[Quyển 2] Hệ Thống Cửu Vỹ 009: Phản Diện Là Của Ta

Chương 31: Tổng tài mặt lạnh nhưng tâm không lạnh (11)




" Tôi thích chị! Cho nên.làm bạn gái tôi nhé! ".

Đối với lời tỏ tình cũng không tính là bất ngờ này, Trường Lạc- người dự đoán trước được sẽ có tình huống như thế này xảy ra. Cô cũng không có phản ứng gì nhiều. Thái độ hờ hững, thờ ơ nói với Bùi Thiệu Phong.

"Thích tôi? Cậu còn không có đủ tư cách đâu!".

"Tại sao chứ? Tôi có cái gì không xứng với chị? Chị nói cho tôi biết đi! ". Bùi Thiệu Phong phản ứng dữ dội, kích động mà lên tiếng muốn có một câu trả lời từ cô.

Cô cũng chẳng ngại mà cho cậu ta biết bản thân cậu ta, con người cậu ta như thế nào. Giọng nói lạnh lùng cất lên từ cổ họng cô.

"Tính tình trẻ con, hành động nông nổi, làm việc theo cảm tính, không để tâm đến cảm xúc của người khác.

Những thứ này tôi đều rất ghét. Mà cậu thì lại có tất cả những điều đó ".

Những lời nói có lực sát thương lớn đến tâm thức của Bùi Thiệu Phong. Cậu ta quả thực bị tổn thương. Nhưng mới chỉ có nhiêu đó, so với những gì mà cậu ta làm với nguyên chủ thì chả là cái thá gì.

Bùi Thiệu Phong cúi mặt im lặng, rồi lại ngẩng lên, giọng điệu gấp gáp có chút nông nổi, thiếu suy nghĩ.

" Tôi sẽ sửa đổi. Tôi sẽ thay đổi mà! Chỉ cần chị cho tôi một cơ hội! Một cơ hội có được kh...".

Còn chưa nói hết câu hoàn chỉnh, một giọng nói lạnh lùng cắt ngang khiến cho Bùi Thiệu Phong không dám ngấp nghé.

" Cơ hội gì? ".

Bùi Diễm từ đâu xuất hiện, một tay ôm trọn cô vào lòng, gương mặt sắc nét quay sang liếc mắt về phía Bùi Thiệu Phong.

Trước tình huống này, Bùi Thiệu Phong nhất thời bị làm cho kinh ngạc, sửng sốt. Miệng không khỏi ngập ngừng, ấp úng chỉ tay về phía hai người.

" Chú! Chú đang... làm gì...vậy? ".

Bùi Diễm không thích vòng vo, trực tiếp tuyên bố chủ quyền trước mặt cháu trai mình.

" Không nhìn thấy sao? Gọi một tiếng thím đi! Hai tháng nữa tôi sẽ kết hôn với cô ấy. Cháu cũng nên đổi dần cách xưng hô rồi ".

Giọng nói thoang thoảng nhẹ bẩng, lại có âm lực rất lớn khiến cho cả người Bùi Thiệu Phong cứng đờ. Cậu ta phải chịu một cái loại đả kích rất lớn gì đây? Cậu ta chỉ vừa mới xác định người mà bản thân thích là ai, mới chỉ đem tâm tư thiếu niên rung động bày tỏ. Tại sao vẫn là chậm một bước chứ? Đối thủ còn là chú ruột của mình.

Cậu ta vẫn chưa chịu chấp nhận. Cười khờ khạo mà run giọng.



" Chú! Chú đang...đùa sao?".

Bùi Diễm không trả lời, người nói là Trường Lạc.

" Chúng tôi không đùa. Người tôi yêu là Bùi Diễm. Anh ấy vừa có tiền, vừa có quyền lại vừa có nhan sắc. Tôi sao phải bỏ qua một người đàn ông hoàn hảo như vậy để chọn một người tâm tư mới lớn như cậu! ".

Lời này thực sự có lực sát thương gấp trăm lần khi nãy. Bùi Thiệu Phong sắc mặt kém đi, cả khuôn mặt liền trở nên trắng bệch, cậu ta không chấp nhận nối, liên tục lắc đầu sau đó quay người bỏ đi.

Sau khi Bùi Thiệu Phong bỏ đi, Bùi Diễm nhân lúc cô lơ đãng liền xoay người cô ép sát vào tường. Để lưng cô dựa vào tường, hai tay cô bị anh khóa chặt bằng lực tay mạnh mẽ đặt ở trên đỉnh đầu cô. Khiến cho cô không thể thoát ra.

Anh ghé sát vào tai cô, giọng nói đè thấp.

"Những gì em vừa nói, là thật chứ? Tôi còn không biết, trong mắt em tôi là người đàn ông hoàn hảo đến như vậy đấy! ".

Nhìn cái vẻ mặt thích thú, gợn đồn này, Trường Lạc không nhịn được cười cợt trêu chọc anh một chút.

" Ừm! Không chỉ hoàn hảo những lúc bình thường, mà còn...hoàn hảo ở trên giường nữa! ". Những lời nói sau cô chỉ dám thì thầm nhỏ bên tai anh.

Bùi Diễm khẽ cong môi. Dường như vô cùng hài lòng khi biết cô suy nghĩ như vậy về anh. Cảm giác như bản thân được đề cao bản lĩnh đàn ông. Anh cười khẩy, tiếp tục giọng nói trẩm thấp thì thầm.

" Tốt! Vậy tối nay...có phải anh nên làm gì đó để đáp lại sự khen ngợi từ em? ".

"Anh!...Em còn chưa nói, từ khi nào em đồng ý lấy anh chứ?". Cô đổi chủ đề.

Anh thấy cô đánh trống lảng thì không chịu buông tha. Thế nào cũng sẽ nói về vấn đề kia.

" Như thế nào? Anh và em kết hôn, chẳng phải thuận tiện hơn sao. Có thể dành thời gian cho nhau nhiều hơn ".

Như đang suy nghĩ nghiêm túc. Anh dừng lại một chút rồi lại nói.

" Một tuần làm bảy ngày, một ngày làm bảy lần, rất tuyệt đó! ".

"Anh!...".

" Hửm? ".

Cô không thể nói được gì nữa ngoài việc bất lực trước người đàn ông này. Bùi Diễm cũng quá là cầm thú rồi đi!



Muốn làm với cô nhiều như vậy!

Nghe nói công ty mới nhận thêm một nhân viên mới vào. Lúc cô cùng Bùi Diễm đi cùng với nhau từ trong thang máy bước ra, kết quả lại là nhìn thấy nữ chính Mộc Cẩm Ly. Cô ta sao lại xuất hiện ở đây?

Trường Lạc nhìn thấy Mộc Cẩm Ly mặc một bộ đồ công sở, chiếc áo sơ mi trắng, thể nhưng lại mặc áo lót màu đen bên trong, vô cùng tương phản. Chiếc váy ôm bó sát màu đen ngắn tún. Cũng không biết là vô ý hay cố tình.

Nhưng là thành công trong việc gây sự chú ý với cặp mắt của đàn ông trong công ty.

Dáng vẻ cô ta khép nép đi phía sau một người đàn ông. Người này chính là phó giám đốc của công ty, dưới cơ

Bùi Diễm. Là một người đàn ông có chút mập mạp, chiếc bụng bia của anh ta cũng đủ để thấy ngoại hình không cân đối của anh ta.

Vừa gặp Bùi Diễm, vị phó giám đốc đó liền kính cẩn mà chào hỏi.

"Tổng giám đốc!".

"Ừ". Anh thờ ơ đáp lại.

Phó giám đốc chỉ biết cười ngượng. Nhìn theo bóng lưng hai người Bùi Diễm và cô rời đi. Ở phía sau hơi thở ra một cầu cảm thán.

" Chậc chậc! Dáng người kia cũng thật nóng bỏng! Tổng giám đốc cũng thật là biết chọn người! ".

Anh ta lộ rõ bản chất thật của mình. Cặp mắt hẹp, đê tiện quay sang liếc nhìn Mộc Cẩm Ly. Mộc Cẩm Ly còn đang mải nhìn chằm chằm về phía bóng lưng cô. Dáng vẻ thờ thẩn. Vị phó tổng kia liền cau mày kéo cô ta vào trong thang máy. Giọng nói đầy vẻ khinh thường, nhục mạ trước khi cửa thang máy hoàn toàn đóng lại.

"Nhìn cái gì! Cô nên làm tốt nhiệm vụ của cô đi! Đừng quên vì sao mà cô được bước chân vào cái công ty này!".

Chỉ thấy sau khi bước ra khỏi thang máy, cả người Mộc Cẩm Ly cùng tên phó giám đốc bụng phê kia quần áo sộc sệch. Tên phó giám đốc chỉnh lại cúc áo, hầm hừ một câu rồi bỏ lại Mộc Cẩm Ly dáng vẻ nhếch nhác, đầu tóc rối tung đứng đó.

" Lần sau phục vụ tốt hơn đi! ".

Mộc Cẩm Ly cúi gằm mặt, cài lại cúc áo trên cùng, răng cắn chặt vào môi đến mức bật máu. Cô ta siết chặt tay.

Tại sao? Tại sao cô ta lại phải chịu mọi sự sỉ nhục này! Tại sao ngay cả Bùi Thiệu Phong cũng không còn quan tâm đến cô ta. Sau khi tốt nghiệp cô cũng không có gặp lại cậu ta. Dường như là đã cắt đứt liên lạc. Cô ta không có công việc, chỉ có thể tìm cách khác để kiểm tiền. Và cách đó chính là dựa vào loại đàn ông háo sắc như tên phó giám đốc kia. Mới có thể leo lên được vị trí thư ký phó giám đốc này!

Nhưng cô ta không cam tâm! Cô gái vừa rồi....cô ta biết đó là Ninh Thư mà hồi trước Bùi Thiệu Phong từng nói với hội bạn là người mà cậu ta thích. Tại sao? Cô ta có vẻ ngoài xinh đẹp, còn có được tình cảm của Bùi Thiệu Phong!

Ninh Thư! Cô chính là kẻ thù của Mộc Cẩm Ly tôi!