31: Anh rể và em vợ công khai ngoại tình
“Không muốn nữa… đủ rồi…” Cậu áp mặt vào cơ ngực rắn chắc của người đàn ông, cố gắng đẩy Lôi Minh ra, âm hộ của cậu vừa mới bị hắn ch!ch xong, hiện tại hai người vẫn còn đang ở trong bệnh viện, chờ chị gái của mình trở lại, nếu chị ấy nhìn thấy cậu và anh rể như vậy, mọi chuyện sẽ hỏng bét.
Cậu đẩy Lôi Minh ra, trên mặt hiện lên vẻ xấu hổ và giận dữ khi đang vặn vặn mông.
Lôi Minh hoàn toàn không có ý định dừng lại, dương v*t thô to của hắn thúc vào lỗ đít chật hẹp của cậu, lấp đầy toàn bộ bên trong.
Bên trong bị nhét đầy đến nỗi cậu có ảo giác muốn đi vệ sinh.
“Hức… ừm… Không muốn nữa… Thật sự không muốn nữa mà…” Từ Nọa rất sợ cửa phòng bệnh đột ngột bị mở ra nên kiên trì từ chối Lôi Minh.
“Em nói không cần, nhưng cái miệng nhỏ này hút tôi thật chặt.” Người đàn ông rút dương v*t to lớn ra một chút rồi đẩy lại mạnh vào.
Cậu cảm thấy như bụng mình sắp bị bóp nát, chỉ biết khóc lóc cầu xin anh rể tha thứ: “Hức…dừng lại…”
Lôi Minh không chịu dừng lại một cách ác độc, lực tác động phía dưới càng lúc càng nặng hơn.
Cậu tức giận, há miệng cắn mạnh vào vai anh rể.
Lôi Minh da sần sùi thịt dày nên có bị cắn cũng không sao, nhưng thấy cậu thực sự không muốn nữa, hắn liền dừng lại, bắn tinh dịch của mình vào bên trong lỗ đít của cậu, một lúc sau hắn khó chịu mà rút dương v*t ra.
Lần này hắn không có được hưởng thụ, lần sau tìm được cơ hội, nhất định sẽ ** cậu đến ngất đi.
Người đàn ông cuối cùng cũng dừng lại, cậu tựa vào người anh rể như mất hết sức lực, yếu ớt thở dốc.
Sau khi lấy lại hơi thở, cậu vội vàng vùng ra khỏi vòng tay của anh rể: “Chị em sắp trở về rồi.”
Lôi Minh vẫn không muốn nói rõ quan hệ với của hắn với Từ Nhu nhưng lại sợ Từ Nọa buồn, cho nên Lôi Minh chỉ có thể tạm thời tiếp tục che giấu. Đương nhiên anh cũng thích cảm giác gian gian díu díu mập mờ, vô đạo đức như vậy. Em vợ ngoại tình với anh rể, cảm giác có chút thú vị.
Lôi Minh ước lượng thời gian, còn tưởng rằng Từ Nhu sẽ sớm trở về, liền giúp cậu tắm rửa sạch sẽ, mặc quần vào, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Ở phía bên kia, Từ Nhu và Lăng Phong làm tình cũng qua loa sơ sài trong nhà vệ sinh.
Từ Nhu cảm thấy Lăng Phong là một tay già lão luyện, điều này khiến cô có chút lo lắng, sau khi hai người giải quyết xong, cô vừa mặc quần áo vào vừa hỏi Lăng Phong: “Trước đây anh đã qua tay bao nhiêu người phụ nữ?”
Lăng Phong thành thật trả lời: “Trước đây anh có quan hệ với hai người, nhưng tính cách không hợp nhau nên liền chia tay. Yên tâm, anh không có lăng nhăng, cũng không mắc bệnh lây truyền qua đường tình dục. Những chuyện trước đây đã qua lâu rồi, anh đã sớm cùng mấy cổ cắt đứt liên hệ.”
Nghe những gì Lăng Phong nói, Từ Nhu cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng bây giờ hai người họ vẫn là đang lừa dối chồng mình và bạn thân của mình. Nếu chuyện hai người họ làm bị phanh phui, danh tiếng của cô ấy sẽ bị hủy hoại.
Từ Nhu nhìn Lăng Phong với ánh mắt cầu xin nói: “Anh phải giữ bí mật của chúng ta, đặc biệt là đừng để chồng và em trai của em biết.” Trong mắt em trai mình, chị gái chính là ánh sáng của Đức Trinh Nữ, nếu để em trai cô mà biết được chị mình làm chuyện vô đạo đức như thế thì ánh sáng trong lòng nó sẽ tan tành mất.
Lăng Phong nắm chặt tay cô, vô cùng chân thành nói: “Anh sẽ không nói đâu, anh sẽ đợi một ngày em ly hôn, rồi anh sẽ công khai theo đuổi em.”
Từ Nhu hài lòng cười cười, sau đó kiễng chân hôn lên môi Lăng Phong.
Sau đó, Từ Nhu trở lại phòng bệnh, thấy em trai đã tỉnh lại sau khi hôn mê, cô mừng rỡ đi tới, ôm lấy Từ Nọa khóc lóc thảm thiết: “Nọa Nọa, em không thể làm loại chuyện ngu ngốc đó nữa, nếu em chết, chị biết sống thế nào đây.”
Bây giờ cậu đã tìm được ý nghĩa của cuộc sống, không còn tìm đến cái chết nữa, cậu ôm lấy chị mình, cùng chị khóc trong hạnh phúc.
Sau khi trút bỏ hết cảm xúc tồi tệ, Từ Nọa cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Lôi Minh nhìn hai chị em, đợi bọn họ khóc xong mới đưa khăn giấy cho họ.
Khi Từ Nhu nhận lấy khăn giấy từ tay Lôi Minh, cô và hắn nhìn nhau thoáng chốc vài giây rồi vội quay đi, trong lòng cô bây giờ có bóng ma nên không dám đối mặt với chồng mình.
Lôi Minh đã biết hết mọi chuyện, hắn cũng không giấu diếm nữa, trực tiếp ở trước mặt Từ Nhu hôn lên giọt nước mắt còn chưa khô trên gương mặt Từ Nọa.
Từ Nhu vẫn còn đang nhìn hai người, mà Lôi Minh đã làm ra hành động như vậy, khiến cậu thực sự rất sợ hãi.
Từ Nọa hoảng sợ đẩy Lôi Minh ra, cố gắng giữ khoảng cách với hắn, nhưng Lôi Minh đã giữ chặt eo cậu, khiến cậu không còn chỗ nào trốn tránh.
Từ Nọa sợ đến phát khóc, ghé vào lỗ tai Lôi Minh nói nhỏ: “Không được, chị gái của em sẽ phát hiện…”
Thấy cậu sắp khóc đến nơi, Lôi Minh mới buông tay cậu ra.
Từ Nhu bởi vì xấu hổ, không dám đối mặt Lôi Minh, cho nên vừa rồi không nhìn ra Lôi Minh cùng em trai mình làm ra hành động gì, cô không ngừng cúi đầu lau nước mắt.
Sức khỏe của cậu đã ổn có thể xuất viện.
Ngày hôm sau, Lôi Minh đến làm thủ tục xuất viện rồi đưa Từ Nọa về nhà. Trước đây Từ Nhu đã xin nghỉ việc, hiện tại cô không có việc làm nên có thể ở bên em trai cả ngày, thỉnh thoảng sẽ gửi tin nhắn cho người yêu.
Mỗi lần nhắn tin cho người yêu, cô lại nơm nớp lo sợ trốn vào nhà vệ sinh hoặc những nơi khuất nẻo vì sợ chồng mình và em trai phát hiện ra chuyện mình ngoại tình.
Bất cứ khi nào Từ Nhu trốn đi gửi tin nhắn cho người yêu, anh rể và cậu sẽ công khai cởi quần và làm tình ở trong phòng khách.
Để làm tình thuận tiện hơn, anh rể còn cho cậu mặc váy, dưới váy còn không cho mặc quần lót, muốn làm chuyện ấy thì cứ đè thẳng cậu lên dương v*t thô to của mình.
Từ Nhu nhìn em trai mình mặc váy cũng không nói gì, trước đây khi IQ chưa hồi phục, em trai luôn đái dầm lên người của cô. Lúc Từ Nọa là một đứa trẻ còn mặc tã, so với mặc tã thì mặc váy thực sự là thuận lợi hơn nhiều.
Từ Nhu bây giờ toàn tâm toàn ý với người yêu, không để ý nhiều chuyện của gia đình, xem ra người xưa nói rất đúng, phụ nữ đa tình sẽ có chỉ số thông minh rất thấp.