Rể Quý Rể Hiền

Chương 101




Anh Cao ở thành phố Hồ Chí Minh - Người có thân phận thần bí đã xuất hiện từ lâu lắm rồi.

Nhưng cho đến tận bây giờ, Kim Ngọc Dung vẫn chỉ biết anh Cao đấy họ Cao, những thông tin khác đều không biết gì cả.

Cho nên cô ta muốn thông qua hai vệ sĩ này, biết được nhiều tin tức hơn nữa.

Tên chỉ là bước đầu.

Nếu có thể biết trước tính cách của anh Cao như thế nào, thích loại phụ nữ gì, vậy thì càng tốt hơn rồi.

Vấn đề này, người nhà họ Kim đều vô cùng tò mò.

Cho nên sau khi Kim Ngọc Dung hỏi, mọi người đều dừng chuyện đang làm lại, nhìn về phía bên này, lỗ tai cũng dựng lên nghe ngóng.

Ngay cả Kim Tuyết Mai cũng hơi tò mò, dù sao anh Cao này đúng là quá thần bí.

"Thật xin lỗi cô, chuyện này, tôi không có quyền hạn nói cho cô biết.” Nhưng mà vệ sĩ mặc đồ đen kia không muốn nói quá nhiều lời với Kim Ngọc Dung.

"Anh!" Kim Ngọc Dung nghe thấy vậy thì sửng sốt, oán hận trừng mắt nhìn về phía vệ sĩ mặc đồ đen kia.

"Anh đợi đó! Đợi anh Cao tới, tôi sẽ sa thai anh đầu tiên! Hừ!" Kim Ngọc Dung rất khó chịu nói.

"Kim Ngọc Dung em đủ rồi đấy! Chị dẫn em lên đây, không phải là để em diễu võ dương oai ở đây."

Kim Tuyết Mai nhíu mày, tuy bây giờ cô còn chưa biết, rốt cuộc là ai mời cô đi lên.

Nhưng cô không muốn gây phiền phức cho người khác.

Hiện giờ Kim Ngọc Dung làm như vậy, khiến Kim Tuyết Mai cảm thấy cô ta rất quả đáng.

"Kim Tuyết Mai! Chị vẫn nên quản mình thật tốt thì hơn, chị thực sự nghĩ rằng chị dẫn tôi lên đây sao?"

"Nói cho chị biết, cho dù không có chị, tôi vẫn có thể đi lên được!” Kim Ngọc Dung nhìn về phía Kim Tuyết Mai với vẻ khinh thường nói.

Kim Tuyết Mai lạnh lùng nhìn Kim Ngọc Dung một cái, sau đó quay đầu nói với vệ sĩ kia: "Ngại quá, mong anh không chấp nhặt với cô ấy.”

Ở trong mắt Kim Tuyết Mai, không tồn tại phân biệt nghề nghiệp cao thấp thế nào.

Tất cả mọi người đều là người, như vậy tất cả mọi người đều ngang hàng.

Cho nên hành động lúc trước của Kim Ngọc Dung, mới khiến cô cảm thấy rất khó chịu.

"Không sao cô Kim, mời cô dẫn bọn họ vào ngồi trước, anh Cao sẽ lập tức tới ngay.”

Khiến mọi người bất ngờ chính là, vậy mà vệ sĩ mặc đồ đen kia lại vô cùng cung kính với Kim Tuyết Mai, ngay cả khi nói chuyện, anh ta đều hơi cúi người!

Điều này khiến rất nhiều người nhà họ Kim vô cùng kinh ngạc.

Kim Ngọc Dung thì vô cùng phẫn nộ.

Lúc trước vệ sĩ này đối mặt với cô ta, giọng nói lạnh lùng giống như người máy.

Hơn nữa lúc xưng hô với cô ta, giọng điệu cũng không mang theo bất cứ cảm tình gì.

Kim Ngọc Dung còn cảm thấy, hai vệ sĩ này là một người máy không có tình cảm.

Ai biết lúc bọn họ đối mặt với Kim Tuyết Mai, vậy mà cung kính như vậy, lập tức giống như biến thành một người khác.

Điều này khiến Kim Ngọc Dung nghĩ mãi không ra, trong lòng lại càng bực bội hơn.

"Được rồi, đừng quậy nữa! Nhanh ngồi xuống đi!” Giọng nói uy nghiêm của bà lớn vang lên.

Mọi người không nói gì thêm nữa, vây quanh bàn dài ngồi xuống.

Rất nhanh, có người bưng một số món bánh ngọt tinh xảo lên, bánh ngọt cùng với rượu vang sa hoa, bánh ngọt ăn trước khi ăn cơm.

"Mẹ, mẹ nếm thử món này xem, món này rất ngon” Kim Tuyết Mai đặt một miếng bánh ngọt trước mặt Kiều Thu Vân.

“Xi! Đúng là hai lúa!” Kiều Thu Vân vừa định nếm thử, giọng nói khinh thường của Kim Ngọc Dung truyền tới.

"Kim Ngọc Dung, em có yên đi không? Chuyện gì cũng phải có mức độ!” Kim Tuyết Mai thật sự không nhịn được, bỗng nhiên đứng dậy nhìn Kim Ngọc Dung.

Nói cô còn chưa tính, bây giờ Kim Ngọc Dung giống như không phân rõ lớn bé, ngay cả Kiều Thu Vân đều dám nói sao?

"Tôi nói sai sao? Chưa thấy thứ tốt như vậy, lập tức ngầm thừa nhận nó ngon, vậy thì chuyện này có gì mà không dám thừa nhận."

"Nếu có Cao Phong ở đây, có lẽ đã sớm ăn như hổ đói rồi, ha ha ha.” Kim Ngọc Dung cười khinh thường nói.

"Em!" Kim Tuyết Mai nghe thấy vậy vô cùng tức giận: “Em đủ rồi đấy!”

"Kim Tuyết Mai chị là cái thá gì, tôi là mợ chủ tương lai của nhà họ Cao, chị dám nói chuyện như vậy với tôi sao?” Kim Ngọc Dung cười mỉa, bỗng nhiên cô ta đứng dậy quát Kim Tuyết Mai.

Người nhà họ Kim đều dừng động tác, nhìn về phía bên này.

"Em họ Tuyết Mai, anh cảm thấy Ngọc Dung nói không sai, nếu Cao Phong ở đây, chắc chắn sẽ ăn như hổ đói rồi."

"Dù sao thứ ngon như vậy, anh đoán cậu ấy còn chưa từng nghe nói tới ấy chứ.” Kim Hồng Vũ ở một bên hát đệm nói.

"Đúng vậy đúng vậy, những món bánh ngọt cao cấp này, có lẽ Cao Phong nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới, đừng nói là nhìn thấy.”

"Con người phải khiêm tốn một chút, coi như Cao Phong thông minh, biết trốn đi trước tiên, có một số người ấy à, haizz!”

"Nói không sai, Cao Phong vứt cô ta ở chỗ này, cô ta còn ở đây bảo vệ Cao Phong nữa cơ đấy, chẳng trách sẽ gả cho một tên đàn ông rác rưởi, ngay cả mình cũng là đứa ngốc.”

Lúc này người nhà họ Kim cùng trên một chiến tuyến, nhao nhao liên hợp lại chỉ trách nhà Kim Tuyết Mai.

"Cháu nói cho mọi người biết! Cao Phong không phải là tên rác rưởi, anh ấy mạnh hơn bất cứ người nào ngồi ở đây!” Giọng nói của Kim Tuyết Mai trong veo mà lạnh lùng, nhìn mọi người xung quanh nói.

"Ha ha, rác rưởi chính là rác rưởi.” Kim Ngọc Dung cười nhạo một tiếng.

"Hợp tác với công ty bất động sản Phong Mai, là Cao Phong thương lượng giúp cháu! Anh ấy có người bạn mở phòng tập thể thao, phòng tập thể thao này có giá trị mấy chục tỷ!"

"Còn nữa, thân phận của anh ấy mọi người tuyệt đối không thể tưởng tượng được, rất nhiều nhà giàu ở thành phố Hà Nội đều vô cùng tôn kính anh ấy!"

Kim Tuyết Mai lạnh lùng nhìn mọi người, gắn từng chữ nói.

Cô vừa mới nói xong, bầu không khí lập tức rơi vào yên lặng, sau đó rất nhiều người đều không nhịn được bật cười.

"Kim Tuyết Mai, em nói những lời này, hỏi xem cha mẹ bên cạnh em có tin tưởng không?"

"Đúng là buồn cười, cho đến bây giờ tôi chưa từng gặp người nào buồn cười như vậy.”

"Có phải nằm mơ còn chưa tỉnh hay không? Sao cô không nói Cao Phong là cậu Cao ở thành phố Hồ Chí Minh đi?”

"Đúng vậy, sao cô không nói Cao Phong là anh Cao luôn đi, vậy lễ hỏi 18 tỷ cũng là đưa cho cô đúng không? Ha ha ha!"

Nghe thấy lời Kim Tuyết Mai nói, cuối cùng người nhà họ Kim không nhịn được nữa, nhao nhao mở miệng không ngừng cười to.

Ngay cả Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải cũng cảm thấy, có khả năng là Kim Tuyết Mai còn chưa tỉnh ngủ?

Bởi vì chỉ có Kim Tuyết Mai thấy được, tối hôm đó đám Vũ Hoàng Lê vô cùng tôn kính đối với Cao Phong, những người khác không nhìn thấy.

Trong lòng Kim Tuyết Mai rất bực bội, cô muốn chứng minh cho mọi người xem.

Nhưng mà cô không tìm được bất cứ chứng cứ gì, để chứng minh về chuyện này.

"Anh Cao đến!"

Đúng lúc này, bỗng nhiên ở phía xa truyền tới tiếng chào cung kính.

"Bùm!"

Tất cả tiếng cãi vã, tiếng trào phúng của nhà họ Kim đều dừng lại.

Mọi người không hẹn mà cùng đột nhiên quay đầu lại, đôi mắt cùng nhìn về phía cửa.

Lúc này ngoại trừ Kim Tuyết Mai, trái tim mọi người đột nhiên co thắt lại, nhảy lên tận cổ họng rồi.

Anh Cao thần bí kia, sắp tới đây rồi sao?

Ánh mắt Kim Ngọc Dung tràn ngập quyến rũ nhìn qua, còn đi lên trước vài bước, cô ta hy vọng anh Cao vừa bước vào, sẽ nhìn thấy cô ta đầu tiên.

"Két!"

Cửa phòng VIP được mở ra, một đám vệ sĩ mặc đồ đen đi vào.

10 người, 20 người, 30 người, 50 người, 100 người.

Không dưới 100 vệ sĩ mặc đồ đen, cùng ùa vào trong phòng VIP.

Một trăm vệ sĩ đều mặc giống hệt nhau, đều mặc âu phục màu đen, đeo mắt kính màu đen, tất cả đều có bộ dạng khôi ngô vô cùng cường tráng.