Quyền Tài

Chương 163




Căng-tin nhất thời lâm vào một trạng thái quỷ dị.

Bí thư thị ủy thư điểm danh kêu Đổng Học Bân, hắn đưong nhiên không có cách nào không qua, thậm chí đến một câu chối từ khách sáo đều không biện pháp nói, bình tình xem xét, Đổng Học Bân là không muốn ngồi xuống, một là bí thư thị ủy quá lớn, hắn nói không khẩn trưong nhất định là giả, thứ hai trong lòng Đổng Học Bân có quỷ, vốn tưởng rằng Tạ Quốc Bang không biết mình, ai ngờ lại gọi ra cái tên mình, nói cách khác hắn khẳng định biêt sự tình mình cùng Tạ Tuệ Lan yêu đương, cũng từ cái khác con đường thu hoạch ảnh chụp và tin tức khác của mình, đây là muốn... tìm mình tính sổ?

Phía sau lưng Đổng Học Bân có điểm đô mồ hôi, cẩn thận đi qua, rất không tự nhiên ngồi ở bên cạnh Tạ bí thư.

Tạ Quốc Bang cũng không còn nhìn Đổng Học Bân, nói với nhùng người khác: “Động đũa đi”.

Đổng Học Bân hơi trầm ngâm, nom nớp lo sợ cầm lấy chiếc đũa.

Ô, mà sau khi Đổng Học Bân nhìn thấy vẻ mặt lănh đạo khác trên bàn cơm, trong lòng đột nhiên ngẩn ra, không đúng, không đúng, ta kháo, Đổng Học Bân khứu giác chính trị cực kém lúc này mới rõ ràng, Tạ bí thư gọi mình tới đâu phải là muốn tìm mình tính sổ!? Cái này con mẹ nó rõ ràng là bảo hộ mình nha! Hơn nữa tựa như không chỉ là bởi vì chuyện Chân An Quốc không để cho mình ngồi xuống này, Tạ bí thư sẽ giúp công việc không được điều động kia! Đi được rồi! Sè không sai! Trong nháy mắt, Đổng Học Bân cảm động! Quả thực là cực kỳ được yêu mà sợ, Tạ bí thư quá trượng nghĩa, thật là có ý tứ, không đúng, nhất định là Tạ Tuệ Lan nói gì đó cùng phụ thân nàng, hẳn là Tạ tỷ bảo Tạ bí thư giúp mình một lần, nếu không mình đâu có mặt mũi lớn như vậy?

Liền Đổng Học Bân thậm chí nghĩ rõ ràng thủ đoạn Tạ bí thư, khoa viên phân cục khác tất nhiên cũng đều nghĩ tới khả năng này.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt tất cả mọi người xem Tiểu Đổng Chủ nhiệm đều thay đổi!!

Người nào cũng biết Tiểu Đổng Chủ nhiệm có bản lĩnh, có thể cứu hỏa, nhưng không có người nào nghỉ đến Tiểu Đổng Chủ nhiệm cũng là có bối cảnh cực lớn, có thể làm cho bí thư thị ủy đích thân mở miệng nhường chỗ ngồi, có thể làm cho bí thư thị ủy ngày trăm ngàn việc đến phân cục thành tây hỗ trợ gõ Chân Cục trưởng, điều này có thể là loại quan hệ bình thường? Tuyệt đối không có khả năng!

Mặt Nghiêm Lỗi đều tái rồi, sớm biết Tạ bí thư muốn gọi Đổng Học Bân ngồi xuống như vậy, mình còn đoạt chỗ ngồi cùng hắn làm cái rắm, Tạ bí thư sẽ có ý kiến đối với mình? Nghiêm Lỗi đến chiếc đủa đều không dám cầm, tâm trạng lo sợ đứng ở nơi đó, đứng lên cũng không phải ngồi cũng không phải, ruột hối hận đến lời ra ngoài! Họ Đổng làm sao có thể nhận thức bí thư thị ủy kinh thành? Một người cấp phó thủ tướng một người cấp phó khoa! Kém quá xa!!

Từ Yển cười khổ một tiếng, Tiểu Đổng này, giấu được thật là sâu.

Thư ký Tạ Quốc Bang kinh ngạc nhìn Đổng Học Bân, hắn thật sự là không nghe nói qua nhân vật Đổng Học Bân này, càng không biết tại sao Tạ bí thư biết hắn, tại sao phải ngay tại lúc này nhường chỗ ngồi cho một người trẻ tuổi cấp bậc không cao, nhưng Trầm thư ký cũng tinh tường, mỗi câu lời nói của Tạ bí thư cũng đều có ý nghĩa, tuyệt sẽ không vô duyến vô cớ nói những lời này, kết quả là, Trâm thư ký âm thám ghi nhớ Đổng Học Bân trong lòng.

Trên bàn cơm, khó khắn nhất chính là Chân An Quốc, hắn tin tưởng Tạ bí thư không phải là cố ý đến thành tây phân cục gõ mình, chỉ là tiện đường, nhưng cái tiện đường này cùng đủ phân lượng, có thể làm cho đại quan Trung ương nói loại lời này, rõ ràng cho thấỵ biểu hiện rất bất mãn đối với cách làm của mình, Chân An Quốc bất tri bất giác lau mồ hôi trên trán, trong lòng âm thầm kêu khổ. Nếu là thị cục quốc an muốn điều động Tiểu Đổng, mình cầm thì cầm, dù sao ở trên cũng phải suy xét ý kiến một người đứng đầu là hắn, nhưng vị Tạ bí thư đại quan Trung ương này sẽ không giống, nếu như điều động Đổng Học Bân là hắn, người đứng đầu xử lý, cho Chân An Quốc mười lá gan hắn cũng không thể giữ lại điều lệnh của Tạ bí thư, không cho thực hiện, đây không phải là tìm không thoải mái cho mình sao?

Trên tiệc, Tạ Quốc Bang một câu cũng không nói, sau khi ăn xong liền mang theo thư ký cùng vài lănh đạo thị cục ngồi xe đi rồi, thậm chí đến nhìn đều không liếc nhìn lại Đổng Học Bân, giống như câu nhường chỗ ngồi trước kia chính là tâm huyết dâng trào thuận miệng nói, nhưng không ai không rõ ràng, Tạ bí thư cũng không phải thuận miệng nói.

Chờ thị lãnh đạo vừa đi, Đổng Học Bân vô cùng lo lắng tìm chỗ không có người gọi điện thoại cho Tạ Tuệ Lan.

“Alo, Tạ tỷ, vừa rồi phụ thân ngài đến phân cục tôi thị sát công tác”.

Tạ Tuệ Lan nhẹ nhàng cười nói, “Ha ha, tôi biết”.

Đổng Học Bân tự nhủ quả là như thế trong lòng, “Tạ bí thư lúc ăn cơm để cho tôi ngồi xuống bên cạnh, Tạ tỷ, có phải là cô nói gì đó cùng Tạ bí thư?”

“À, xem như vậy”.

Đổng Học Bân cảm động nói: “Tạ tỷ, thật sự rất đa tạ, tôi đây...”

“Cậu giúp tôi quá nhiều việc, chuyện điều động công tác nàỵ cũng là tôi đã sớm đáp ứng cậu, nếu không giúp được cậu, tôi rất xấu hổ, tạ ơn cũng không cần nói, được không?”

Đổng Học Bân do dự nói: “Vậy ngài... phụ thân cô bên kia, tôi là có phải nên... ngay mặt tạ ơn?” Hắn cùng tinh tường cấp bậc mình không đủ, nhưng người ta giúp mình một việc lớn như vậy, nếu mình không cảm ơn, dù sao cũng rất thất lễ?

“Tạm thời không cần đâu? Bọn họ cũng không quá quan tâm đồng ý việc hai chúng ta, ừm, chờ cậu xuống cơ sở làm ra chút thành tích rồi nói sau, ba của tôi thường thức cán bộ có năng lực”.

“A, cô nói Chân Cục trưởng lúc này nhất định có thể thả tôi điều động?”

“Ha ha, nếu hắn không thả, hắn nên rơi xuống rồi”.

Cúp điện thoại, Đổng Học Bân nắm chặt nắm tay thở phào một hơi, thành công, cái ngọn lửa này rốt cục đã cứu được! Thật là hiểm! Thiếu chút nữa cho rằng điều động đã bị ngâm nước nóng!

Trên đường trở lại lầu chính phân cục. ánh mắt không ít người nhìn Đổng Học Bân đều mang theo một tia kính sợ.

Đổng Học Bân đi trong đám người, liếc thấy được Nghiêm Lỗi muốn tiến vào lầu chính, hắn đi mau vài bước đuổi theo, cười cười vỗ bả vai Nghiêm Lỗi, “Nghiêm thư ký, vội vàng quá vậy?”, Nghiêm Lỗi nhắn nhó ừm một cái, quay đầu rời đi.

Đổng Học Bân vốn định nói hắn vài câu, nhằm báo thù vừa rồi đoạt chỗ ngồi, nhưng thấy Nghiêm Lỗi trốn tránh mình giống như trốn ôn thần, Đổng Học Bân hết chỗ nói rồi, trong lòng tự nhủ ghi điểm với bí thư thị ủy chính là không giông với nhau, nhìn một cái, Nghiêm Lỗi một mực xích mích cùng mình đều mang cái bộ dáng này.

Đang muốn trở lại phòng tổng họp, Đàm Lệ Mai đột nhiên đi ra, “Đổng Chủ nhiệm, Chân Cục trưởng tìm ngài” Đàm Lệ Mai không tận mặt thấy đến Tiểu Đổng Chủ nhiệm làm náo động, nhưng mà nghe nói chuyện trong phòng ăn, trong lòng tất nhiên cả kinh, vốn quan hệ cá nhân nàng rất tốt với Đổng Học Bân, còn muốn hỏi rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nhưng vừa nghĩ tới Đổng Chủ nhiệm đều có thể nói cùng Tạ bí thư, lời nói đến bên miệng lại nuốt trở vào, cũng không dám nói chuyện đình đạc lớn tiếng giống như trước nữa.

Đổng Học Bân hoài nghi một chút, “A, biết rồi” Hắn tìm mình làm gì vậy?

Lên lầu, Đổng Học Bân gỗ cửa phòng làm việc Chân Cục trưởng.

“Mời vào” Chân An Quốc nhìn Tiểu Đổng ở cửa ra vào, nở nụ cười thoáng cái, “Ngồi đi”.

Đổng Học Bân tự nhủ trong lòng, ông một giờ trước còn đang cạo mặt tôi trước mặt mọi người, giờ đây lại cười ha hả? Trong lòng hắn đã có chán ghét đối với Chân An Quốc, nhưng trên mặt không có biểu hiện ra ngoài quá mức rõ ràng, “...Chân Cục trưởng. Ngài tìm tôi?”

Chân An Quốc ừm một tiếng, giao cho hắn một phần văn kiện, “Cậu xem xem cái này”.

Đổng Học Bân nghi hoặc cầm văn kiện lên xem xét, “Đây là?”

Chân An Quốc lộ: “Là huấn luyện trường Đảng, đưong nhiên không phải lóp huấn luyện trường Đảng khu ủy thị ủy, mà là quốc an chúng ta tự mình huấn luyện, liên quan đến đến một số huấn luyện súng ống và tâm lý học hình sự vân vân, bình thường mọi người muốn tiến vào phòng thông tin sẽ tham gia cái lớp trường Đảng này, một là đến huấn luyện, thứ hai cũng là khảo hạch, ừm, định mấy ngày nữa mở lớp, Tiểu Đổng, tôi muốn cho cậu đi tham gia, cậu tiến vào quốc an sau này còn chưa được huấn luyện qua à?”, Đổng Học Bân vừa nghe, bắt đầu cân nhắc Chân An Quốc đang đùa cái tin vịt gì, chẳng lẽ hắn lại muốn dùng chuyện này không để mình điều động? Mẹ nó! Ông vẫn chưa xong à? Hả?

Chân An Quốc vừa thấy Đổng Học Bân sắc mặt khẽ biến, đã biết hắn đang suy nghĩ gì, trong lòng có điểm tức giận, nhưng vẫn là kiên nhẫn nói: “Cậu tới quốc an những ngày này một mực làm công tác hành chính, tại văn phòng, giờ đây muốn xuống cơ sở, hay là đi hệ thống công an, tất yếu cần huấn luyện, đương nhiên phải có, nếu không làm sao đảm nhiệm hoàn cảnh công tác bên kia? Cùng với sau khi xuống dưới địa phương rồi mới huấn luyện, còn không bằng đi cái lớp trường đảng này, đây chính là bộ quốc an lập tổ, hoàn cảnh dạy học không phải địa phương khác có thể so sánh”.

Mẹ! Sao ông không sớm nói đi! Làm tôi sợ nhảy dựng!

Đổng Học Bân xem như rõ ràng, chính hắn không phải một cảnh giáo tốt nghiệp đại học đương nhiên so ra kém những nhân viên cảnh sát trải qua huấn luyện kia, thậm chí đến cảnh sát vớ vẫn cũng không bằng, nếu trở thành phó cục trường, tuy không nhất định làm hình sự, nhưng ít nhất cũng phải học được cách nổ súng cùng tri thức thẩm vấn và điều tra cơ bản, bằng không còn không để cho người cười rụng răng sao, hoàn cảnh trong huyện so ra kém Trung ương, huấn luyện mà nói, hiệu quả cũng không lớn, đi lớp trường đảng quốc an hiển nhiên là lựa chọn tốt nhất, đây là chuyện tốt, “...Cảm ơn Chân Cục trưởng, tôi nhất định quý trọng cơ hội lần này” Nhưng mà trong lòng hắn lại một điểm cảm ơn cũng không có, nếu không phải Tạ bí thư hôm nay ra chiêu thức ấy, Chân An Quốc còn chết sống không tha người đâu, muôn cảm ơn cũng là cảm ơn Tạ bí thư và Tạ Tuệ Lan, không phải Chân An Quốc!

Chân An Quốc hành động lần này rõ ràng cho thấy tự mình đánh mặt mình, nhưng không có cách nào, bí thư thị ủy đều đã kinh động, hắn không có khả năng lại khư khư cố chấp, thậm chí đến kéo dài thời gian một ngày cũng không dám, đó là không có thói quen chính trị, cho nên vừa rồi sau khi trở lại văn phòng, Chân An Quốc gọi điện thoại cho bên trên, đồng ý điều động Đổng Học Bân, cùng giúp hắn tranh thủ một cái danh ngạch lóp trường Đảng quốc an, cái loại lóp huấn luyện này cũng là ghi vào hô sơ, xem như cho lý lịch Đổng Học Bân thêm một vài nét bút.

Nhận được tin tức, mọi người phân cục không có một người nào không cảm thán Tiểu Đổng Chủ nhiệm lợi hại.

Không nói năng lực công tác của người ta, không nói năng lực cứu hoả của người ta, không nói trí tuệ chính trị của người ta, riêng cái phần đấu tranh chính trị này, bà con cô cậu hiện ra khí phách và năng lượng, ai cùng phải bội phục.

Tiểu Đổng Chủ nhiệm đến phân cục trong vòng mấy tháng, tổng cộng đấu bốn lần cùng người đứng đầu, Chu Quốc An chưa cho Tiểu Đổng Chủ nhiệm danh ngạch trường Đảng là một lần, Chu Quốc An muôn rút lui chức Tiểu Đổng Chủ nhiệm là lần thứ hai, Chân An Quốc chưa cho Tiểu Đổng Chủ nhiệm danh ngạch du lịch là lần thứ ba, Chân An Quốc bắt Tiểu Đổng Chủ nhiệm không điều động là lần thứ tư.

Bốn lần!

Loại địa vị này hoàn toàn không đúng mà tổng cộng có bốn lần đấu tranh!

Nhưng Tiểu Đổng Chủ nhiệm đều thắng! Đều thắng như kỳ tích! Cái này chính là chuyện mười phần vô nghĩa!!

Vào lúc ban đêm, điện thoại Đổng Học Bân không ngừng có cuộc gọi “chúc mừng, chúc, mời ăn cơm”, thẳng đến tám chín giờ tôi, chuông điện thoại mới đình chỉ tiếng vang. Cuống họng đều nhanh chóng khàn, Đổng Học Bân đánh răng rửa mặt qua liên ném mình ở trên giường, nhìn lên trên trời, khóe miệng mang theo một nụ cười an ổn, tiến vào giấc mộng đẹp.

Ngày hôm sau, điều lệnh Đổng Học Bân hạ xuống.

Đổng Học Bân hai mươi ba tuổi được nhậm mệnh đến tỉnh Bắc Hà phần châu thị huyện Duyên Đài làm phó cục trường cục công an, cấp bậc hành chính phó khoa!