11 giờ tối, Tô ɖu͙ƈ duỗi người, cô tắt máy tính, chúc ngủ ngon với đám thiếu niên nghiện game rồi đi lên lầu.
Dưới ánh mắt soi mói của mọi người, Đoạn Trường An thoát game, tắt máy tính, đứng dậy.
“Cái đó, Trường An à…” Đại Trạch muốn nói lại thôi, ấp a ấp úng mở miệng, “Sao hôm nay lên lầu sớm vậy?”
“Có chuyện gì thì nói thẳng đi.” Đoạn Trường An nhìn thẳng vào anh ta.
“Tô ɖu͙ƈ là cô gái duy nhất trong team chúng ta, cậu đừng ăn hϊế͙p͙ con gái nhà người ta.” Đại Trạch cảm thấy mình thật đau tim, phòng người trước mắt như phòng sói.
“Em có chừng mực.” Đoạn Trường An xoay người đi lên lầu.
Tô ɖu͙ƈ vừa mới thay quần áo xong thì nghe thấy tiếng gõ cửa, cô nghi ngờ mở cửa, thấy Đoạn Trường An tay cầm quần áo quen cửa quen nẻo đi vào phòng, sau đó anh đặt quần áo xuống.
???
Tô ɖu͙ƈ ngơ ngác đứng cạnh cửa: “Đội trưởng à, anh đang làm gì vậy?”
“?” Đoạn Trường An ngồi xuống mép giường, “Đây là phòng của bạn gái anh, có vấn đề gì sao?”
“Không có, nhưng em muốn đi tắm.”
“Đúng lúc anh cũng muốn tắm rửa, tắm chung đi.”
Cuối cùng cô vẫn bị lừa gạt tắm chung với anh. Tô ɖu͙ƈ nghĩ.
Đoạn Trường An bế cô đặt lên bồn rửa mặt, hơi lạnh trêи mặt đá cẩm thạch truyền đến hoa huyệt, Tô ɖu͙ƈ có hơi ngượng ngùng cúi đầu.
Đập vào mắt cô là thắt lưng gầy gò nhưng rắn chắc của Đoạn Trường An, cơ bụng của anh, và gậy thịt đã sớm dựng đứng bên dưới bụi cỏ đen rậm rạp.
Như biết được Tô ɖu͙ƈ đang nhìn, gậy thịt đột nhiên sưng to, thậm chí còn khẽ gật đầu chào hỏi cô.
Bụng dưới bắt đầu nóng lên, nước mật chảy từ trong hoa huyệt xuống bồn rửa mặt, Tô ɖu͙ƈ vô thức muốn kẹp chân lại.
Nhưng Đoạn Trường An đã nhanh tay hơn, anh duỗi tay sờ xuống dưới, ngón tay thon dài lượn vòng quanh miệng huyệt: “Bé cưng em đang nhìn đi đâu đó? Cái miệng nhỏ bên dưới sao lại chảy nước miếng nhiều vậy, muốn ăn gậy thịt hả?”
Vẻ mặt anh lúc này có vẻ rất đứng đắn, nhưng miệng lại nói lời hạ lưu.
“Trả lời anh, em nhìn thấy gì.”
Giọng anh gợi cảm tới cực điểm, Tô ɖu͙ƈ nghĩ mình sắp bị người này trêu chọc đến điên rồi: “Gậy thịt thật lớn.”
Tay anh làm loạn giữa hai chân cô, lúc thì đi vào miệng hoa huyệt, lúc lại trượt đến vòng quanh hoa môi.
Hoa hạch bị kϊƈɦ thích sung huyết dần ló đầu ra, mong muốn được vuốt ve đụng chạm, nhưng người kia lại cố tình không cho cô như ý.
Tô ɖu͙ƈ đành phải tự mình di chuyển eo, mượn lực để hoa huyệt cọ vào ngón tay thon dài của Đoạn Trường An.
Miệng hoa huyệt mãn nguyện ngậm lấy đầu ngón tay của anh, tham lam khép mở, phun ra càng nhiều nước mật, dính ướt tay của Đoạn Trường An.
“Mèo con tham ăn.” Anh cười nhẹ, dùng sức cắm ngón giữa vào tiểu huyệt trơn mềm, đột nhiên bị xâm lấn, Tô ɖu͙ƈ phát ra một tiếng rêи đầy thỏa mãn, hưng phấn đến ngón chân cũng cuộn cong lên.