Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
[Quyển 2][EDIT] Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống!

Chương 466




Edit by Thanh tỷ

Chương 466: Đế thiếu Vân Hoán?

Sau đó có người cứu được cô, trong lúc vội vàng, cô còn chưa kịp nhìn thấy rõ khuôn mặt người kia, chỉ kịp nhìn thấy trên tay phải người nọ có một cái bớt đỏ.

Người nọ dường như cũng bởi vì trốn cái gì đó mới tiến vào nơi cô bị nhốt, thuận tay cứu được cô. Cô còn chưa kịp nói lời cảm ơn, người nọ đã vội vàng rời đi.

Vân dịu dàng vuốt ve cánh tay Tần Nhất, an ủi cô bởi vì nhớ lại chuyện cũ mà lệ khí trên người có chút ko ổn, tán loạn bừa bãi.

"Vân Hoán, em muốn cứu cô ấy."

Tần Nhất hơi tách khỏi vòng ôm ấm áp của Vân Hoán, mắt phượng nhìn Vân Hoán, môi đỏ hơi mím, trong mắt phượng thanh lãnh, Vân Hoán nhìn thấy sự quật cường của cô.

Vân Hoán có chút đau lòng, hôn lên môi Tần Nhất một cái, đôi mắt đào hoa thâm tình: "Đồ ngốc, em nói gì thì là cái đó, em muốn làm chuyện gì thì anh cũng sẽ làm cùng em."

Lục Nguyên Thịnh mặt đỏ lên, gấp gáp muốn cởϊ qυầи Dương Tử Nguyệt ra. Đôi chân dài trắng nõn càng thêm kíƈɦ ŧɦíƈɦ gã gấp không nhịn được muốn xông vào nơi bí ẩn mất hồn kia. Nhưng mà, không đến một phút, gã đột nhiên có chút thất bại từ trên người Dương Tử Nguyệt leo xuống.

Mịa nhà nó, tại sao gã không cứng được?

Một loại dự cảm không tốt quét qua toàn thân Lục Nguyên Thịnh, gã dùng lực xoa nắn bầu ngực của Dương Tử Nguyệt mấy lần, lại phát hiện bản thân không có chút phản ứng gì.

Tại sao, tại sao lại như vậy???

Gã vẫn không cứng được!!

Lục Nguyên Thịnh có chút bực bội vò vò đầu, gã chợt nhớ tới trước khi mình hôn mê, dường như thiếu nữ tuyệt mỹ kia đã nói với gã một câu gì đó.

Lục Nguyên Thịnh bỗng nhiên trợn to mắt, trên mặt tràn đầy sự phẫn nộ, gã nhớ rồi, thiếu nữ xinh đẹp tuyệt diễm nói: "Hay hưởng thụ thật tốt cuộc sống bất lực sắp tới đi."

Chẳng lẽ, chẳng lẽ gã thật sự...bất lực?

Gã có chút ảo não nhìn cô gái trẻ thơm ngào ngạt trên giường, quần đều đã cởi, vậy mà lại nói cho gã biết gã không được?

Dương Tử Nguyệt bị buộc ở trên giường cũng cảm thấy Lục Nguyên Thịnh quẫn bách, trong lòng cô bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm, sau đó trong mắt hiện lên sự khinh bỉ, không nghĩ tới tên này căn bản không lên được.

"Ánh mắt của mày là sao, bố mày cho dù không được, cũng có thể khiến mày sướng đến dục tiên dục tử." Lục Nguyên Thịnh bị ánh mắt khinh bỉ của Dương Tử Nguyệt kíƈɦ ŧɦíƈɦ.

Loại chuyện này đàn ông đặc biệt, vô cùng để ý. Ánh mắt Dương Tử Nguyệt đã hoàn toàn làm tổn thương lòng tự tin của Lục Nguyên Thịnh.

Lục Nguyên Thịnh chợt trông thấy mắt Dương Tử Nguyệt trừng lớn, lúc gã đang chuẩn bị đắc ý, cảnh tượng xung quanh lại đột ngột thay đổi. Còn chưa kịp hiểu rõ chuyện gì xảy ra, giọng nữ du dương quen tai từ đằng sau vang lên: "Thiếu căn cứ trưởng, muộn vậy rồi còn thật hăng hái nha."

Lục Nguyên Thịnh cứng nhắc quay đầu lại, chỉ thấy trên đầu ngón tay thiếu nữ có một viên lôi cầu đang không ngừng xoay tròn, nụ cười trên môi rất xinh đẹp, nhưng đôi mắt phượng của cô lại bị một đôi bàn tay trắng nõn dài rộng che lại.

"Mày, sao bọn mày vào được nhà tao?" Gã nhớ rõ ràng mình đang ở trong nhà, tại sao chớp mắt một cái đã thay đổi thành địa phương khác, thật không khoa học!

Trừ khi, Lục Nguyên Thịnh giật mình nhìn người đàn ông phía sau thiếu nữ: "Anh, anh, anh là Đế thiếu Vân Hoán?"

Lục Nguyên Thịnh cà lăm, giọng nói run rẩy. Mọi người đều biết, Vân Hoán có một loại dị năng là không gian biến dị.

Lục Nguyên Thịnh sắp khóc rồi, đậu má, rốt cuộc gã đen đủi đến cỡ nào đây? Đắc tội một dị năng giả hệ lôi không nói, nay lại chọc tới Đế thiếu.

Tần Nhất bị Vân Hoán che mắt, lông mi thật dài xẹt qua lòng bàn tay Vân Hoán, tê tê dại dại, khiến trái tim Vân Hoán ngứa ngáy.

Vốn còn muốn cùng tiểu gia hỏa chơi đùa một lúc, Vân Hoán đột nhiên thay đổi chủ ý, vẫn là nên nhanh chóng kết thúc, tranh thủ thời gian trở về làm những chuyện thân mật với tiểu gia hỏa thì hơn.

Chương 467: Lục Nguyên Thịnh chết

"Thiếu căn cứ trưởng thật là tinh mắt, chỉ có điều, không biết anh có từng nghe câu, biết càng nhiều chết càng nhanh không?" Đôi môi đỏ mọng của Tần Nhất nói ra những lời băng lãnh vô tình.

Tần Nhất thu hồi lôi cầu, trong căn cứ chỉ có cô là dị năng giả hệ lôi, sử dụng lôi cầu chẳng khác nào tự tìm phiền phức.

Tần Nhất ngưng tụ ra thủy cầu, nhẹ nhàng điều khiển nó bay đến bên tai Lục Nguyên Thịnh, chuẩn xác chui vào trong tai Lục Nguyên Thịnh. Viên thủy cầu này rất quỷ dị, vậy mà chậm rãi tan vào trong da.

"Đây, đây là cái gì?" Lục Nguyên Thịnh kinh hãi, người đối với những thứ không biết luôn luôn rất sợ hãi. Lục Nguyên Thịnh gặp qua không ít dị năng giả hệ thủy, nhưng từ trước tới nay gã chưa từng thấy chiêu thức giống như của Tần Nhất.

"Cái này á..." Tần Nhất cười khẽ, khóe miệng nhếch lên: "Là quà tôi tặng anh đó."

"Cái...cái gì?"

Mắt Tần Nhất tuy bị che kín, nhưng Lục Nguyên Thịnh cứ cảm thấy mình đang bị cô nhìn chằm chằm

Tần Nhất lắc lư đầu ngón tay của mình, môi đỏ dụ hoặc, cô nhẹ nhàng phun ra một chữ: "Nổ."

Theo một tiếng này, Lục Nguyên Thịnh bỗng nhiên ngã trên mặt đất, bộ mặt dữ tợn vặn vẹo, thất khiếu chảy máu, vô cùng kinh khủng.

Đây là thủ đoạn nhỏ Tần Nhất nghiên cứu ra được ở đời trước. Bên trong cơ thể con người nhiều nhất chính là nước, cô có thể khống chế nguyên tố thủy trong không khí, tự nhiên cũng có thể khống chế nước bên trong cơ thể người.

Chỉ là một chiêu này yêu cầu cực kỳ cao về lực khống chế của dị năng giả đối với nước, nếu không thì rất dễ dàng thất bại.

Vân Hoán tiện tay cầm quần áo trên ghế ném lên người Lục Nguyên Thịnh, lúc này mới buông lỏng tay ra.

Khóe miệng Tần Nhất giật một cái, lòng tham muốn chiếm hữu của người này thật sự là đã đến cực hạn.

Vân Hoán nơi nào không nhìn ra suy nghĩ trong lòng Tần Nhất, anh chỉ cười khẽ, không có nói cho cô, tất cả lòng tham muốn chiếm hữu của anh đều đến từ một người tên Tần Nhất.

"Thất Thất, người bên trong phải làm sao bây giờ." Cô gái trong phòng vừa rồi đã thấy được mặt anh, hiện tại bọn họ lại không biết phẩm hạnh của người này, cho nên phải cẩn thận chú ý một chút.

"Không có việc gì, em có dị năng tinh thần." Tần Nhất đi theo Tiểu Lam tu luyện dị năng tinh thần, hiện tại đã có chút thành tựu, xóa bỏ một phần ký ức cô vẫn có thể làm được.

"Thất Thất thật giỏi." Vân Hoán cưng chiều nhìn Tần Nhất, đôi mắt sáng lấp lánh, lập tức cúi xuống hôn một cái lên khóe môi Tần Nhất.

Vẻ mặt Tần Nhất bình tĩnh, nhưng trong mắt phượng lại hiện lên sự ghét bỏ, cô quay người rời khỏi không gian.

Trong phòng, Dương Tử Nguyệt vẻ mặt hoảng sợ, vừa rồi cô nhìn thấy một người đàn ông đột nhiên xuất hiện trong phòng, sau đó nháy mắt Lục Nguyên Thịnh và người kia cùng biến mất ở ngay trước mắt cô.

Đây là...có quỷ sao? Nhưng mà nam quỷ kia lớn lên thật đẹp trai, tuy cô chỉ kịp nhìn thoáng qua, nhưng liếc mắt một cái đã kinh diễm.

Dương Tử Nguyệt đang suy nghĩ miên man, đột nhiên nghe được tiếng bước chân, một thiếu nữ chậm rãi đi tới. Rõ ràng cô ấy chỉ tùy ý bước đi, nhưng chóp mũi cô lại ngửi được hương hoa, giống như trên đường thiếu nữ đi có trăm hoa đua nở vậy.

Đợi đến khi nhìn thấy rõ khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ đó, Dương Tử Nguyệt không khỏi trợn mắt há mồm. Từ trước đến nay cô chưa từng thấy qua ai đẹp như vậy, không chỉ vẻ đẹp ngũ quan, còn có cả khí chất.

Loại khí chất này thậm chí vượt qua giới tính, cho dù cùng là nữ sinh nhưng trong nội tâm cô cũng sinh không nổi lòng ghen ghét, mà tràn đầy kinh diễm.

Tần Nhất tiến đến giúp Dương Tử Nguyệt cởi trói hai tay. Khoảng cách hai người rất gần, Dương Tử Nguyệt trong thoáng chốc còn có thể ngửi thấy mùi thơm nhàn nhạt trên đối phương, không phải mùi nước hoa nồng đậm, mà là mùi hương rất dễ chịu.

Cô nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Tần Nhất, gần như vậy, cô lại không nhìn thấy một sợi lông măng, trắng mịn như ngọc, da như mỡ đông.

"Cô là ai?" Dương Tử Nguyệt vẫn không nhịn được hỏi ra. Nhìn thấy Tần Nhất, cô mới biết được không phải bản thân gặp ảo giác, cũng không phải gặp quỷ, mà là người chân thật tồn tại.

------

Hi, các bạn ❤

Sau kỳ nghỉ lễ 30/4-1/5 dài gần 6 tháng 🤣🤣 bây giờ mọi người cũng đã quay lại làm việc bình thường nên Thanh khá bận, vì vậy lịch đăng truyện không thể duy trì ngày nào cũng có chương mới như cũ được, mong các bạn thông cảm 😔. Cho nên giờ một tuần sẽ chỉ có 1-2 chương thôi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ Thanh trong thời gian qua ❤❤❤

(P/s: Nếu bạn nào có hứng thú muốn edit tiếp truyện cũng có thể nhắn tin cho mình nha 😉😉)