Mưa vẫn rơi.
Bây giờ là 4 giờ rưỡi sáng .
Cặp kính của Thạch Thanh Tú được Diệp Tưởng cất vào trong túi.
Ít nhất hắn cũng muốn đem cặp kính này về tới “Rạp chiếu phim địa ngục” tầng 13 vì nó là di vật duy nhất mà Thạch Thanh Tú để lại.
Mạc Thu Thực vẫn chẳng thấy tung tích đâu cả.
-Tư Ảnh, em đang ở đâu?
Nện 1 quyền lên cửa kính xe, trong lòng của Lý Duy Tư lúc này đang vô cùng phiền muộn.
Thạch Thanh Tú chết, quỷ hồn kia cũng biến mất chẳng thấy sủi tăm. Hiện tại chẳng có ai dám ngủ nghê gì nữa.
Quỷ không xuất hiện thì dù xiềng xích bắt quỷ của Diệp Tưởng có lợi hại đến đâu cũng chẳng có đất dụng võ nữa.
Đây mới chỉ là bộ phim kinh dị tương đối khó mà thôi. Ở đây, vật bị nguyền rủa còn có thể có chút tác dụng, chứ đến khi tham gia vào bộ phim kinh dị khó và siêu khó thì phần lớn vật bị nguyền rủa cũng chỉ có tác dụng trì hoãn thời gian diễn viên bỏ mạng mà thôi. Diệp Tưởng đã hoàn toàn cảm nhận được mạng sống của con người trong phim kinh dị chân thực chẳng khác gì cỏ rác.
Thạch Thanh Tú thì đã chết. Mọi người cũng lập tức lái xe rời đi. Không biết bọn họ phải chạy bao lâu mới phải dừng xe. Hiện tại,mọi người chỉ biết chờ đợi.
-Giai Giai, Giai Giai chết như vậy đấy......
Diệp Tưởng thở dài:
-Chúng ta.....phải làm sao đây?
Vũ Sóc vẫn đang bất tỉnh. Diệp Tưởng nhìn gương mặt mỹ lệ động lòng người của nàng, trong lòng hắn thầm cầu nguyện nàng có thể sớm tỉnh lại. Chỉ cần nàng tỉnh lại, Diệp Tưởng xin thề, cho đến lúc bộ phim kinh dị kết thúc,hắn sẽ không rời khỏi nàng nửa bước. Khi đó, chỉ cần sử dụng linh môi của Vũ Sóc để xác định vị trí của quỷ hồn, hắn tin tưởng mình nhất định có thể giam cầm quỷ hồn đó thêm 1 lần nữa!
Cho nên muốn xoay chuyển thế trận thì hắn phải chờ đến khi Vũ Sóc tỉnh lại ! Chỉ cần Vũ Sóc tỉnh lại...... Chỉ cần Vũ Sóc tỉnh lại......
Diệp Tưởng đã sớm đọc kịch bản màn thứ 4 tới mấy lần. Vũ Sóc sẽ tỉnh lại vào lúc 1 giờ chiều nay. Từ bây giờ tới lúc đó còn 9 tiếng đồng hồ nữa. Trong thời gian lâu như vậy chẳng ai đoán được sẽ diễn ra chuyện gì. Nhưng Vũ Sóc cũng chẳng thể sớm tỉnh lại. Có thể thấy được, chuyện kích hoạt tới hai tấm phù lục đã khiến cho tinh thần của Vũ Sóc bị thương nặng đến thế nào. Nàng hôn mê bất tỉnh lâu như vậy mới tỉnh lại được.
Tác dụng của linh môi sư quả thực rất lớn ,nhưng chuyện này là 1 vấn đề không thể giải quyết của linh môi sư. Cho nên mới nói, có được ắt phải có mất.
Nhưng Diệp Tưởng đã có chút ý tưởng. Tuy rằng máy ảnh ma quái chụp không được quỷ hồn kia, nhưng có vẻ như gương lại có chút tác dụng. Cho nên, sau khi đập vỡ gương chiếu hậu, Diệp Tưởng cầm 1 mảnh gương soi khắp 4 phía.
Đến lúc 5 giờ sáng...... Bọn họ lại 1 lần nữa khởi động động cơ xe.
Thẳng thắn mà nói thì Thiên Minh sơn quả thực tương đối lớn, lại cộng thêm chuyện không có GPS, bọn họ chỉ biết chạy lung tung.
Lúc này đây, rốt cục bọn họ đã nhìn thấy thôn xóm bị bỏ hoang ở phía trước. Quả nhiên giống hệt những gì mà kịch bản mô tả,cho dù bọn họ không có GPS lái lung tung chẳng theo phương hướng nào cả thì họ vẫn có thể tới được nơi này.
Mà mọi chuyện xảy ra cũng y hệt như kịch bản mô tả, vì đường quá lầy lội nên bọn họ phải bỏ xe đi bộ.
-Không được rồi...... xe đã bị sa lầy rồi!
Nhạc Khang Hùng thở dài:
-Tôi đã đề động cơ mấy lần cũng không lên được.
-Chúng ta thử xuống xe đẩy xem sao?
Rõ ràng bọn họ đã tìm cách tránh né những vũng lầy, nhưng vì cơn mưa cứ dai dẳng mà địa hình nơi này lồi lõm nhiều ổ gà nên không ít nơi biến thành vũng lầy.
Mọi người chỉ còn biện pháp bỏ xe đi bộ vào trong thôn.
-Trong thôn có người hay không?
-Hình như là 1 thôn bị bỏ hoang!
Lý Duy Tư nói:
-Rất nhiều nơi ở núi Thiên Minh này đã bị những nhà kinh doanh bất động sản mua lại để phát triển thành khu nghỉ mát. Tôi đoán chắc thôn dân ở đây đã di dời đi chỗ khác từ lâu rồi.
Những câu thoại này đương nhiên chẳng có ý nghĩa gì cả.
Trong tình tiết ban đầu,khi vào khoảng 6 giờ sáng, bầu trời vẫn tối tăm mờ mịt như vậy. Trong tình trạng bốn bề là nguy cơ, mọi người cuối cùng quyết định giết chết Phương Tư Ảnh. Nhưng, hiện tại diễn viên đóng vai Phương Tư Ảnh chẳng biết đang ở chỗ nào khiến cho phân cảnh này chẳng thể nào quay được.Nhưng, rất nhiều người tin rằng Mạc Thu Thực còn sống vì dù sao nàng cũng đóng vai nữ nhân vật chính cho nên không có lý gì nàng lại chết được.
Địa thế của thôn này rất gập ghềnh nên rất nhiều nơi có nước đọng.
Lúc này, căn nhà lụp xụp trong kịch bản có miêu tả xuất hiện trước mặt mọi người. Kịch bản đã miêu tả căn nhà đó 1 cách rất đặc biệt, nên nếu kịch ban đã yêu cầu thì bọn họ cũng phải chạy tới đó để tránh mưa.
Mọi người lúc này đều ướt như chuột lột.
Cơn mưa này nhìn thế nào cũng không thấy có dấu hiệu ngừng lại.
-Đã đến nước này rồi tôi nghĩ người nào đó cũng nên thừa nhận đi thôi!
Nam nhân vật chính “Nghiêm Tuấn Hùng” Lý Duy Tư nói mọi người:
-Nói đi,ai trong ba người các người…
Hắn chỉ 3 người đương nhiên là Dư Tân, Long Ny Nhi và Nhạc Khang Hùng. Cũng chính là Triệu Văn Long, Ngô Ẩn Xuân và Dương Thiết Nham.
-Là ai? Ai trong 3 người đã giết Lâm Lam Huyên!
Đương nhiên, hắn không thẻ nào biết được đáp án vì chính ba người này hơn ai hết cũng muốn biết ai là hung thủ.
Trong trường hợp này thì khả năng hung thủ là Triệu Văn Long có thể nói là thấp nhất . Triệu Văn Long lúc trước là người đầu tiên bị tập kích. Nếu không phải Diệp Tưởng và Vũ Sóc đi cứu thì hắn đã sớm chết rồi.Người đầu tiên bị giết thì dựa trên mô tuýp của phim kinh dị,khả năng hắn là hung thủ tương đối thấp. Đương nhiên không loại trừ khả năng bộ phim sử dụng mô tuýp trái ngược nghĩa là người đầu tiên bị giết mới là hung thủ. Nhưng khả năng Ngô Ẩn Xuân và Dương Thiết Nham là hung thủ giết người cũng không hề nhỏ.
Nhưng đúng lúc này thì bỗng nhiên, Long Ny Nhi đưa tay chỉ vào vũng nước đọng bên ngoài căn phòng rồi nói:
-Đó chẳng phải là …!
Từ vũng nước đó có 1 người trồi lên. Khi nhìn kỹ lại thì người kia nếu không phải là Mạc Thu Thực thì còn có thể là ai khác!
Nữ nhân vật chính đã trở về !
Tình tiết tiếp theo phải quay thế nào thì mọi người đều rõ. Thạch Thanh Tú lúc trước chỉ đứng ra ngăn lại đã dẫn đến ng. Trong trường hợp này, bọn họ cần phải diễn theo những gì mà kịch bản yêu cầu.
Lý Duy Tư là người đầu tiên chạy tới đỡ Mạc Thu Thực trong màn mưa trắng xoá rồi hô lên:
-Tư Ảnh, Tư Ảnh ! Em sao rồi?
Lúc này, Mạc Thu Thựccũng từ từ khôi phục thần trí sau đó ói ra mấy ngụm nước. Nàng nhìn Lý Duy Tư rồi nói:
-Tuấn, Tuấn Hùng?
Lúc này, Nhạc Khang Hùng cũng chạy lên.
-Phương Tư Ảnh !
Hắn gần như gằn thành từng tiếng khi nói câu này.Sau đó hắn vươn tay bóp cổ Mạc Thu Thực!
-Anh đang làm gì vậy!
-Nghiêm công tử, đã lúc nào rồi mà cậu còn muốn che chở cho cô ta?
Long Ny Nhi cũng mở miệng :
-Cô ta đã không phải là người nữa rồi! Cô ta là quỷ đấy!Phải giết, phải giết cô ta đi!
Căn cứ theo kịch bản ban đầu thì khi đối mặt với tuyệt cảnh, Dương Thiết Nham nhào lên bóp cổ Phương Tư Ảnh. Nghiêm Tuấn Hùng ngăn lại, sau đó Phương Tư Ảnh bỏ trốn, tiếp đó mọi người đuổi theo nàng......
Mặc dù có chút thay đổi nhưng địa điểm, thời gian, và nhân vật đều đủ cả.
Chỉ có duy nhất 1 điều khác biệt với kịch bản ban đầu: La Phong – một nhân vật vốn đã chết rồi không nên xuất hiện ở đây.
-Mọi người dừng tay đi!
Trong đầu của Nhạc Khang Hùng đã lật tới 1 trang kịch bản tiếp theo. Kịch bản được trình bày giống như 1 file văn bản trên Ipad vậy, chỉ cần lia 1 cái là chuyển sang trang cho nên muốn xem kịch bản cũng vô cùng tiện. Tình tiết kế tiếp ra sao thì Nhạc Khang Hùng biết, Long Ny Nhi cũng biết,mà Lý Duy Tư cũng biết.
Về phần Diệp Tưởng thì hắn còn đang lựa chọn. Hắn nên ủng hộ Nghiêm Tuấn Hùng hay đứng bên của Dương Thiết Nham đây? Nhân vật La Phong do hắn thủ vai vốn tính cách cũng không có gì rõ nét.Vốn là khi diễn tới phân cảnh này thì La Phong là đã chết rồi. Nhưng Diệp Tưởng vẫn còn sống lúc này, mà nếu còn sống thì hắn nhất định phải lựa chọn.
La Phong...... sẽ lựa chọn giúp ai? Nếu chọn sai,có khả năng sẽ gây ra ng.
Kỳ thật,đất diễn của La Phong cũng không nhiều. Phần lớn những chi tiết đều được Diệp Tưởng chủ động thêm vào. Phần lớn thời gian La Phong đều ở bên Lâm Thiên Thu. Có thể xác định 1 điều, La Phong thật sự rất yêu Lâm Thiên Thu.
Lúc này, Diệp Tưởng nhìn Vũ Sóc còn đang mê man. Hắn tưởng tượng, nếu chính hắn cũng yêu Vũ Sóc 1 cách hết lòng hết dạ, có thể hy sinh bản thân để suy nghĩ cho nàng, vậy hắn sẽ nên làm thế nào? Hiện tại, Vũ Sóc còn đang hôn mê nên nàng chẳng thể làm gì được. Còn mình thì phải cố gắng bảo vệ nàng, không nên để nàng cũng rơi vào tình trạng như Thạch Thanh Tú...... Thạch Thanh Tú thủ vai Vương Giai Giai chết ngay trước mặt “La Phong”,nên chắc chắn trong lòng “La Phong” cũng rất chấn động. Huống chi Phương Tư Ảnh do Mạc Thu Thực thủ vai cũng biến mất 1 cách khó hiểu khi đang ngồi cạnh hắn...... Phương Tư Ảnh cũng có khả năng sẽ gây thương tổn cho Lâm Thiên Thu.
Người yêu Lâm Thiên Thu tha thiết như La Phong sẽ lựa chọn thế nào?
Cuối cùng, hắn nhắm mắt lại sau đó đưa ra quyết định.
Diệp Tưởng cũng không ngăn cảnh mà sẽ khoanh tay đứng nhìn. Đối hắn mà nói thì làm vậy cũng chẳng khác nào hắn đã đưa ra lựa chọn .
Nhạc Khang Hùng vung nắm đấm thụi thẳng vào mặt của Lý Duy Tư!
Tuy mọi người đang đóng kịch, nhưng nếu kịch bản đã yêu cầu phải đánh nhau thì hắn cũng sẽ đánh thật.Nhạc Khang Hùng hắn sẽ không nương tay.
Một quyền này được Nhạc Khang Hùng dồn toàn lực nên khi Lý Duy Tư trúng đòn, hắn bị bắn ra xa!
Khi Lý Duy Tư vùng dậy,hắn thấy Nhạc Khang Hùng tiếp tục bóp cổ của Mạc Thu Thực. Hắn có vẻ đang làm thật vì hình như có vẻ hắn cũng không thèm để ý tới chuyện hắn có thể giết chết Mạc Thu Thực !
Lý Duy Tư xông tới rồi giống như kịch bản miêu tả, hắn túm cổ áo Nhạc Khang Hùng sau đó cũng thụi 1 quyền. 1 quyền này cũng không phải đánh cho có lệ, mà nó cũng được Lý Duy Tư dồn hết sức lực tung ra !
Khi trúng đòn này , miệng của Nhạc Khang Hùng cũng sưng lên. Lý Duy Tư kéo lại Mạc Thu Thực còn đang ho khụ khụ rồi nhìn Diệp Tưởng nói:
-La Phong !Cậu mau tới đây giúp đi !
Diệp Tưởng trầm tĩnh nhìn Lý Duy Tư, 1 tay nắm lấy tay của Vũ Sóc tỏ ý hắn còn bận bảo vệ Thiên Thu.
Tình tiết rốt cục đã trở về với quỹ đạo ban đầu. Nếu tiếp đó tình tiết sẽ phát triển theo những gì đã được viết trong kịch bản thì Diệp Tưởng lại không cần lo lắng .
Chỉ là, hắn bỗng nhiên cảm giác mình hình như đã nắm bắt được 1 manh mối nào đó.
Một manh mối mà hình như hắn đã bỏ sót.
Là cái gì nhỉ? Nhưng hắn nghĩ mãi không ra.
Lúc này, Dư Tân và Long Ny Nhi cũng lội tới bao vây Lý Duy Tư và Mạc Thu Thực. Suy nghĩ của mọi người đều đã thay đổi.
Giết đi......
Giết đi......
Dứt khoát giết chết Mạc Thu Thực !
Tình huống xấu nhất cũng chỉ là nhiều thêm 1 quỷ hồn nữa ! Cái này gọi là cùi không sợ lở ! Nếu để nàng biến thành vật bị nguyền rủa thì không bằng giết nàng đi !