Rể Quý Rể Hiền

Chương 1358






Chương 1358

Sau đó, trước khi mọi người kịp phản ứng, Nam Phương Minh Nguyệt ngay lập tức đến bên cạnh Cao Phong, không chút do dự hôn lên má anh.

“Chuyện gì xảy ra cũng đừng nhúc nhích.””

Nam Phương Minh Nguyệt không quên dặn dò Cao Phong.

Cao Phong nghe vậy sửng sốt, nhưng văn là hơi chuyển động một chút.

“Ừm!”

Nam Phương Minh Nguyệt chạm đôi môi ẩm ướt lên má Cao Phong, như chuồn chuồn lướt nước.

“Như vậy có thể chứng minh chưa?”

Nam Phương Minh Nguyệt đứng thẳng, sắc mặt ửng đỏ nhìn mọi người.

Lúc này đây, rốt cuộc không ai dám nói gì.

Dòng tộc nhà họ Nam Phương là dòng họ giàu có, vô cùng chú trọng gia phong.

Nam Phương Minh Nguyệt là con gái, thanh danh vô cùng quan trọng, có thể đứng trước mặt nhiều người làm như vậy thì quả thực là thể hiện được nhiều điều.

Hứa Vĩnh Hạo mở miệng, trợn mắt vô cùng ghen tị nhìn Cao Phong.

Những người khác không nói gì nữa, chỉ cúi đầu thành thật.

Mà nhân viên công tác không nói gì nữa, thông qua tư cách dự thi của Cao Phong.

Nam Phương Minh Nghị có được điều kiện dự thi, lúc này mới thở phào một hơi, ánh mắt phức tạp đích nhìn Nam Phương Minh Nguyệt một cái, sau đó theo mọi người rời đi.

Nam Phương Minh Nguyệt trên mặt vẫn còn sắc đỏ, mãi không hết.

Cao Phong cũng là vô cùng xấu hổ, càng không thoải mái.

Dù sao anh cũng là một người đàn ông đã có gia đình, và anh luôn ghi nhớ thân phận này

Nhưng, tình thế bức bách này quả thật không có biện pháp thay thế.

Tất cả đều khiến anh mạnh mẽ hơn.

Nhưng trong lòng Nam Phương Minh Nguyệt còn khó chịu hơn, lúc nào cũng cảm thấy mình như thế này thật có lỗi với Cao Phong ở thành phố Hà Nội.

Khi mọi người trong dòng tộc nhà họ Nam Phương bước đến một nơi không có ai, Nam Phương Minh Nghị từ từ quay lại, nhìn Nam Phương Minh Nguyệt và nói: “Minh Nguyệt, ông nội ghi nhận tất cả những đóng góp của cháu.”

“Ông còn có một số việc phải giải quyết, cũng phải đi gặp một số người, cháu cứ đi cùng Cao Phong dạo một vòng là được.”

“Nhớ kỹ, vẫn phải giữ thái độ thân mật.

Có được tư cách thi rồi, nhưng mấy người của kỳ thi cũng không dễ đối phó như vậy”

Trước khi Nam Phương Minh Nghị rời đi, ông đã cấn thận dặn dò cho hai người họ.

“Cháu biết rồi ông nội.”

Nam Phương Minh Nguyệt gật đầu đáp.

Đợi mọi người đi rồi, Nam Phương Minh Nguyệt mới hừ lạnh một tiếng xoay người nhìn về phía Cao Phong.

“Tôi nói cho anh biết, vừa rồi đó là tình thế cấp bách, anh đừng hiểu lầm tôi có cái gì với anh, trong lòng tôi có người khác rồi.”

Nam Phương Minh Nguyệt cả vú lấp miệng em.

“Tôi không nghĩ gì nhiều.”

Cao Phong sờ sờ chóp mũi trả lời.

“Anh!”

Nam Phương Minh Nguyệt sửng sốt, quát: “Anh có thái độ với tôi sao?”

“Cô muốn tôi có thái độ gì? Cô hôn tôi mà không có sự đồng ý của tôi, cô muốn cho tôi có thái độ gì?”

Cao Phong khẽ cau mày.

“Anh!”

Nam Phương Minh Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, lại bị Cao Phong chọc cho tức điên lên.

Cô ta tức giận giậm chân nói: “Anh đúng là được hời mà còn khoe mãi Tôi nói cho anh biết, được tôi đây hôn một cái là vinh hạnh lắm đấy! Anh nên biết ơn tôi mới đúng!”

“Ô, vậy cảm ơn nhé.”

Cao Phong lạnh nhạt trả lời rồi xoay người đi về phía trước.

Anh nghĩ rằng nếu phải tham gia thi đấu ở đây thì nên làm quen với hoàn cảnh xung quanh trước.