bán đảo quốc tế, còn mua được cả biệt thự Khu dân cư Phương Đông trị giá mười hai tỷ kia.

Tất cả những thứ này cộng lại, e rằng bản thân anh cũng phải có hơn mấy chục tỷ, tuyệt đối không cách nào tự làm ra được.

Nhưng mà, trong mắt người ngoài, trong ba năm này Cao Phong chỉ là một tên vô dụng bỏ đi, sao có thể là một phú ông hàng tỷ chứ?

Nghĩ tới đây, trong lòng Kim Tuyết Mai càng thêm khó chịu, nếu suy đoán của Kim Tuyết Ngọc là thật, vậy chứng tỏ Cao Phong thật sự có cấu kết cùng Bất động sản Phong Mai.

Nếu Cao Phong thật sự làm vậy, Kim Ngọc Dung xem như cũng không nói xấu gì cả.

Bởi vì ngấp nghé công ty còn tồi tệ hơn nhiều so với việc lấy lợi nhuận từ công ty!

Cao Phong khẽ lắc đầu, nếu Nguyễn Văn Hạo này đã nói ra đạo lý sống của anh ta là tiền, nếu Kim Ngọc Dung này đã muốn Kim Tuyết Mai lấy ra nhiều tiền hơn để tự chứng mình trong sạch.

Vậy thì, Cao Phong không có lựa chọn nào khác.

Cho dù nhà họ Cao đã ngăn cấm, không được tùy tiện bại lộ thân phận.

Nhưng vì Kim Tuyết Mai, ngăn cấm của nhà họ Cao có là cái gì?

"Tuyết Mai, cứ giao cho anh, anh sẽ chứng minh sự trong sạch của em." Cao Phong cho Kim Tuyết Mai một ánh mắt trấn an.

Kim Tuyết Mai cũng không biết bây giờ nên làm thế nào, chỉ có thể ngơ ngác gật đầu.