Chương 773: Khai chiến (7)
Trịnh Như Mộng không thích Tần Nhất, nhưng càng ghét Lâm Oản Oản hơn, cô ả cứ thích ra vẻ làm bộ làm tịch, khiến cho người ta buồn nôn đến cực điểm.
Cô gái trước mắt này cô ta cũng không thích, thế nhưng tối thiểu cô chân thật, ghét chính là ghét. Hơn nữa, nhiều ngày qua, cô mặc dù không thích cô ta, nhưng cuối cùng cũng không làm khó gì cô ta.
Mà Lâm Oản Oản kia...
"Cô tự cầu phúc đi." Trịnh Như Mộng tiêu sái quay người rời đi.
Cô ta rời đi thật, ba ngày này, cô ta cảm nhận đủ sự máu lạnh của Trịnh gia, hiện tại cô ta trộm Cửu Khúc Linh Lung, nếu như bị Trịnh gia bắt lấy không biết sẽ như thế nào đây.
Thời gian ba ngày, đủ để cô ta khôn ra.
Tần Nhất hơi híp mắt, ngón tay nhẹ nhàng gõ nhịp trên mặt bàn, một đời này, Trịnh Như Mộng hình như không giống với trước đây.
Kệ thôi, chuyện này không có liên quan gì tới cô, vận mệnh của mỗi một người, có thể sống thành dáng vẻ gì, đều do tự bản thân quyết định.
Nhưng, Lâm Oản Oản, cô đúng là rất muốn gặp.
Bởi vì, đó là người phụ nữ của tiến sĩ Lâm.
Tần Nhất cầm Cửu Khúc Linh Lung vừa mới đạt được đi tìm Vân Hoán. Vân Hoán đang đọc sách, vừa thấy Tần Nhất đi tới liền lập tức ôm cô ngồi lên chân mình.
"Lấy được chuông ngọc rồi?"
Tiểu gia hỏa giày vò nửa ngày như vậy chỉ vì một cái chuông ngọc nho nhỏ, nếu như cô thích, anh có thể thu thập cho cô, cần gì phải đi gặp cái tên đáng ghét Trịnh Trọng kia.
Nói đến cùng, Đế thiếu của chúng ta vẫn là khó lòng buông bỏ.
Tần Nhất nhẹ nhàng đung đưa chuông ngọc trong tay, thanh âm thanh thúy vang lên, trong mắt phượng lóe lên tia giảo hoạt: "Đương nhiên."
Cái chuông ngọc này là đồ tốt, lúc trước Trịnh gia cũng bởi vì thứ này mà ở căn cứ Kinh Đô nhảy vọt lên, thậm chí vượt qua Trần gia cùng Lâm gia.
"Nè, cho anh, anh ăn nó đi." Tần Nhất đưa chuông ngọc trong tay cho Vân Hoán.
Vân Hoán không hỏi tại sao, cũng mặc kệ thứ dồ này có thể ăn hay không, anh cứ như vậy trực tiếp cho vào miệng nuốt xuống.
Rõ ràng là ngọc thạch, thế nhưng khi nuốt vào anh cảm thấy rất rõ ràng có một cỗ khí tức ấm áp chảy xuôi trong cơ thể, toàn thân đều rất dễ chịu.
"Đây là cái gì?" Qua một lúc lâu, Vân Hoán mới mở miệng hỏi.
"Cửu Khúc Linh Lung, em cũng không biết là cái gì, nhưng ăn vào có thể khiến cho máu trong người bách độc bất xâm, vết thương khép lại rất nhanh, hơn nữa máu của anh cũng sẽ có công hiệu chữa thương giải độc, rất giống dị năng hệ chữa trị hiếm thấy."
Tần Nhất làm ổ trong ngực Vân Hoán, bàn tay nhỏ trắng mịn nghịch bàn tay to của anh.
Tay của anh to nhưng lại rất đẹp, trắng nõn thon dài, xương cảm tốt, quan trọng nhất chính là sạch sẽ.
Tần Nhất rất thích tay của anh.
Chuyện về Cửu Khúc Linh Lung, cô ở đời trước mới biết đến, lúc đó Trịnh gia không có dị năng giả đẳng cấp cao gì để giữ thể diện, dần dần rơi xuống thế yếu.
Ngay cả Tần Kiều Kiều có đoạn thời gian còn hối hận không nên sớm như vậy đồng ý ở bên Trịnh Trọng, thế nhưng cũng không lâu lắm, Trịnh Trọng liền thức tỉnh dị năng hệ chữa trị hiếm thấy, máu của anh ta có thể vì mọi người chữa thương, chính bản thân anh ta cũng trở nên bách độc bất xâm, năng lực khôi phục cực mạnh.
Vì một dị năng giả hệ chữa trị, khiến Trịnh gia một lần nữa quật khởi, thậm chí vượt qua Trần gia.
Về sau cô bị cầm tù ở trong phòng thí nghiệm, lại một lần Tần Kiều Kiều hướng cô khoe khoang, trong lúc vô tình nhắc tới chuyện này cô mới biết được là công lao của Cửu Khúc Linh Lung.
Sau khi nhìn thấy Trịnh Như Mộng, Tần Nhất vẫn luôn tính toán tới Cửu Khúc Linh Lung, đại chiến sắp bắt đầu, cô phải vì Vân Hoán chuẩn bị nhiều hơn một tầng bảo hộ.
Vân Hoán nghe xong, mày kiếm nhăn lại: "Thứ này sao em không giữ lại tự mình dùng, bây giờ còn có thể nhổ ra không?"
Edit by Thanh tỷ
Chương 774: Khai chiến (8)