[Quyển 2] Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta

Chương 6: Thần Địa Ngục Của Em (6)




A! Ai mà biết người nam nhân này lên bờ mà không có chuẩn bị gì hết. Cả người từ trên xuống dưới đều trần trụi. Quan trọng là hắn cứ như vậy mà đứng ở trước mặt cô.

Hệ thống ở bên trong có thể nhìn thấy hết cảnh tượng bên ngoài cũng phải cay mắt mà thốt lên lời.

[ Ôi trời đất quỷ thần thiên địa ơi! Ta đang nhìn thấy cái quái gì thế này! Sao tên này không biết ngại là gì thế! ].

Thấy Cố Trường Lạc đứng yên bất động, hai mắt mở to, hệ thống không khỏi lo lắng không phải kí chủ nhà nó bệnh cũ tái phát rồi đấy chứ! Thấy mỹ nam ở trước mắt là cả người đơ ra như khúc tượng gỗ.

Nó lên tiếng hỏi. [ Kí chủ! Cô còn trụ nổi không đó? ].

Âm thanh của hệ thống vừa đánh thức cô, cùng lúc nam nhân trước mặt cũng đưa tay bịt mắt cô lại, một tay đặt ở trên bờ vai thon thả của cô mà xoay người cô lại. Để cô quay lưng về phía mặt hắn.

Lúc này hắn đưa tay ra làm phép hút lấy y phục ở cạnh bờ hồ. Y phục như có ma thuật tác động vào liền bay lơ lửng đến tay Darkwin. Sau đó liền tự động mặc lên người hắn.

Chiếc áo choàng đen dài mặc kín người từ trên xuống dưới. Lúc này Darkwin mới ngẩng đầu đưa tay kéo cô quay lại đối mặt với mình. Không một động tác thừa.

" Sao lại đến đây? ". Hắn bình tĩnh hỏi.

Có lẽ là vì bị những hình ảnh vừa rồi làm cho ngơ người, load chậm. Cô hiện tại mới bắt đầu cảm thấy xấu hổ đến nghẹt thở, cả mặt đỏ bừng nhìn vào chỗ khe ngực với chiếc cổ chữ v của người trước mắt.

" Ta...ta...ta đến tìm ngài...có việc...muốn nói ".

Tâm trí Trường Lạc vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Nghĩ tới hình ảnh chân thực như vừa rồi cứ hiện ra trong đầu cô rõ mồn một, làm cho lúc nói chuyện miệng cứ lắp bắp lúng túng tay chân hết cả lên.

Trước sự ngại ngùng, xấu hổ của thiếu nữ xinh đẹp, Darkwin lại ngoài mặt vờ như không có chuyện gì mà hạ giọng.

" Nàng có chuyện gì muốn nói với ta? Hửm? ".

Hắn còn cố ý nhấn mạnh từ kia, hơi cúi đầu nhìn biểu cảm lúng túng của cô mà trong lòng không nhịn được cười.

Thì ra nàng ấy cũng có lúc như thế này!

Trường Lạc cố gắng khiến cho những hình ảnh, suy nghĩ bậy bạ linh tinh trong đầu mình thoát ra. Cô khẽ lắc đầu, nhìn lên khuôn mặt người đối diện mà cao giọng.

" Ta muốn đi dạo bên ngoài kia! Ngài...có thể đi cùng ta không? ".

" Hửm? ". Darkwin nhìn ánh mắt mong chờ của cô, nghi hoặc hiện lên.



Nhưng rõ ràng là hắn không thể cưỡng lại sức hút từ nữ nhân này, không nỡ từ chối. Cũng không thể nào từ chối được.

Hắn làm bộ mặt như nghiêm túc suy nghĩ, sau đó thật lâu mới nhìn cô mà cười khẽ.

" Được thôi! Nếu đó là điều nàng muốn ".

Cố Trường Lạc vui mừng khi hắn đồng ý cho cô ra bên ngoài. Thuận tiện tìm cơ hội đi tới chỗ nam nữ chính để làm bà mai mối cho bọn họ.

Tuy trong truyện theo hướng đi của cốt truyện thì nam nữ chính có hào quang của nhân vật chính, hẳn là sẽ thu hút lẫn nhau.

Nhưng hệ thống lại nói với cô, vì có virus xâm nhập nên vào hệ thống nên đồng thời cũng ảnh hưởng đến sự hút nhau của cặp đôi chính. Cũng có nghĩa là, nữ chính có thể thay đổi thành người khác hoặc nam chính cũng có thể thay đổi thành người khác. Bởi vậy cho nên, nhiệm vụ ghép đôi này của cô rất cần thiết để thúc đẩy tình cảm tuyến nhân vậy giữa Owing và Xita.

Cũng tiện để cô tìm hiểu xem nguyên nhân nào có nguy cơ về cô khiến cho Darkwin vì cô mà phải c.h.ế.t.

Hai người rời khỏi địa ngục. Hắn ôm cô đi trên mây một cách nhẹ nhàng. Cô có cảm giác đây đích thực là đi cân đẩu vân trong truyền thuyết! Hồi trước xem Tôn Ngộ Không có thể bay trên mây di chuyển thật ngưỡng mộ! Không ngờ bản thân còn có ngày được trải nghiệm cái cảm giác này.

Darkwin để cô cùng hắn đáp lại một vườn hoa rộng lớn trên trời. Hắn dừng lại, nhẹ giọng nói với cô.

" Đây chính là cổng trời hoa mây. Cũng là nơi mà nàng mỗi ngày đều tới chăm sóc ".

Cô có hơi bất ngờ. Hắn vì sao lại nói những điều này với cô? Chẳng phải chuyện này ai ai cũng biết sao?

" Cho nên? ".

" Cho nên ta bắt nàng đi, nàng không thương xót chúng sao? Ta nghe nói cây cối rời xa nữ thần Sự Sống như nàng quá ba ngày chúng sẽ khô héo đó! ".

Hắn nói bằng giọng cợt nhả, ngả ngớn. Chẳng có chút gì là nghiêm túc cả. Trường Lạc bây giờ có hơi nghi ngờ rồi đó! Tên này có đúng là thần địa ngục đứng đắn, tảng băng lạnh lùng ngàn năm không vậy? Có điều, cái thiết lập tính cách của Hạo Thành ở thế giới này cũng không quá đáng ghét. Có chút quyến rũ! Còn có hơi giống tính cách thật của anh ấy.

Cô cũng không vừa mà trêu đùa lại với hắn.

" Ưm...vậy tức là, ngài đang muốn ta rời khỏi ngài, trở về giới thần tiếp tục nhiệm vụ hàng ngày? ".

" Đám thần già đó chỉ nghĩ cho cái giới thần của bọn họ, chỗ cây hoa này cũng vậy. Thương xót cho bọn chúng chi bằng thương xót cho ta! ".

Lúc hắn nói câu này, dáng vẻ cực kì quyến rũ mê hoặc chết người. Biến cô thành thiếu nữ dễ đỏ mặt mỗi khi hắn lại gần.

" Ngài...đứng cách xa ta một chút! ". Cô sợ bản thân không kìm chế được cảm xúc mất. Cô tự dặn lòng. Phải giữ mình! Phải thật giữ mình!



Vừa đúng lúc cảnh tượng hai người một người tiến một người lùi, vô tình đập vào mắt một người đi qua đây. Không ngờ Owing vậy mà đi qua chỗ này. Hắn hiện tại không có dẫn theo binh lính bên mình. Một thân một mình đi qua đây, lại vô tình bắt gặp hai người ở đây. Hắn thốt lên.

" Thần Địa Ngục! Nữ thần Sự Sống! Hai người làm gì ở đây? Phải rồi! Nếu đã ở đây thì Thần Địa Ngục ngài nên trả người rồi! Thả nàng ấy về giới thần đi! ".

Owing cất giọng, ánh mắt sắc bén nghiêm trị. Đúng là thiết lập hoàn hảo của một nam chính. Công bằng nghiêm minh, luôn tôn thờ chính nghĩa. Nhưng xin lỗi chàng trai. Chị đây không thể nghe theo cậu rồi! Ai bảo chị đây mê phản diện cơ chứ!

Cô mấp máy môi định nói lại bị Darkwin cướp lời trước.

" Vậy phải xem, nàng ấy có đồng ý không đã! ".

Lúc hắn nói câu này, bộ dáng ngả ngớn khoanh tau trước ngực, hoàn toàn đánh mất hình tượng trước đó. Có hơi làm cho Owing sững người. Khóe mắt hắn khẽ giật giật. Hắn tự hỏi, người đang đứng nói chuyện với hắn là đại ma vương cai quản địa ngục kia sao? Sao trong trí nhớ của hắn ngày trước lại như hai người hoàn toàn khác nhau thế!

Tạm bỏ qua vấn đề này, Owing vẻ mặt chính nghĩa nhìn liếc sang chỗ cô mà mong chờ cậu trả lời. Giống như hắn muốn khẳng định với Darkwin rằng bản thân mình đúng vậy. Hắn nói:

" Thần Sự Sống, nàng nói đi! ".

Ánh mắt ấy còn giống như đang muốn nói: cô cứ nói đi, không phải sợ! Ta bảo kê cô.

Nhưng trái ngược với suy nghĩ của hắn. Cô vậy mà nói ra lời mà hắn không thể nào tin được lỗ tai mình nữa.

" Ngài Owing! Ngài cứ về đi! Không cần phải lo cho ta. Ngài cứ nói lại với đám người đó là...ta- thần Sự Sống muốn tìm hiểu thần địa ngục Darkwin. Cho nên sẽ tới sống thử ở đó! Không cần phải cho người đến làm loạn. Ta là thật sự muốn ở lại đó một thời gian ".

Owing nghe xong thì cả người ngơ ra một hồi lâu mới bình thần lại, hắn mặt ngơ mày ngáo mà ậm ừ.

" Vậy...ta không làm phiền cô nữa! Ta...đi trước! ".

Lúc hắn rời đi, tâm trí vẫn còn để ở trên mây. Mà khoan! Hắn hiện tại không phải đang đi trên mây đó sao?

Hắn hồ đồ rồi! Hắn là bị hai con người kia làm cho hồ đồ luôn rồi! Biết vậy hắn đã không lo nghĩ nhiều rồi!

Haizz! Ai mà biết sẽ có một ngày nữ thần Sự Sống cùng thần cai quản địa ngục ở bên nhau đâu!

Darkwin ở bên này thấy cô cứ nhìn theo bóng dáng xa xăm của Owing. Hắn bất ngờ tiến đến ghé sát mặt vào một bên má cô. Hơi thở lạnh lẽo phả ra.

" Nàng vừa rồi nói...là đang muốn tìm hiểu ta sao? ".

Cô giật mình quay lại, một lần nữa đối diện với vẻ ngoài yêu nghiệt mê đắm của hắn.