[Quyển 2] Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta

Chương 9: Thần Địa Ngục Của Em (9)




Chuyện này quả thực nghe có chút vô lí. Không thể nào Owing lại đột ngột trở nên lạnh nhạt với Xita, mà lại đi thân thiết với Harmani được. Trong này hẳn là có vấn đề.

Vừa đúng lúc hệ thống ở trong đầu cô cũng vang lên âm thanh nhắc nhở.

[ Kí chủ, cô quên rồi sao? Thế giới này có virus xâm nhập vào hệ thống. Một trong số virus đó chính là sự việc này đó. Owing không yêu Xita nữa mà chuyển sang yêu một đối tượng khác. Và đối tượng đó chính là...à...ờm. Như cô biết rồi đó. Có điều, hình như mắt chọn thẩm mỹ của nam chính này hơi kém thì phải! Chuyển đối tượng cũng nên chọn một người đẹp hơn nữ chính chứ nhỉ? ].

Hệ thống luyên thuyên một hồi, Trường Lạc ở bên ngoài thoáng chốc cũng đã hiểu ra vấn đề. Nhìn tới nữ chính yếu đuối, ngoài biết đứng đó khóc lóc ra thì chả làm được gì khác. Cô có chút bực bội rồi nha!

" Đừng khóc nữa! Ta giúp cô đi đòi lại công đạo ".

Cô hướng gương mặt nghiêm ngặt nhìn về phía Xita. Thấy cô ấy sụt sịt chùi nước mắt lại khẽ nấc lên mà rụt dè.

" Nhưng... ".

Cô có hơi bất lực trước sự yếu đuối nhu nhược này. Trực tiếp kéo tay Xita dắt đi.

" Không nhưng nhị gì cả. Muốn biết lí do tại sao hắn lại cư xử như vậy thì đi theo ta! ".

Hai cô gái kéo nhau đến trước cửa điện của nhà cô. Phải! Chính xác thì nó chính là cung điện của cha cô, thần Sức Mạnh Ams. Cũng không thể nói là cha được. Ông ấy tính đến cũng là cha của nguyên chủ. Nhưng đồng thời từ nhỏ cho tới lớn chưa thèm ngó ngàng gì đến nguyên chủ dù chỉ là một chút.

Trường Lạc nhìn vào cái tòa cung điện dát vàng trước mắt mình mà không khỏi tặc lưỡi lắc đầu ngao ngán.

" Haizz! Cả một cái điện lớn như thế này. Thậm chí còn lớn gấp đôi gấp ba chỗ của ta ở. Vậy mà ông ta lại để cho hai mẹ con kế kia ở. Đúng là! Không quan tâm gì đến cảm xúc của nguyên chủ sao? ".

Thấy cô cứ đứng đó lẩm bẩm, Xita rụt dè kéo vạt váy của cô mà thấp giọng.

" Nàng Lorica! Nàng kéo ta đến đây...làm gì? ".

Cô quay lại nhìn Xita. Lúc này mới nghĩ ra nhiệm vụ chính. Nhìn tới cửa điện trước mắt, lại thêm có hai ba tên canh gác. Thôi! Bỏ đi! Vẫn là không muốn bước vào đối mặt với đám khốn kiếp đó!

Thế là cô bèn kéo Xita cùng mình làm một việc mất mặt. Cửa chính không đi, cô lại chọn cách lẻn vào từ tường bên ngoài.

Mà cũng vào lúc này ở một diễn biến khác. Có người nào đó đang qua chiếc gương Ảo Ảnh nhìn được toàn bộ tình hình bên này.

Darkwin đứng trước gương, khóe miệng không khỏi cong lên thành một đường.

" Cô ấy...thật nhiều trò vui! ".



Cô cố gắng leo lên tường bao bên ngoài. Lúc leo được lên liền vươn tay xuống dưới nói với người còn đang đứng ở bên dưới.

" Xita! Đưa tay đây! Ta kéo cô lên! ".

" Nhưng... ".

" Không nhưng nhị gì hết! Sao cô lắm nhưng vậy! Chẳng lẽ cô không muốn biết nguyên do vì sao tên Owing đó bỏ cô sao? ".

Trường Lạc giọng điệu có hơi mất kiên nhẫn. Cô cứ nghĩ nữ chính e dè chuyện này. Nào ngờ hóa ra ý của cô ấy không phải là như vậy. Cô ấy nói nhỏ.

" Không phải! Mà là...ta và cô đều có sức mạnh mà. Ta là thần May Mắn. Ta có thể sử dụng phép của mình để leo lên ".

Dứt lời đã thấy Xita búng tay một cái, may mắn quả nhiên đến với cô ấy. Một đám mây trắng bồng bềnh liền bắc thành hình cây cầu cho cô ấy dễ dàng bước qua tường rào để vào được bên trong.

Trong khi Trường Lạc thì vẫn còn ngơ ngác chứng kiến hết thảy mà chỉ biết ngồi trên tường bao chớp chớp mắt.

" Cô cũng xuống đi. Mà chẳng phải cô là thần Sự Sống sao? Tùy tiện búng tay cũng có thể tạo ra dây leo để xuống mà! ".

Nghe thấy lời nhắc của Xita, lúc này trong đầu cô mới thực sự nhảy số. Phải rồi! Sao cô không tính đến chuyện này ta? Từ lúc xuyên tới đây cũng chưa từng sử dụng phép. Đúng là hồ đồ thật rồi!

Thế là cô đập trán một cái, sau đó búng nhẹ tay, ngay lập tức một dây leo xanh mềm mại hiện ra, để cô thành công nhờ nó mà trượt xuống.

Darkwin qua gương thần của mình đã nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng. Hắn không thể nhịn được cười. Trong vô thức vui vẻ viết lên trên mặt.

" Cô ấy...quả nhiên có thể có kí ức! ".

Sau khi đã " đột nhập " thành công vào chính căn nhà của mình. Cô cùng Xita lén lút đi tìm vị trí phòng của Harmani. Cũng gặp không ít khó khăn.

Hết chó ba đầu hung dữ lại đến rồng lửa chín đầu. Cô tự hỏi cái vị cha có danh mà không có quan tâm mình kia rốt cuộc định biến cái chỗ ở của ông ta thành viện bảo tàng cổ đại hay sao? Sao mà trưng bày nhiều thú giữ cửa thế không biết!

Cũng may mỗi lần đối mặt đều là nhờ có Xita. Cô ấy tận dụng sự may mắn của mình, tạo ra những thứ như tàng hình, hay những vật đánh lạc hướng sự chú ý của mấy con thú đó. Cuối cùng sau bao nhiêu nỗ lực của những kẻ đột nhập thì hai cô gái cũng tìm được phòng của Harmami.

Lúc này hai người đang trong trạng thái tàng hình. Cho nên khi bước vào trong phòng liền thấy được Harmani và mẹ của cô ta đang nói chuyện vui vẻ với nhau. Tất nhiên là bọn họ không thấy được cô.

Cô cùng Xita im lặng đứng nép ở một chỗ cạnh bàn nghe hai mẹ con họ nói chuyện.

" Haha...con gái của mẹ làm tốt lắm! Vậy mà có thể khiến cho ngài Owing yêu con rồi! ".

Bà mẹ đang không giấu nổi vẻ mặt tự hào cười toe toét đến nỗi lộ hết cả nếp nhăn trên mặt. Cô con gái của bà ta thì càng lố bịch hơn. Cô ta ngửa đầu cười ha hả. Rồi lấy quạt che miệng mà cất giọng tự đắc.



" Hahaha! Mẹ còn phải nói sao? Cũng là nhờ mẹ đi tìm ma thuật cấm. Mẹ con ta mới thành công niệm chú cấm vào người ngài ấy. Để ngài ấy yêu con say đắm! ".

" Ma chú cấm! ". Xita không khỏi kinh ngạc thốt lên. Cũng may cô đứng bên cạnh kịp thời bịt miệng cô ấy lại. Cũng không phát ra tiếng động gì quá lớn.

Bà mẹ của Harmani cũng đưa tay ra hiệu ' suỵt ' với cô ta. Bà ta nói: " Bé bé cái mồm thôi! Chuyện này chỉ có ta và con biết. Tuyệt đối không được để cho kẻ thứ ba biết. Nếu không, ma thuật cấm bị phá vỡ sẽ phản lại mẹ con ta đó! ".

Harmani tự tin nói: " Mẹ yên tâm! Làm gì có ai có thể biết được ngài Owing lại bị dùng ma chú cấm lên người. Mà có biết thì cũng không thể làm gì được. Trừ khi tìm được Cỏ Rong Khô. Mà cái thứ đó lại ở nhân loại. Có mà tìm đằng trời hahaha... ".

" Choeng! ".

Đúng lúc này Xita lại vì hoảng hốt mà vơ tay đánh rơi chiếc bình ở cạnh bàn chỗ hai người họ đang đứng.

Bà mẹ kế đi tới kiểm tra chiếc bình vỡ, khuôn mặt bà ta bỗng chốc trở nên khó coi. Dường như đã phát hiện ra điều gì đó.

" Hỏng rồi! Có dấu vết do hơi thần làm. Trong phòng này có vị thần nào đó đang dùng thuật tàng hình để nghe lén mẹ con ta! ".

Vẻ mặt bà ta hoảng hốt nói.

Nhưng con gái bà ta lại không cho là như vậy. Cô ta bình thản nói:

" Ôi dồi! Chắc do mẹ đa nghi quá thôi! Trong phòng này làm gì có ai ngoài hai mẹ con ta đâu! ".

Bà mẹ lại nhất quyết khăng khăng với phán đoán của mình. " Không đúng! Nhất định là có kẻ nào đó! Chúng ta không thể để cho bọn chúng thoát được! Nếu không mọi chuyện sẽ tiêu tùng! Harmani! Mau lấy chiếc lưới điện ra đây! ".

" Ôi dào! Mẹ thật là... ".

Lúc Harmani đi tới kệ tủ lấy ra cái gì đó, cô cùng Xita quay sang đưa mắt nhìn nhau tràn đầy nghi ngờ. Bà ta lại tính làm gì?

Cho đến khi Harmani cầm tới một chiếc gương bát quái có lưới răng ở trên. Bà mẹ kế mới nhếch mép nói.

" Hừ! Cho dù là kẻ nào! Hôm này có cái lưới điện này của ta thì cũng không tài nào thoát được khỏi đây đâu! ".

" Mẹ! Cái này sẽ khiến cho kẻ đó hiện hình thật sao? ".

" Đương nhiên! Không những thế, nó còn tạo nguồn điện giật chết kẻ đó! ".

Lời bà mẹ nói ra lập tức khiến cho hai cô gái còn đang trong trạng thái tàng hình không khỏi lo lắng, bất an.