Lúc nãy Giang Hằng cùng Lý Song Hào đi vào, vẫn luôn chú ý đến Thẩm Mộng Thần và Vương Thu Cúc Thẩm Chấn Hoa, sắc mặt thay đổi. Thẩm Chấn Hoa không biết Giang Hằng, nhưng ông ta gặp qua Lý Song Hào. Lý Song Hào cũng giống như nhà họ Thẩm bọn họ, đều là những công ty địa phương ở thành phố Nam Giang, nếu quả thật muốn so sánh, giá trị bản thân Lý Song Hào so bà cụ Thẩm còn cao hơn.
Mà trước đó không lâu, Lý Song Hào lại sáp nhập vào tập đoàn Cửu Châu, bây giờ song hành cùng tập đoàn Cửu Châu. Thân phận địa vị càng tăng vọt. Nghĩ tới đây, sắc mặt Thẩm Chấn Hoa bỗng hoàn toàn thay đổi, đột nhiên đứng lên.
Lý Song Hào bây giờ hiện đang làm việc với tập đoàn Cửu Châu, vậy thì chỉ có một người có thể để ông ta đi theo ở thành phố Nam Giang, không phải chỉ có một mình Chủ tịch tập đoàn Cửu Châu Giang Hằng sao?
?
Nhìn thấy Giang Hằng ngồi cùng bàn với Thẩm Mộng Thần, cùng Thẩm Mộng Thần vừa nói vừa cười, trong nháy mắt bất an......
“Sao vậy Chấn Hoa? Làm gì mất hồn vậy?” Bà cụ Thẩm trừng Thẩm Chấn Hoa.
Thẩm Chấn Hoa nhỏ giọng nói với bà cụ Thẩm: “Mẹ, Lý Song Hào tới......”
Bà cụ Thẩm nghe vậy, vội vàng hỏi: “Ở đâu?”
Bà cụ Thẩm vừa hỏi, Lý Song Hào đi tới trước gót chân bà ta, cười ha ha nói: “Không ngờ hôm nay là mựng thọ bà cụ Thẩm, thật ngại quá thật gnại quá, tôi không biết, vừa xuống lầu chuẩn bị đi, mới nhìn thấy, bà thấy tôi cũng không chuẩn bị quà gì. Cũng chỉ có thể chúc bà sinh nhật vui vẻ, công ty càng ngày càng phát tài....”
Bà cụ Thẩm cười giữ chặt cánh tay Lý Song Hào: “Tổng Giám đốc Lý cậu xem ngài nói gì vậy, tôi già rồi. Cái công ty nhỏ của tôi nào sánh được với ngài đâu? Nghe nói trước đây mấy ngày công ty ngài sáp nhập vào tập đoàn Cửu Châu? Sự nghiệp này của ngài sau này khẳng định là phát triển không ngừng......”
Bà cụ Thẩm nói xong, để Thẩm Chấn Hoa đứng dậy nhường chỗ, bà cụ Thẩm tự mình dẫn Lý Song Hào đến trước bàn nói: “Nào nào nào, Tổng Giám đốc Lý đêm nay ngài cùng bà lão này uống mấy chén, sau này nhà họ Thẩm chúng ta còn phải nhiều dựa vào cậu chiếu cố......”
Lý Song Hào bị lời này bà cụ Thẩm làm cho giật mình, không thấy Giang Hằng và Thẩm Mộng Thần ở phía sau nói chuyện phiếm rất khách khí. Mà Thẩm Mộng Thần là ai chứ? Cô vậy mà là vợ của ngài Lâm.
Muốn nói để con tôm nhỏ là mình chiếu cố nhà họ Thẩm? Ông ta không có thực lực mà cũng không có lá gan ấy đâu......
Nghĩ đến đây Lý Song Hào tranh thủ thời gian khoát khoát tay, tư thế vô cùng thấp nói: “Bà cụ Thẩm bà cũng đừng nói như vậy, bà nói như vậy như đang đánh mặt tôi ấy, tôi nào dám chiếu cố nhà họ Thẩm chứ, bà sau này chiếu cố tôi còn tạm được......”
Người Lý Song Hào đầy mồ hôi lạnh......
Bà cụ Thẩm vốn cho rằng Lý Song Hào nói đùa với mình, nhưng bà ta nhìn thần sắc Lý Song Hào vốn không giống như nói đùa nữa, trong lúc nhất thời bà cụ Thẩm hơi mơ hồ. Nghi ngờ hỏi: “Tổng Giám đốc Lý ngài nói tôi không rõ lắm? Chúng tôi cái công ty nhỏ này sao có thể giúp ngài chứ......”
Lý Song Hào nhìn sâu bà cụ Thẩm một chút, ông ta giờ mới hiểu được, tình cảm người nhà họ Thẩm, cũng không biết thân phận thật của ngài Lâm.
Trong lúc nhất thời Lý Song Hào cũng không nói chuyện, bà cụ Thẩm, người già thành tinh, bà ta càng xác định trong này khẳng định có chuyện bà ta không biết......
Lúc này Thẩm Chấn Hoa đến trước người Lý Song Hào, nhỏ giọng hỏi: “Lý tổng, mạo muội hỏi thăm, vừa nãy ngài cùng vị tiên sinh kia ngồi cùng, là Tổng Giám đốc của tập đoàn Cửu Châu Giang Hằng ư?”
Lý Song Hào gật gật đầu: “Vâng đúng vậy, sao vậy?”
Bà cụ Thẩm nghe vậy tranh thủ thời gian quay người nhìn lại, sau đó thấy một người đàn ông ngồi cạnh Thẩm Mộng Thần. Người đàn ông cử chỉ đúng mực, ăn mặc sang trọng, rất có khí chất.
“Đúng, tôi may mắn gặp qua Tổng Giám đốc Giang một lần, vị tiên sinh kia chính là Tổng Giám đốc Giang, Thẩm Tổng xin lỗi trước không tiếp được, tôi phải đi cùng Tổng Giám đốc Giang chào hỏi mọi người, công ty của tôi còn dựa vào tập đoàn Cửu Châu......” Lúc này một ông chủ ngồi ở bàn của bà cụ Thẩm, chỉ vào Giang Hằng ngồi bên cạnh Thẩm Mộng Thần nói......
Nói xong người này tranh thủ thời gian cười rạng rỡ đi tới......
“Thẩm tổng, xin lỗi trước không tiếp được......”
“Thẩm tổng, lát nữa lại nói tiếp......”
Lập tức mấy tổng giám đốc Thành phố Nam Giang đến chúc thọ ngồi cùng bàn với bà cụ Thẩm, tất cả đều hấp tấp chạy tới bàn cuối cùng của sảnh tiệc......
Lý Song Hào lúc này mới cười nói với: “Thẩm tổng thật ngại quá, Tổng Giám đốc Giang của chúng tôi không tiện tới chúc thọ......”
Bà cụ Thẩm tranh thủ thời gian khoát tay: “Không sao không sao, với thân phận Tổng Giám đốc Giang, sao có thể đến chúc thọ cho bà già này chứ. Tôi qua đó, tôi qua ngay đây......”
Lúc này không riêng gì bà cụ Thẩm, còn tất cả người của nhà họ Thẩm ngồi cùng bàn này, sắc mặt đều khó nhìn vô cùng. Nhóm người bọn họ ngồi ở chỗ này, mà người địa vị cao hơn họ quá nhiều, lại ngồi ở phía sau cùng. Mặt của họ đều không biết giấu vào đâu......
Lý Song Hào cười gật gật đầu, sau đó trở về bàn kia của Giang Hằng......
Thẩm Chấn Hoa sắc mặt xấu hổ vô cùng, Thẩm Vu Ân cũng không kém bao nhiêu. Bà cụ Thẩm sốc thật sự......
Thẩm Mộng Thần làm sao có thể trở thành bạn của Giang Hằng? Mà nghĩ đến lúc nãy đám người nhà họ Thẩm họ, đối xử với Thẩm Mộng Thần hờ hững lạnh lẽo. Bà ta cảm giác trên mặt như bị quất qua thật đau......
......
“Cô Thẩm, Lâm Chi Diêu đã nói với tôi chuyện của cô, tôi và Lâm Chi Diêu thật là bạn tốt, xế chiều hôm nay cậu ấy đã nhậm chức, như vậy cô ngày mai đến tập đoàn Cửu Châu làm, chức vị là tổng giám bộ phận thiết kế trang phục của tập đoàn Cửu Châu, lương một năm ba tỷ, không tính trích phần trăm, cô thấy thế nào?” Giang Hằng cười nói với Thẩm Mộng Thần.
Thẩm Mộng Thần đều sợ ngây người, miệng nhỏ mở thật to, không thể tin: “Tổng Giám đốc Giang, cái này...... Cái này quá cao rồi? Tôi...... Tôi sợ năng lực tôi không đủ, hay là ngài cứ cho tôi làm một nhà thiết kế là được......”
Vương Thu Cúc nghe xong lời này, lập tức sắc mặt đen sì, lương một năm ba tỷ, còn không tính trích phần trăm. Cái này so Thẩm Mộng Thần lúc trước mở công ty, nhiều hơn bao nhiêu.
Bây giờ thấy Thẩm Mộng Thần từ chối, Vương Thu Cúc xù lông, tranh thủ thời gian kéo cánh tay Thẩm Mộng Thần. Sau đó nói với Giang Hằng: “Tổng Giám đốc Giang, cậu đừng nghe Mộng Thần nói mò, chức vị này, cảm ơn ngài cảm ơn, cảm ơn......”
Kẻ ngốc mới từ chối một điều tuyệt vời như vậy. Chắc chắn, ngay cả khi Lâm Chi Diêu mất cổ phần, mối quan hệ của anh với Giang Hằng vẫn còn. Vương Thu Cúc cảm thấy vô cùng biết ơn vì sau bao nhiêu năm, cuối cùng bà cũng chọn đúng.
“Mẹ, mẹ nói gì thế...... Con thật không có cái năng lực kia đó, tập đoàn Cửu Châu quá lớn...... Con nào có cái năng lực đó......” Thẩm Mộng Thần oán giận nói với Vương Thu Cúc.
Vương Thu Cúc hung hăng trợn mắt nhìn Thẩm Mộng Thần, ra hiệu cô đừng nói chuyện. Sau đó đứng lên cầm ly rượu rót rượu cho Giang Hằng......
“Tổng Giám đốc Giang cảm ơn ngài a, thật là quá cảm ơn, chén rượu này tôi mời ngài......”
Vương Thu Cúc vừa nói, vừa rót rượu cho Giang Hằng......”
Chỉ là một cái gì đó rất khó hiểu đã xảy ra trong thời điểm tiếp theo. Vương Thu Cúc rót rượu cho Giang Hằng, nhưng Giang Hằng đứng dậy đột ngột, nhanh chóng giật lấy rượu trong tay Vương Thu Cúc, lúc này, khuôn mặt của anh ta đã đầy mồ hôi lạnh...