Rể Quý Rể Hiền

Chương 1077






Chương 1077

“Làm người thì phải tự ý thức được bản thân, hơn nữa tự mình còn phải biết rõ vị trí và thân phận của bản thân!”

Giọng điệu của Nam Phương Minh Nguyệt cực kỳ khinh thường, giống như nói chuyện với Cao Phong chính là đang ban ơn cho anh.

Cao Phong sờ sờ chóp mũi, trong lòng không có chút tức giận nào, nhưng anh lại cảm thấy được Nam Phương Minh Nguyệt có chút nực cười.

“Tại sao anh không nói gì?”

Nam Phương Minh Nguyệt trừng mắt nhìn Cao Phong.

Cao Phong dừng lại một chút, sau đó nhẹ giọng nói: “Nghe các cô nói về Cao Phong thì chắc anh ấy là dạng người có tính cách trưởng thành, trầm ổn, đúng không?”

“Không biết rằng khi nhìn thấy cái cách tiếp cận ấu trĩ này của cô, anh ấy sẽ cảm thấy thế nào đây!”

Sau khi nghe những lời Cao Phong nói, Nam Phương Minh Nguyệt sửng sốt một chút, sau đó hét lớn: “Câm miệng! Anh không có tư cách nhắc đến anh ấy!”

Nói xong câu này, Nam Phương Minh Nguyệt tức giận nhìn Cao Phong.

Có thể thấy, lúc này Nam Phương Minh Nguyệt thực sự vô cùng tức giận.

Dường như cái tên Cao Phong chính là điểm yếu của cô ta, bất kỳ ai cũng không được phép vấy bẩn cái tên đó.

Cao Phong liếc nhìn Nam Phương Minh Nguyệt, sau đó đưa mắt nhìn sang hướng khác, không nói chuyện.

“Hừ! Đi theo tôi!”

Nam Phương Minh Nguyệt quay người bước đi, đôi bốt giẫm lên mặt đất, phát ra âm thanh lanh lảnh.

Sau đó, Nam Phương Minh Nguyệt thực sự không vào cửa hàng để phung phí mua đồ nữa.

Điều đó cho thấy, lời nói của Cao Phong vừa rồi ít nhiều đã có tác dụng.

Tuy nhiên, Nam Phương Minh Nguyệt vẫn không có ý định bỏ cuộc.2069259_2_25,60 Cô ta đưa Cao Phong đi nhiều nơi, không phải để tiêu xài hoang phí mà là để gặp gỡ một số người bạn.

Có những người trẻ tuổi, cũng có người lớn tuổi, nhưng phần lớn bọn họ đều là những người có chút tiếng tăm.

Nào là ông chủ khách sạn lớn, nào là giám đốc trong các hội sở, còn có cả một số Công ty, Tập đoàn lớn ở phía Nam Thủ đô.

“Ha ha…”

Cao Phong không nhịn được mà cười lớn, lẽ nào Nam Phương Minh Nguyệt thấy tiền không khuất phục được anh nên bắt đầu khoe mẽ các mối quan hệ? Không thể không nói rằng, cô gái nhỏ này có mối quan hệ ngoại giao rất tốt, chỉ một lúc thôi mà đã gặp đến bảy, tám người có thân phận không tâm thường rồi.

Xem ra, những người đó đối xử với Nam Phương Minh Nguyệt cũng có vài phần nể trọng.

Lại một lần nữa bước ra từ một khách sạn hoa lệ, Nam Phương Minh Nguyệt bước thẳng lên Xe.

Tối hôm nay, chạy đến nhiều chỗ như vậy, cô ta thực sự mệt đến mức không còn sức nữa.

Cao Phong xem giờ rồi chuẩn bị chào tạm biệt Nam Phương Minh Nguyệt.

“Cao Vũ.”

Đột nhiên, Nam Phương Minh Nguyệt quay đầu, hét lớn một câu.

Cao Phong nghe thấy thì dừng bước, nhìn về phía Nam Phương Minh Nguyệt.

“Cuộc đời mỗi người, ai cũng không tránh khỏi một lần kiêu ngạo.”

“Nhưng là, người tự hiểu mình biết người mới đáng quý! Không có thứ làm nền tảng để kiêu ngạo thì đó chỉ là kiêu ngạo một cách ngông cuồng, cái đó gọi là không biết tự lượng sức mình.”

“Cái nền tảng là gì, là tiền bạc, là quyền lực, là hậu thuẫn phía sau! Mà trong ba cái này, anh không có bất kỳ một cái nào cả.”

“Anh không có tiền.

Vậy nên anh vì 60 tỷ mà có thể bán mạng! Anh không có quyền lực và không có mối quan hệ, ở thị trấn Biển Đông này anh không quen biết bất cứ ai.”

“Anh cũng không có hậu thuẫn phía sau.

Vốn dĩ, thông qua tôi anh có thể quen biết vài người, nhưng chính anh đã tự tay phá hỏng cơ hội này, hiểu không?”

Nam Phương Minh Nguyệt ôm cánh tay trước ngực, tựa vào người vào chiếc Ferrari, nói chuyện với Cao Phong.

“Cho dù tôi thực sự không có gì cả nhưng tính cách của tôi chính là vậy.”