Chương 770: Khai chiến (4)
Tính toán trong mắt Trịnh Trọng đương nhiên Tần Nhất nhìn nhất thanh nhị sở.
Cô hiện tại không có một xíu xiu tâm tư nào muốn dây dưa với Trịnh Trọng: "Anh Trịnh, Trịnh Như Mộng là người hầu của tôi, cô ta đã ký giấy bán thân, dù có bao nhiêu tinh thạch tôi cũng sẽ không thả người, các anh vẫn nên từ bỏ suy nghĩ này đi."
Trịnh Như Mộng nghe thế liền nóng nảy: "Tần Nhất cô có ý gì hả, lúc trước là cô buộc tôi ký giấy bán thân! Tôi nói cho cô biết, tôi là tiểu thư nhà họ Trịnh, Tần gia là cái thá gì, chẳng qua là cái căn cứ nhỏ tuyến hai. Cô mau đưa tôi giấy bán thân của tôi, bằng không tôi sẽ khiến cô không thể rời khỏi căn cứ Kinh Đô."
Trong giọng nói của Trịnh Như Mộng lộ ra vẻ hung ác, trước kia cô ta vẫn khá đơn thuần, nhưng một năm trước bị bắt cóc, cũng trải qua nhiều chuyện như vậy, cô ta đã sớm không còn là Trịnh Như Mộng trước kia nữa.
"Quyền lợi của Trịnh gia lớn vậy ư, tôi hơi sợ rồi đấy." Tần Nhất mỉa mai cong khóe môi.
IQ của Trịnh Như Mộng đúng là ấn tượng, hoàn toàn không hiểu rõ tình huống hiện tại mà dám mạnh miệng, Trịnh gia bây giờ, sợ là còn phải nịnh bợ cô đấy.
Trịnh Như Mộng vừa định trả lời, một cái tát của Trịnh Trọng liền vung tới, anh ta tức giận trừng mắt Trịnh Như Mộng, trong mắt tràn đầy chán ghét: "Em nói bậy bạ gì đó, còn không mau xin lỗi Tần tiểu thư. Cha mẹ dạy dỗ em nhiều năm như vậy chính là để em độc ác vậy à? Được rồi, em đã ký giấy bán thân, vậy về sau liền ngoan ngoãn đi theo Tần tiểu thư đi. Tần tiểu thư là người tốt như vậy, nhất định sẽ đối xử thật tốt với em."
Trịnh Trọng càng nói về sau giọng càng hòa hoãn hơn nhiều, ánh mắt dịu dàng, nhưng lại không che giấu được lạnh bạc và chán ghét dưới đáy mắt.
Trịnh Như Mộng bị cái tát của Trịnh Trọng đánh cho choáng váng, từ nhỏ đến lớn cô ta đều là bảo bối trong nhà, anh trai cũng đối xử với cô ta rất tốt.
Nhưng hôm nay, hôm nay lại đánh cô ta, còn bảo cô ta ở lại bên cạnh con nhỏ đáng ghét này, tại sao chứ?
"Anh, em không muốn, em muốn về nhà, không phải anh thương em nhất sao? Tiện nhân này, cô ta nhìn rất xinh đẹp nhưng là loại lòng dạ rắn rết, không biết có bao nhiêu độc ác, vẫn luôn bắt nạt em, em không muốn đi theo bên người cô ta, em không muốn!"
Trịnh Như Mộng vô cùng đáng thương nhìn Trịnh Trọng, cô ta nhớ chỉ cần cô ta tỏ ra đáng thương, anh trai cô ta nhất định sẽ đồng ý bất cứ yêu cầu gì của cô ta, từ nhỏ đến lớn đều là như vậy.
Thế nhưng nghênh đón cô ta lại là một cái tát mạnh: "Em nói bậy gì đấy, Tần tiểu thư là người tốt như vậy, sao có thể là loại người như em nói được, ngược lại là em, ở bên ngoài một năm, làm sao lại biến thành bộ dáng máu lạnh như vậy hả, há miệng ngậm miệng tiện nhân, giáo dưỡng của em đâu?"
Trịnh Trọng mở miệng quát lớn Trịnh Như Mộng, anh ta hận không thể gõ tỉnh cái đầu óc đần độn của em gái.
Sức lực của Trịnh Trọng không nhỏ, Trịnh Như Mộng còn là người bình thường, một năm nay càng là dinh dưỡng không đầy đủ, cái tát này trực tiếp đánh cô ta ngã nhào trên đất, gương mặt sưng đỏ, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Cô ta ngước nhìn anh trai ngày xưa luôn yêu thương mình, chỉ cảm thấy châm chọc, ha, giáo dưỡng? Trong một năm cô ta bị bắt cóc, lúc đói bụng đến mức không chịu được thậm chí phải ăn vỏ cây, cô ta bị buộc hầu hạ đủ loại đàn ông, cơ thể này đến chính cô ta cũng thấy ghét bỏ.
Thế nhưng khi đó tại sao cô ta lại bị bắt cóc, nếu không phải bởi vì người anh trai tốt của cô ta, không biết đắc tội phải người nào, người ta tính kế bắt anh ta đi, cuối cùng trời xui đất khiến thế nào lại biến thành cô ta.
Cô ta vì anh trai mình chịu nhiều khổ như vậy, lúc cô ta chịu đủ loại ngược đãi, anh trai cô ta nằm trên giường ấm nệm êm thoải mái ngủ, nhưng bây giờ thế mà anh ta lại đánh mắng cô ta, nói cô ta không có giáo dưỡng?
Hừ, đúng là châm chọc.
Edit by Thanh tỷ
Chương 771: Khai chiến (5)