Rất Yêu Em - A Vãn

Chương 14




Sau một thời gian chờ đợi thật lâu, cuối cùng weibo của Zero team official cũng tuyên bố danh sách đội viên tham gia giải đấu mùa hè, từ lâu cư dân mạng đã bàn luận sôi nổi về Mid laner, họ vội vàng vào xem.

Đường trên( Top lane): A Văn ( Wenny ).

Đi rừng( Jungle): Wang.

Đường giữa( Mid lane): Ayu.

Đường dưới( Bot lane)*: Monarch.

Hỗ trợ(Support): Max

Chỉ mấy chữ vô cùng đơn giản, cùng với ảnh chụp chung của năm người, vậy mà làm weibo official nổ tung.

Bình luận đa chiều.

—— Phụ nữ mà chơi cái gì, thiệt là chán.

—— Zero team hết người chơi rồi hả, trông chờ vào mấy người thì có thể thắng sao? ha ha ha.

—— Tôi thua luôn, đúng là thua chưa thảm thì mấy người chưa chịu ngừng có phải không?

—— Ây dô, tôi cũng phục vẻ mặt của em gái này luôn, xin lỗi chứ, tôi ói không cầm được luôn nè.

—— Giải đấu còn chưa bắt đầu đã to mồm, vả miệng mày nè [bốp, bốp, bốp]

—— Cái gì gọi là con gái thì không đánh giải được, mấy người nói hay quá, có khi đánh còn không lại con gái nhà người ta.

Nếu có theo dõi thì sẽ biết, video Ayu thi đấu cũng có người post lên mạng đó.

—— Thấy thao tác của người ta chưa? Anh hùng bàn phím thì nói được gì hay ho chứ? Mấy người chơi lại con nhà người ta sao?

—— Ha ha, được nằm trong trong danh sách trâu bò của chế độ xếp hạng(Ranked) mà còn nói là không biết chơi hả?

—— Tôi biết thế nào cũng có người ghen tỵ mà, hừ!

Max lướt Weibo, lúc ăn cơm trưa còn đặc biệt dặn dò Tô ɖu͙ƈ: “Em gái Tô Tô, em đừng để ý tới đám người trêи mạng, cố lên!”

“Em không sao,” Tô ɖu͙ƈ uống sữa chua, “Không bị người ghen ghét mới là bất thường, em nhất định sẽ biểu hiện tốt trong giải đấu mùa hè để vả mặt bọn họ.”



???

Max chớp chớp mắt, em gái Tô Tô em thay đổi rồi! Sao em lại không biết xấu hổ như vậy! Người nào đó đang gào thét trong lòng.

“Bây giờ xin anh còn kịp,” Đoạn Trường An cố tình chọc ghẹo cô gái nhỏ, anh sờ đầu cô, “Anh có thể kéo em.”

“Xí, em không thèm!” Tô ɖu͙ƈ kiêu ngạo đứng dậy, rời khỏi phòng ăn.

Dù cho ai nói Zero team chọn người không phù hợp thì bây giờ bọn họ vẫn đang live stream, do đội trưởng Đoạn Trường An dẫn đội, đường trêи A văn, rừng Wang, hỗ trợ Max phối hợp ăn ý.

Điên cuồng live stream bù.

Chỉ có Tô ɖu͙ƈ không cần phải live stream đang vui vẻ ở bên cạnh xem mọi người chơi.

Đại Trạch cầm một đống giấy tờ đứng trước cửa vẫy tay ra hiệu với Tô ɖu͙ƈ.

Đoạn Trường An phát hiện lúc đi ra ngoài Tô ɖu͙ƈ còn rất vui vẻ, khi trở về thì mặt mày lại tỏ vẻ tuyệt vọng, nhân lúc đang chờ vào ván, anh quay đầu hỏi: “Sao em đi ra ngoài một lát lại trở thành như vậy rồi?”

“Đội trưởng, em vừa mới ra ngoài ký hiệp ước bất bình đẳng live stream.” Tô ɖu͙ƈ nói QAQ.

Đoạn Trường An cười khẽ.

—— A a a~~~ Đoạn đại thần cười.

—— Bên cạnh Đoạn gia là chị gái xinh đẹp a a a, chúng tôi muốn nhìn thấy chị gái xinh đẹp!

—— Em gái nói chuyện thật đáng yêu, thật muốn xoa xoa.

—— Ha ha ha ha Zero team đến cuối tháng mới để mọi người chào đón đồng đội mới.

—— Hết hồn! Là sức mạnh gì có thể làm cho Đoạn đại thần mặt lạnh của Zero team cười!

Web stream sôi sục.

Mỗi ngày sau đó, ngoại trừ tập luyện thì cũng chỉ là luyện tập, Đoạn Trường An vẫn quen cửa quen nẻo mò đến phòng của Tô ɖu͙ƈ ngủ qua đêm.

“Đội trưởng… Anh… Coi chừng túng ɖu͙ƈ quá mức đó.” Tô ɖu͙ƈ chịu đựng sự ngứa ngáy trong hoa huyệt, vờ giễu cợt anh.

Đoạn Trường An chôn mặt vào trong hoa huyệt nóng hầm hập, đầu lưỡi đảo quanh hoa hạch, khi nghe thấy những lời này, anh hơi ngẩng đầu: “Yên tâm đi, chỉ có mình em thôi, anh vất vả cũng không sao.”

Nói bậy nói bạ, làm như là cô khơi chuyện trước vậy.



Hoa hạch bị đầu lưỡi gảy nhẹ, hoa môi nho nhỏ bị ngậm vào miệng, anh nhẹ nhàng cắn ʍút̼, Tô ɖu͙ƈ cảm thấy ngứa ngáy vô cùng, muốn kẹp chân lại nhưng bị anh dùng tay ngăn trở.

Đầu lưỡi chậm rãi xâm lấn vào trong hoa huyệt, bắt chước gậy thịt ra ra vào vào, nước mật chảy vào miệng anh, phát ra tiếng xì xì.

Lúc đầu chỉ thăm dò nhẹ nhàng, từ từ lại mạnh mẽ giống như muốn đâm thủng hoa huyệt.

Cô cảm giác được đôi môi mỏng ngậm lấy miệng huyệt của mình, uống ɖâʍ thủy trong cơ thể của mình.

Cô đỏ mặt, tim đập nhanh.

Tô ɖu͙ƈ run rẩy, nước mật phun ra ngoài.

Đoạn Trường An đứng dậy, đè lên thân thể mềm mại của cô, trêи cằm còn dính nước mật, anh cọ hết lên đôi gò bồng của cô.

Gậy thịt chống đỡ trước hoa huyệt, cọ từ miệng hoa huyệt lên đến hoa hạch, cọ tới cọ lui từng chút một.

Dư âm sau cao trào chỉ còn lại cảm giác vô cùng ngứa ngáy trống rỗng.

Đoạn Trường An khi thì dùng sức đâm hoa hạch sưng to, khi thì đâm vào trong hoa huyệt, vừa vào trong một chút thì đã ngừng, tay anh bắt lấy một bên ngực, hung hăng xoa nắn.

“Có sao không?” Anh giống như đang muốn đi thẳng vào trong cơ thể cô.

“Đoạn gia… Thoải mái…” Giọng nói của Tô ɖu͙ƈ run rẩy.

“Em có biết bên trong tường thịt nóng như thế nào không, anh sắp bị em cắn chết rồi.”

Cuối cùng gậy thịt cũng chỉ tập trung cọ xát quanh miệng huyệt, một bàn tay của anh duỗi xuống bóp hoa hạch: “Cô gái ngoan, tiết ra đi, tiết lên trêи gậy thịt của anh này.”

Hoa huyệt bị mạnh mẽ ra vào.

Sâu trong thân thể Tô ɖu͙ƈ vô cùng ngứa ngáy, nước mật trào ra, làm ướt khu rừng rậm rạp của hai người.

Đoạn Trường An cầm tay Tô ɖu͙ƈ, để cô cầm gậy thịt sưng to, dùng sức lên xuống, quy đầu kề sát miệng huyệt đang co rút, bàn tay đặt trêи đầu nhũ cũng di chuyển xuống dưới, ấn mạnh vào hoa hạch.

Cô không chịu nổi nữa.

Tô ɖu͙ƈ hét chói tai, cùng lúc chụp lấy gối nằm ấn vào mặt mình, ngăn không cho tiếng hét phát ra. Nước mật lại phun trào lần nữa, tϊиɦ ɖϊƈh͙ cũng bắn lên người cô.

Một mớ hỗn độn.