Rể Quý Rể Hiền

Chương 1006






Chương 1006

Kim Vũ Kiên cứ nói không ngừng. Dường như làm vậy thì cô ấy có thể cảm nhận được rằng Cao Phong vẫn còn Tồn tại.

“Chị, chị không tận mắt nhìn thấy anh rể chết, đúng không? Anh ấy chỉ là bị người khác đưa đi thôi?” Kim Vũ Kiên đột nhiên hỏi.

“Đúng vậy, cho nên bây giờ tình hình của anh ấy như thế nào, chúng ta cũng không thể chắc chắn” Kim Tuyết Mai gật đầu trả lời.

“Vâng. Anh rể là người hiền lành nhất định có quý nhân phù hộ, nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì đâu”

Kim Vũ Kiên gật đầu đầy nặng nề, chắp hai tay, âm thầm cầu nguyện trong lòng.

Lúc ăn cơm tối, bốn người quay quần trước bàn ăn.

Đây là lần đầu tiên trong suốt mấy tháng trời, cả nhà đoàn tụ đông đủ như vậy.

Nhưng ngoại trừ Kiều Thu Vân ra thì tâm trạng của Kim Ngọc Hải và hai chị em Kim Tuyết Mai đều rất tệ.

Lúc Kim Vũ Kiên lấy đũa còn lấy năm đôi theo thói quen.

“Cất cái đó vào đi, nhìn chướng mắt”

Kiều Thu Vân khẽ cau mày, chỉ vào bộ bát đũa bên cạnh Kim Tuyết Mai.

“Bốp!”

Kim Vũ Kiên cực kỳ mạnh mẽ, đập đôi đũa xuống bàn khiến cho không ai có thể cầm được.

Kiều Thu Vân tức giận, không ngừng nghiến răng.

Trong hai chị em gái Kim Tuyết Mai thì người mà bà ta không thể quản nổi chính là Kim Vũ Kiên.

Tính cách của Kim Tuyết Mai cũng có nét tương đồng với tính cách của Kim Ngọc Hải, cô cũng rất chủ trọng chữ hiếu, cho nên có nhiều chuyện cô không muốn tranh luận với Kiều Thu Vân.

Nhưng Kim Vũ Kiên thì khác, cô ấy có một cá tính rất mạnh mẽ, và nếu cô ấy thực sự gây rắc rối thì Kiều Thu Vân sẽ không thể chống đỡ được.

Từ nhỏ, Kim Vũ Kiên đã khá nổi loạn.

Tính cách của cô và Kim Tuyết Mai là hai thái cực đối lập nhau.

Thời gian Kim Tuyết Mai làm chủ tịch, cô đã rất mạnh mẽ, tuy nhiên đó là tình thể bắt cô phải mạnh mẽ, không mạnh mẽ không được.

Nhưng Kim Vũ Kiên thì khác, cô ấy mạnh mẽ từ trong ra ngoài, mạnh mẽ từ lúc còn thơ bé đến khi trưởng thành. “Hừ! Mẹ nói cho con biết, nếu con tức giận ở nhà thì tốt hơn hết là con nên đi du lịch đi.” Kiều Thu Vân trừng mắt nhìn Kim Vũ Kiên, “Con mà đi du lịch thì không phải mẹ ở nhà ức hiếp chị gái con đến chết sao?” Kim Vũ Kiên nói không nên lời. “Vũ Kiên, con nói chuyện kiểu gì đấy?” Kim Ngọc Hải mång.

Kim Vũ Kiên khịt mũi và lẩm bẩm: “Đó là sự thật mà ” “Được rồi, hiện tại Tuyết Mai đã trở lại, mẹ sẽ giải thích rõ ràng một số chuyện.”

Kiều Thu Vân đặt đũa xuống và nghiêm nghị nhìn Kim Tuyết Mai Kim Tuyết Mai ngẩng đầu lên và nhìn Kiều Thu Vân với vẻ nghi ngờ. “Mẹ đã kiểm cho con một công việc ở Bất động sản Bảng Phi” Kiều Thu Vân nói thẳng.

Thấy Kim Tuyết Mai có chút hoài nghi, Kim Ngọc Hải giải thích: “Bất động sản Băng Phi là Bất động sản Phong Mai trước đây.” Khi nghe thấy Bất động sản Phong Mai, phản ứng đầu tiên của Kim Tuyết Mai là gật đầu, dù sao đây cũng là công ty lấy tên cô và Cao Phong ghép lại. “Tại sao mẹ lại muốn chị gái con đi làm ở đó?” Kim Vũ Kiên trầm giọng hỏi.

“Cậu chủ nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng, cậu Bằng, hiện là Tổng giám đốc của Bất động sản Bằng Phi. Chị gái con nên tiếp xúc nhiều hơn với cậu ấy” Kiều Thu Vân nói không chút do dự, như thể chuyện này là lẽ thường tình.

“Vậy thì con sẽ không đi.” Kim Tuyết Mai từ chối ngay lập tức, cuối cùng cô cũng hiểu ý của Kiều Thu Vân. Hóa ra Kiều Thu Vân vẫn muốn lấy Kim Tuyết Mai ra nịnh bợ Cao Bằng, để kiếm tiền cho mình. “Tại sao không? Có bao nhiêu cô gái mơ ước được giả vào nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng này chứ?”

“Cứ mười cô gái thì có chín có muốn kết hôn, và một cô nhất định là kẻ ngốc” Kiều Thu Vân hừ lạnh. “Vậy thì con thà là một kẻ ngốc.”

Giọng điệu của Kim Tuyết Mai cũng trở nên mạnh mẽ hơn. Những chuyện khác cô có thể nhẫn nhịn chịu đựng với Kiều Thu Vân, nhưng về chuyện của Cao Phong thì không được! “Mẹ, anh rể của con là con nhà họ Cao!” Kim Vũ Kiện cau mày nói.

Tuy nhiên, Kiều Thu Vân cũng cười chế nhạo một tiếng. “Được rồi! Mẹ tin con! Mẹ tin cậu ấy là con nhà họ Cao “Sau đó thì sao, cùng là con nhà họ Cao, tại sao cậu Bằng lại đang ngồi vững vàng ở vị trí cao nhất đất Hà Nội! Còn Cao Phong ở đâu? Cậu ta bị người ta đuổi giết, không bằng một con chó! Ngay cả nhà của mình cũng không quay về được!” “Giữa con cái nhà họ Cao với nhau cũng có sự khác biệt hả? Mẹ không quan tâm Cao Phong đã chết hay chưa, Tuyết Mai, nhất định con phải liên lạc với cậu Băng. “Con không nhìn ra dáng vẻ kiêu ngạo của Kim Ngọc Dung à? Nếu chị gái con có quan hệ tốt với cậu Bằng, đám người Kim Ngọc Dung có dám kiêu ngạo như vậy không?”