Lý Tiểu Lộ nhận được tin anh trai mình tự ý xuất viện, anh gửi tin nhắn cho cô và địa chỉ nhà anh chuyển đến sống. Vì lo lắng, cô học được nửa chừng cuối cùng không kiềm lòng được mà chạy đến chỗ ở tìm Lý Tử Trạch.
Chạy đến căn hộ của anh, cô nhận ra cửa không khóa, cảm thấy rất lạnh lẽo, cô liền xông vào.
" Anh hai!!!".
Lý Tiểu Lộ xông đến chỗ Lý Tử Trạch. Sao anh lại nằm bất động ở dưới sàn thế này?
Cô dùng sức đỡ anh dậy, lay mạnh anh.
" Anh hai."
Chỉ mới xuất viện, sao lại ngất xỉu như vậy chứ?
Có..có phải cô ả đến đây làm hại Lý Tử Trạch anh không?
Lý Tiểu Lộ vội tìm điện thoại, cô bấm nhanh số của Bắc Băng Phàm.
Ngoài Bắc Băng Phàm, cô..cô thật sự không biết nhờ ai.
" Bắc Băng Phàm...làm ơn..giúp tôi..."
...
Bắc Băng Phàm nhận được cuộc điện thoại của cô, cố trấn cô nói cho mình địa chỉ chỗ cô ở hiện giờ, anh liền đến đó.
Đến căn hộ, Bắc Băng Phàm giúp Lý Tiểu Lộ đưa Lý Tử Trạch vô phòng nghỉ ngơi.
Nhìn Lý Tử Trạch nằm trên giường, cô sợ hãi, nắm chặt tay anh trai mình:" Anh hai..."
" Để tôi gọi bác sĩ đến." Bắc Băng Phàm bảo.
" Không, không cần." Lý Tiểu Lộ đáp.
Lúc bước vào đây, cô đã cảm nhận được âm khí rất nặng.
" Là do cô ta." Cô nắm chặt tay Lý Tử Trạch.
Cô ả đó, năm lần bảy lượt nhắm đến cô và Bắc Băng Phàm. Cuối cùng không được lại đụng đến anh trai cô.
Cô..nhất quyết không để cô ta yên!
Cũng do cô, đã kéo sâu Bắc Băng Phàm và Lý Tử Trạch vào việc này quá sâu. Anh và anh hai cô không có năng lực, họ không thể thấy hay biết gì giữa dương và âm.
Quá nguy hiểm cũng như quá đủ rồi.
" Ưm.."
Lý Tử Trạch mở mắt tỉnh dậy, anh nhìn thấy Lý Tiểu Lộ liền muốn ngồi dậy thì đầu truyền đến cảm giác rất đau.
" Anh.." Lý Tiểu Lộ đỡ anh ngồi dậy. May quá, không sao rồi...anh hai tỉnh dậy rồi.
" Tiểu Lộ, Băng Phàm?." Anh nhìn cả hai.
Lúc giọng nói lạ kia vang lên, anh đứng yên để kẻ đó lấy mạng mình, một cảm giác rất đau truyền đến.
Nhưng sau đó anh được thả ra, cả người bay trên không trung cũng rơi xuống, sau đó ngất xỉu đi.
Hình như...kẻ đó bỏ chạy đi?
...
Lý Tiểu Lộ và Bắc Băng Phàm ngồi nghe Lý Tử Trạch nói rõ mọi chuyện. Sau khi biết rõ, cô đứng dậy.
" Em đi đâu vậy?." Lý Tử Trạch hỏi.
" Đi tìm một người, Băng Phàm, nhờ anh chăm sóc anh ấy giúp." Nói xong, Lý Tiểu Lộ rời khỏi căn hộ.
Cô đi tìm Lập Như Ý xin sự giúp đỡ, một mình cô không thể chống lại cô ả, nhưng mà hai người đàn ông kia cũng không giúp được gì, tốt hơn không nên kéo cả hai vào chuyện này.
Quá nguy hiểm cho bọn họ rồi.
Đến bờ sông, cô chưa kịp mở miệng gọi Lập Như Ý chị ấy đã lập tức xuất hiện.
" Sao vậy?." Lập Như Ý hỏi.
" Em có chuyện muốn nhờ chị." Lý Tiểu Lộ bảo.
Ánh mắt của cô hôm nay quả thật nổi giận, Lập Như Ý đoán già đoán non..
Con ma nào chọc Tiểu Lộ giận đến điểm đỉnh thế này?
" Chị hiểu ý em rồi, em nói xem, em muốn chị giúp gì?." Lập Như Ý hỏi.
" Đánh chết hồn phách cô ta."
Trách cô ác, cô ác đến cùng.
...
Lý Tiểu Lộ và Bắc Băng Phàm không an tâm chuyện của Lý Tử Trạch, cuối cùng cả hai ở lại căn hộ của anh.
Cũng may đủ phòng cho cả ba, cô và Băng Phàm ở chung một phòng, kế bên phòng Lý Tử Trạch.
Thật ra chả có chuyện tình cảm vợ chồng vung đắp gì ở đây. Chủ yếu là bảo vệ Lý Tử Trạch.
Sau chuyện này, cô sẽ nói rõ cho anh trai mình biết hết mọi chuyện, cũng như khuyên anh và Bắc Băng Phàm không nên quá gần mình.
Sau chuyện này, nhất định sẽ như vậy.
Bắc Băng Phàm thấy Lý Tiểu Lộ cứ ngồi trầm mặc, anh đi đến, ôm cô từ đằng sau:" Đừng lo lắng."
" Bắc Băng Phàm." Lý Tiểu Lộ gọi anh.
" Chuyện gì?."
" Sau khi giải quyết xong chuyện này, chúng ta li hôn đi." Lý Tiểu Lộ nghiêm túc bảo.
" Tại sao?."
" Anh đã biết quá nhiều chuyện, những thứ này, anh không nên bước vào quá sâu."
" Ranh giới giữa âm và dương, anh hoàn toàn không biết rõ."
" Tôi chỉ mang lại nguy hiểm cho anh thôi."
" Thế nên..." Lý Tiểu Lộ đẩy tay Bắc Băng Phàm đang ôm mình ra, cô đứng dậy.
" Li hôn là cách giải quyết tốt nhất. Tôi và anh, cả anh hai, chúng ta đừng nên gần nhau, tôi cũng chỉ là kẻ mang lại xui xẻo thôi."