Ông ta vừa dứt lời, xung quanh lập tức lặng ngắt như TỜ.
Tất cả mọi người đều há to miệng, ngay cả tiếng kêu kinh ngạc cũng không phát ra được.
Đây là ai? Đây chính là ông Khôn dậm chân một cái là cả Tiền Đường cũng phải chấn động!
Làm bảo vệ?
Nếu không phải là chính miệng Tiền Khôn nói ra, ai nghe cũng sẽ không tin.
Ngay cả Lang Dụ Văn cũng ngây ngẩn cả người, không biết tiếp chuyện kiểu gì.
Lý Dục Thần cười nói: "Ông anh, anh đừng cướp bát cơm của bảo vệ chứ?”
Tiền Khôn cười ha ha, nói: "Chú em à, không phải tôi cướp bát cơm của người trẻ, chỉ là bộ xương già này ở trong nhà nhàn rỗi, cái gì cũng không làm, chỉ sợ cả người bị han gỉ thôi".
Lý Dục Thần nói: "Nếu ông anh sợ han gỉ, về sau thường đến chỗ của em, em sẽ nói chuyện với anh".
Ánh mắt Tiền Khôn sáng lên: "Vậy thì tốt quá rồi!"
Ông ta lại thở dài: "Haiz, con người không chịu nhận mình già là không được! Tôi biết mọi người chê tôi già, tôi sẽ không cướp bát cơm với người trẻ tuổi, nhưng mà hôm nay tôi còn dẫn theo mấy người trẻ tuổi đến đây nữa".
Nói rồi ông ta vẫy tay ra sau lưng một cái. Tiền Hân Đồng liền đi tới.
"Đây là cháu gái của tôi, Hân Đồng, chắc hẳn không ít người đang ngồi đây đều biết con bé, nó có tiếng là ngang bướng mài"
"Ông hai!", Tiền Hân Đồng gắt gỏng.
"Hahaha...', Tiền Khôn cười ha ha: "Là chính cháu khóc lóc cầu xin muốn đi theo ông, chứ không phải là ông ép cháu! Cháu đừng không thừa nhận nữa, thanh danh của cháu, có người nào ở Tiền Đường không biết đâu! Nhưng mà chú Lý, tổng giám đốc Lang, chủ tịch Cao, mấy người đừng thấy đứa cháu gái này của tôi bình thường ngang bướng, nhưng con bé cũng từng học thạc sĩ thương mại nghiêm chỉnh, trường nó tốt nghiệp cũng có thể đứng trong top 10 toàn thế giới".
Nói rồi ông ta chuyển hướng sang Tiền Hân Đồng: "Haiz, bố cháu không quyên tiền cho trường học kia đấy chứ?"
Tiền Hân Đồng khinh thường nói cháu chưa bao giờ đi cửa saul"
"Từ trước đến nay
"Vậy hôm nay cháu đi theo ông, bảo ông nói chuyện này, có tính là đi cửa sau hay không?"
"Ông hai!" "Hahaha!", Tiền Khôn lại cười to. Đám người ở chỗ này cũng hai ông cháu chọc cười.
"Được rồi, nói chuyện chính. Đứa cháu gái này của tôi muốn đến tập đoàn Kinh Lý kiếm việc làm, tổng giám đốc Lang, ông thấy có được không, nếu được thì hãy cho mở cửa sau cho con bé vào, để nó đỡ ở bên ngoài gây chuyện thị phi cả ngày", Tiền Khôn nói.
Lang Dụ Văn cong khóe miệng lộ ra nụ cười, sảng khoái đáp: "Được thôi! Chuyện này quá tốt ấy chứ! Cô Tiền là thạc sĩ, chỗ tôi đang cần trợ lý đây!"
"Vậy cứ quyết định thế đi, chứ vụ tiền lương gì đó thì mấy người cứ bàn với nhau, ông lão tôi đây sẽ không tham gia".
Tiền Khôn khoát tay, giống như cuối cùng cũng tiễn được một vị ôn thần đi vậy.
"Hân Đồng à, ông nói cho cháu biết, cháu đến tập đoàn Kinh Lý phải làm việc cho tốt vào! À đúng rồi, ông và ông cả của cháu đã lập một danh sách, đều là nhân tài kiệt xuất ở nước ngoài của nhà họ Tiền, cũng đều là chú bác của cháu, có rảnh thì liên hệ với bọn họ nhiều vào, chuyện làm ăn cũng có thể học hỏi bọn họ nhiều hơn".
Nói xong, ông ta lấy ra một chồng giấy ngay trước. mặt mọi người, phía trên có lít nha lít nhít tên và số điện thoại.
Cao Tử Hạng không thể không bội phục nhà họ Tiền.
Không cần chi một đồng tiền nào, nhưng nước cờ này còn hay hơn cả mười tỷ của nhà họ Cao.
Đầu tiên là Tiên Khôn tự mình nói muốn làm bảo vệ, dùng điều này để tỏ thái độ nhà họ Tiền hết sức ủng hộ tập đoàn Kinh Lý.
Tiếp theo lại đẩy Tiền Hân Đồng ra, để cô ta đến làm việc cho tập đoàn Kinh Lý.
Đây chính là cháu gái ruột của Tiền Nhược Vọng!
Gia tộc bình thường chắc chắn sẽ không để cháu gái đi làm công cho người khác.
Nhưng nhà họ Tiền rất đặc biệt.
Tiền Nhược Vọng là tộc trưởng, tộc trưởng không có †ài sản riêng, Tiền Hân Đồng đi theo Tiên Nhược Vọng hoặc là giúp đỡ quản lý tài sản chung của gia tộc, hoặc là ăn không ngồi rồi.
Tiền Nhược Vọng và Tiền Khôn muốn giúp Lý Dục Thần, chính bọn họ không thể ra mặt, càng không thể sử dụng tài sản chung, những điều này đều vi phạm quy định trong tộc.
Nhưng bọn họ lại để Tiền Hân Đồng ra mặt. Nước đi này cực kỳ hay.
Có Tiền Hân Đồng làm việc ở tập đoàn Kinh Lý, chẳng khác gì là để đoàn Kinh Lý hợp tác toàn diện với tất cả sản nghiệp trên khắp thế giới của nhà họ Tiền cả.
Tiền Hân Đồng chỉ cần gọi một cú điện thoại, có con cháu nào của nhà họ Tiền sẽ không nể mặt mũi chứ?
Mà nhỡ may có xảy ra chuyện gì thì cũng là Tiền Hân Đồng làm bậy, sẽ không trách cứ hai ông cụ nhà họ Tiền, càng sẽ không sinh ra ảnh hưởng tồi tệ gì với gia tộc.
Thanh danh ngang bướng của Tiền Hân Đồng đã sớm nổi tiếng ở bên ngoài rồi! Vừa rồi Tiền Khôn nhiều lần đề cập đến cũng chính là có ý đó.
Có lẽ những người khác không nghĩ được nhiều như Cao Tử Hạng, nhưng ít ra cũng đã thấy được thái độ của nhà họ Tiền.
Ngay cả cháu gái ruột đều đưa ra ngoài, thái độ này còn đáng giá hơn mười tỷ.
Lần này, những hào môn thế gia xuất hiện tại đây hôm nay đều đã thấy rõ tình thế, chỉ cần không có quan hệ thân thích với nhà họ Viên, không có mối thù lớn với nhà họ Lâm thì đêu đứng về phía tập đoàn Kinh Lý.
Bên kia chỉ còn lại rải rác mấy nhà lúng túng đứng ở nơi đó.