Rể Quý Rể Hiền

Chương 1267






Chương 1267

“Người trẻ tuổi nóng nảy là chuyện tốt, chỉ cần không ảnh hưởng đến chuyện lớn thì thất bại cũng không sao.”

“Lúc này tập đoàn Lân Vũ phát triển rất nhanh rất mạnh nhưng mà thiếu nền tảng nên đang rất cần các thế lực lớn ở địa phương ủng hộ bọn họ.”

“Cho nên nếu anh ta thông minh thì cũng biết răng cơ hội hiếm có như thế nào! Nếu anh ta hành động theo cảm tính là buông tha cho cơ hội này thì dòng tộc nhà họ Nam Phương chúng ta cũng không nói được anh ta.”

Nam Phương Minh Nghị nheo mắt nói đầy ẩn ý.

“Đúng vậy! Ông nội nói có lý lắm! Nếu anh ta không ngu thì cũng biết được phải làm như thế nào.”

“Tôi sẽ chờ anh ta đến câu xin tôi, ha ha.”

Nam Phương Minh Nguyệt thấy được sự ủng hộ của Nam Phương Minh Nghị thì trong lòng vô cùng vui vẻ.

Lúc này ở dưới sảnh lớn.

Sau khi Cao Phong bị tên thanh niên kia gọi lại thì anh cũng nghi ngờ mà quay đầu lại.

“Quản lý Trương!”

Nhân viên thu ngân vội vàng chào hỏi, ngay sau đó đứng gọn sang một bên.

Quản lý Trương gật đầu một cái rồi đi về phía Cao Phong.

Nam Phương Minh Nguyệt dặn dò phải ngăn cản Cao Phong lại chứ cũng không có nói đuổi Cao Phong đi.

“Quý khách, quý khách muốn đi thật sao?”

Quản lý Trương hỏi.

Cao Phong không có chút kiên nhẫn nào nhìn quản lý Trương một cái, chuyện này hỏi không phải vô nghĩa sao? “Tôi cảm thấy hay là quý khách gọi điện cho cô Nam Phương đi, chỉ cần cô Nam Phương gật đầu thì chúng tôi lập tức cho quy khách đi”

Quản lý Trương nghiêm trang nói.

Ý trong hay ý ngoài thì vẫn là để cho Cao Phong gọi điện thoại cho Nam Phương Minh Nguyệt, cầu xin cô ta để cho anh lên trên tầng.

“Ha ha, không cân đâu.”

“Chỉ là một quán bar Ngọa Long mà cũng muốn ngăn cản bước chân của tôi sao?”

Cao Phong nói xong, giương mắt lên nhìn xung quanh quán bar Ngọa Long, nói: “Chỗ này, đã đến lúc đối chủ rồi.”

“Ý của anh là gì?”

Quản lý Trương nghe vậy thì hơi sững sờ.

“Mười phút sau tôi sẽ quay trở lại.”

“Đến lúc đó, cậu sẽ phải gọi tôi một tiếng ông chủ.”

Cao Phong nói xong lập tức xoay người rời đi.

Ngược lại anh muốn nhìn xem đến lúc anh đến đây với thân phận ông chủ thì nơi này còn có ai dám ngăn cản anh hay không.

“Đứng lại!”

Quản lý Trương nghe vậy hơi sửng sốt, lập tiếng hét lên một tiếng.

Tôn nghiêm của quán bar Ngọa Long có thể tùy ý để cho Cao Phong chà đạp như vậy sao? “Tôi không quan tâm anh có phải là bạn của cô Nam Phương hay không nhưng anh phải xin lỗi quán bar Ngọa Long chúng tôi vì những gì anh vừa nói!”

Quản lý Trương tiến lên một bước, sắc mặt không được tốt lắm nhìn Cao Phong.

Lúc này trong quán bar Ngọa Long, ai cũng là một nhân vật lớn, làm gì cũng phải đàng hoàng quy củ.

Mà Cao Phong lại há mồm nói muốn thay đổi ông chủ của quán bar Ngọa Long, chuyện này đúng là mơ mộng hão huyền.

Nếu Cao Phong không nói rõ chuyện này thì chẳng phải sau này mặt mũi của quán bar sẽ bị mất hết à, không phải ai cũng định giở trò ở quán bar chứ.

Quản lý Trương quát thì có năm sau người bảo vệ vây quanh Cao Phong.

Tất cả những người bảo vệ này đều có thân hình vạm vỡ, vòng eo to tròn, những bảo vệ bình thường không thể nào so sánh với họ được.

“Anh, đây là anh muốn ngăn cản tôi?”

Cao Phong hơi xoay người, anh hơi suy nghĩ nhìn quản lý Trương một cái.

“Cậu phải xin lỗi quán bar Ngọa Long vì những lời cậu nói vừa nãy!”

“Cậu đừng tưởng rằng mình biết cô Nguyệt thì cậu có thể thoải mái gây chuyện ở đây!”