Rể Quý Rể Hiền

Chương 1044






Chương 1044

Cao Phong không đợi Nam Cung Minh Nguyệt dựa hắn vào ngực mình, anh dùng tay giữ chặt vai cô ta, đỡ cô ta đứng thẳng dậy, còn bản thân thì lui về phía sau hai bước.

Trông thấy cảnh này, những người đứng xem đều cạn lời. “Thằng nhóc này, không phải kẻ ngốc chứ?” “Cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân trăm năm khó gặp, cứ như vậy bị cậu ta đẩy ra?” “Cơ hội để người đẹp ngã vào lòng, mẹ kiếp, để tôi đến ôm cho có được không?”

Rất nhiều thanh niên trẻ tuổi đang điên cuồng tiếc nuối, một vài cô gái cũng hiểu được, Cao Phong này không hiểu chuyện phong tình.

Cao Phong đứng nguyên tại chỗ mặt không có chút biểu cảm nào, anh khẽ họ một cái che đi sự lúng túng. “Hừ! Sờ eo tôi thoải mái nhỉ?”

Nam Cung Minh Nguyệt cũng lúng túng, nhưng cô ta vẫn lạnh lùng hừ một tiếng tỏ vẻ kiêu ngạo. “Cảm giác cũng tạm được.” Cao Phong thản nhiên trả lời: “Cái áo da này đúng là da thật, không phải hàng giả.” “Phi”

Nghe thấy câu này đám người đang đứng xem đều muốn phun một ngụm máu.

Cõi lòng Nam Cung Minh Nguyệt còn tan nát hơn, cô ta dứt khoát không thèm để ý đến Cao Phong nữa. “Thắng chó, đây là chỗ để mày giở trò à?” Gã thanh niên tóc xanh tím kia nghỉ ngơi một lát đã lấy lại sức, anh ta chỉ tay vào Cao Phong mång to. Vài tên đàn em của anh cũng đã bò dậy khỏi mặt đất, tất cả đều nhìn Cao Phong với ánh mắt không mấy thân thiện.

Khi đánh nhau với Nam Cung Minh Nguyệt, dù sao cũng là con gái, cho nên khi ra tay bọn họ vẫn có chút kiêng dè.

Nhưng mà đối mặt với Cao Phong, bọn học chắc chắn sẽ không nhẹ tay. “Nhân lúc tao còn chưa muốn ra tay, cút nhanh lên.” Cao Phong thản nhiên nhìn đám thanh niên kia. “Con mẹ nhà mày, hôm nay ông đánh chết mày”

Gã thanh niên dẫn đầu hung hãng nhổ một ngụm nước bọt, sau đó quay người lái một chiếc xe Kia Morning đến, rồi lấy một cái túi xách từ trong xe ra ngoài. “Bich, keng keng!”

Chiếc túi rơi xuống đất tạo thành tiếng động vang dội.

Đám thanh niên bị đánh trước đó lúc này đã khôi phục lại, thực tế cũng không dính vết thương nặng nào.

Hiện giờ bọn họ đều hùng hổ chạy đến chỗ cái túi lấy đồ bên trong ra.

Ngay lập tức trên tay mỗi người đều có thêm một cái ống tuýp sáng loáng, bọn họ đều nhằm thẳng về phía Cao Phong đi đến.

Trông thấy cảnh này, Nam Cung Minh Nguyệt cũng hơi sợ.

Chưa nói đến chuyện bây giờ cô ta không còn chút sức lực nào, cho dù ở tình trạng tốt nhất, đổi mặt với đảm thanh niên tay cầm vũ khí kia, chắc chắn cũng không chống lại được. “Mẹ chúng mày muốn chơi thật à, cứ đợi người của ông mày đến rồi biết Đồng Thái Minh ngồi dưới đất, chỉ vào bọn họ mång to. “Chờ con mẹ mày! Mày cho rằng tạo ngu chắc? Trước tiên lấy lại thể diện đã rồi nói sau, xử nó!” Gã thanh niên dẫn đầu mắng một câu, sau đó giơ ống tuýp trong tay lên, lao về phía Cao Phong. “Xử nó!” “Đánh chết nó cho tao! Mẹ cái thắng chết bầm này!”

Bảy tám gã thanh niên đang tức giận, đều xông tới như điên, gương mặt đằng đẳng sát khí.

Lúc này đám người đứng xem đều lui về phía sau hai bước.

Còn đám người Nam Cung Minh Nguyệt thì lập tức lo lắng.

Xong rồi!

Dù Cao Phong có lợi hại hơn nữa, cũng không thể nào đánh thắng được đám người đang cầm vũ khí trong tay kia.

Nhưng đúng lúc ấy, trước mặt bao nhiêu người, Cao Phong từ từ dơ một ngón tay ra. “Muốn đầu hàng sao, mày xong đời rồi!” Gã thanh niên dẫn đầu cười một tiếng khinh bỉ. “Không!” Cao Phong lắc đầu, sắc mặt vô cùng hờ hững, anh nói: “Lát nữa, tao sẽ hạ từng đứa một.”

Giọng anh rất bình tĩnh.

Nhưng đám người Nam Cung Minh Nguyệt nghe thấy thế đều cảm thấy, Cao Phong rất điên cuồng!

Chẳng những rất điên cuồng, còn vô cùng biết giả vời!

Đã đến lúc này rồi, anh ta vẫn còn giả vờ lợi hại để dọa người khác sao?

Đợi lát nữa khi bị đánh nằm ra đất, lúc ấy có mất mặt không? “Mẹ kiếp! Kẻ trâu bò như mày tao gặp nhiều.” roi. “Vậy để ông đây nhìn xem, mày cố tình giả vờ trâu bò, hay đúng là trâu thật!”

Gã thanh niên dẫn đầu chửi một câu, rồi dẫn người bao quanh Cao Phong.

Sau khi bao quanh, song phương không hề nói thêm câu nào, trực tiếp hành động.

Trên mặt Cao Phong không e ngại chút nào, anh bình tĩnh nghênh đón bảy người kia xông đến. “Bich!” “Bop!” “Am!”

Sau đó, chính là một cảnh tượng khiến người ta vô cùng rung động.

Thân hình dẻo dai của Cao Phong đứng giữa vòng vây, giống như hổ lạc vào giữa bầy dê, động tác ra tay của anh nhanh như chớp.

Mỗi lần anh vung tay ra, đều mang theo sức mạnh cực kỳ khủng bố. “Bich bich!”

Ống tuýp không ngừng bị đánh rơi xuống đất, sau đó là tiếng người bị đánh ngã.