Rể Quý Rể Hiền

Chương 1079






Chương 1079

Ở hai đầu của đáy tam giác có đặt những nhóm bi khác nhau, các viên bi mục tiêu màu và bi hoa được đặt ngẫu nhiên.

Nhìn thấy một bàn đã được sắp xếp xong, xung quanh tất cả có mười mấy thanh niên đều vây quanh xem.

Suy cho cùng, ngắm người đẹp chơi bi-a bao giờ cũng hấp dẫn, đặc sắc hơn khi xem đàn ông chơi bi-a! Hơn nữa, một phụ nữ xinh đẹp như Nam Phương Minh Nguyệt vốn dĩ đã là rất hiếm rồi.

“Về luật chơi, chắc tôi không cần phải nói thêm nữa nhỉ? Cho anh một cơ hội, nhường anh lượt đánh đầu tiên.”

Nam Phương Minh Nguyệt cầm chiếc gậy trong tay rồi rời khỏi vị trí của mình.

Bi tám truyền thống rất đơn giản, bi cái màu trắng khiến cả bảy viên bi vào túi, cuối cùng đánh bi số 8 vào túi lưới mới được xem là chiến thắng.

Cao Phong không nói thêm gì nữa, lập tức đứng ở một đầu bàn, chuẩn bị đánh lượt đầu tiên.

“Chậc chậc, làm một người đàn ông mà anh ta chả có chút ga lăng nào cả.”

“Vậy chắc là do kỹ thuật không tốt.

Nếu không nắm bắt cơ hội ở lượt đi đầu này, đợi đến lúc sau, khi thua cuộc thì chẳng phải càng xấu hổ sao?”

“Chậc chậc, dù nhìn thấu nhưng không nói ra, đúng là bạn tốt.”

Nhìn Cao Phong không chút khách sáo liền đánh trước, đám thanh niên xung quanh có chút không vui.

Cùng một người phụ nữ chơi bi-a, nhưng không có chút phong độ nào cả.

Điều này khiến bọn họ vô cùng xem thường.

Tất cả đều cảm thấy Cao Phong tự biết năng lực mình không tốt nên muốn tận dụng cơ hội lượt đánh trước để đánh được thêm vài viên.

Đôi mắt của Nam Phương Minh Nguyệt lóe lên vài tia giễu cợt, trên khuôn mặt cô ta mang theo vài phân đùa bỡn nhìn Cao Phong.

Trên núi Hoàn Long này, Cao Vũ, anh có thể là người đua xe tài giỏi được hàng nghìn người ngưỡng mộ, vì vậy nên anh mới có thể kiêu ngạo, đắc ý, người khác cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.

Nhưng mà ở chỗ này, đây lại không phải là Sở trưởng của anh.

Cao Phong không nói lời nào, tư thế thản nhiên cúi xuống, cây gậy trong tay xẹt qua.

“Soạt”

“Binh!”

Trong nháy mắt, Cây gậy liền đánh tới, tốc độ nhanh như điện,.

“Hừ! Có chút thú vị.”

Nhìn thấy động tác của Cao Phong, đám thanh niên xung quanh đều sững sờ.

“Bốp!”

Viên bi trắng mang theo lực va chạm lớn ngay lập tức đập vào tam giác bị ngược phía trên.

“Soạt! Bốp bốp!”

Mười lăm viên bi giống như những bông hoa nằm rải rác trên mặt bàn.

Sau đó, Cao Phong thu gậy đứng sang một bên, cũng không nhìn bàn bi-a lấy một cái.

Như thể anh biết rằng lần lượt đánh đầu mở màn này sẽ không có bất cứ viên bi nào rơi xuống lưới.

Và kết quả thực sự là như thế, mặc dù cú đánh của Cao Phong có lực rất mạnh, góc đánh rất tốt.

Nhưng những viên bi này dù có bị va chạm nhiều lần thì đến cuối cũng không có viên bi nào rơi xuống lỗ.

Bảy tám thanh niên xung quanh “Chậc chậc” vài tiếng. Cơ hội lượt đánh mở đầu tốt vậy đã bị Cao Phong lãng phí.

Nếu Cao Phong có thể tận dụng lượt đánh trước này rồi khiến ít nhất một viên rơi xuống lưới thì anh có thể tiếp tục thi đấu.

Mà hiện tại, cơ hội chỉ có thể trao cho Nam Phương Minh Nguyệt.

Tất cả những người xung quanh đều hướng tầm mắt nhìn Nam Phương Minh Nguyệt, muốn xem kỹ thuật của cô ta như thế nào.

Nam Phương Minh Nguyệt làm ngơ trước mọi ánh mắt của những người này.

Cô ta liếc nhìn Cao Phong một cách đầy kiêu ngạo rồi lập tức tạo tự thế, dùng gậy trong tay đánh bi.

“Binh!”

Cây gậy lao tới, lập tức đánh trúng bi trắng.

Viên bi màu trăng lao phía trước rồi va vào một viên bi màu sắc khác.

Trong giây tiếp theo, viên bi màu liên hố lọt xuống túi lưới.