Chương 775: Khai chiến (9)
Dương Lâm Hải bực bội bới bới tóc, ánh mắt lạnh lẽo nhìn tâm phúc Vu Đào bên cạnh: "Cậu nói xem, rốt cuộc có chuyện gì, đang êm đẹp sao Zombie lại tới công thành?"
Thời gian mới qua một ngày đã có vài căn cứ nhỏ hướng ông ta cầu cứu, thế nhưng không ai biết, qua sự kiện ấu trúc trùng, căn cứ Kinh Đô tổn thất không nhẹ.
Chính ông ta là người đè ép không cho tin tức rò rỉ ra ngoài, còn không phải ư, nếu lộ chuyện, không biết có bao nhiêu người muốn tới giẫm một cước đâu.
Căn cứ Kinh Đô hiện tại, thậm chí đã xếp dưới căn cứ thành phố Z rồi.
Dương Lâm Hải sầu đến thối ruột, thế nhưng không có biện pháp gì.
Vu Đào suy nghĩ lúc lâu, vẫn nói ra: "Căn cứ trưởng, chúng ta đi tìm Đế thiếu thương lượng một chút đi, người người đều nói, Đế thiếu túc trí đa mưu, bây giờ đã không phải là chuyện của một căn cứ, mà là toàn nhân loại, lúc này chúng ta nên đoàn kết lại."
Vu Đào biết, ông sếp nhà mình sao có thể không nghĩ tới điểm này, chỉ là quá ư sĩ diện, thế nhưng vì ông ta quá coi trọng mặt mũi nên cảm thấy bản thân đi chuyến này chính là cúi đầu trước Vân Hoán.
Dương Lâm Hải bị tâm phúc nói trúng tâm tư, mặt chữ quốc khó được đỏ lên, trong lòng khó chịu, thế nhưng nhịn không được thở dài.
Chính xác, bây giờ không phải lúc ông ta làm mình làm mẩy, ông ta chậm trễ một ngày liền có càng nhiều người chết hơn.
Đợi đến khi Dương Lâm Hải đến Trần gia, phát hiện Vân Hoán, ông cụ Trần, ông cụ Lâm đều đang ngồi chờ ông ta.
Dương Lâm Hải cười khổ một tiếng: "Đều đang đợi tôi à."
Vân Hoán cười nhạt không đáp.
Zombie công thành, người người cảm thấy bất an, chẳng qua chỉ mới hai ba ngày, không ít căn cứ đã bị thất thủ.
Đại quân Zombie công kích đầu tiên đều là một vài căn cứ loại nhỏ, chờ thời cơ không sai biệt lắm lúc liền rời mục tiêu sang các căn cứ tầm trung.
Lấy căn cứ lớn Kinh Đô cầm đầu, lập tức phái ra binh cứu viện mang theo lương thực cùng vũ khí chi viện bốn phía.
Nhất thời, ngược lại làm chậm bước chân của đại quân Zombie, hơn nữa, nhân loại từ trong hốt hoảng lo sợ ban đầu chậm rãi bình tĩnh, bắt đầu tự cứu.
Chiến tranh giữa nhân loại và Zombie nổ ra.
Ngày này, trong căn cứ Kinh Đô vô cùng náo nhiệt, không ít căn cứ trưởng nhận lời mời của Dương Lâm Hải đến căn cứ Kinh Đô cùng nhau thương lượng đối sách.
Thế nhưng bọn họ không ngờ tới ở chỗ này lại có thể nhìn thấy Đế thiếu trong truyền thuyết.
Người đàn ông tuấn mỹ, còn trẻ như vậy, nhưng bọn họ lại biết thực chất bên trong anh rất ngoan độc và lãnh đạm.
Thế nhưng không thể không nói, nhìn thấy anh, không ít người trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Bọn họ cảm thấy có mặt người đàn ông thực lực hùng hậu này ở đây, liền an tâm hơn rất nhiều.
Vân Hoán thản nhiên liếc nhìn những người này một lượt, trong số đó thấy một vài gương mặt quen thuộc, anh khẽ gật đầu một cái, xem như chào hỏi.
"Chuyện lần này không tính là nhỏ, đám Zombie Vương cũng thật đáng hận, vậy mà đi thông đồng với tiến sĩ Lâm, hiện tại Zombie cộng thêm bán thú nhân, kẻ địch trước mắt có chút khó giải quyết."
Dương Lâm Hải là người đầu tiên lên tiếng, trong giọng nói lộ ra hận ý, không phải hận ý với người khác, mà là với tiến sĩ Lâm.
Vân Hiên sửa lại tên, hiện tại là Lâm Hiên, A Sâm với đám Zombie Vương đều gọi cậu là tiến sĩ Lâm, trong lúc nhất thời, đám người Dương Lâm Hải còn không biết tiến sĩ Lâm này đã không phải là tiến sĩ Lâm kia.
Vân Hoán cũng không định giải thích, nếu để cho những người này biết em trai Vân Hoán anh đứng về phía kẻ địch, còn không biết muốn nháo thành bộ dáng gì.
Có điều, biết được cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
"Đúng vậy đúng vậy, giờ phải làm sao mới tốt? Đám Zombie này đã đóng quân ở bên ngoài thành phố C chúng tôi rất lâu rồi, thỉnh thoảng lại quấy rối, còn tiếp tục như vậy nữa chúng tôi sợ rằng không kiên trì được bao lâu."
Căn cứ trưởng thành phố C than khóc lên án, thần sắc ủ rũ nhụt chí, hắn ta thật sự không có cách nào, chỉ đành liều chết chạy tới căn cứ Kinh Đô cầu cứu.