Tác giả: Rất Là Lập Dị
Chuyển ngữ: Wanhoo
Cục xám nhỏ nhào đến cái đĩa, Ninh Thư nhanh tay quăng nó ra. Cô cầm một củ bửa thành hai nửa, ăn một nửa còn nửa kia đưa cho Lý Ôn.
Hành động của Ninh Thư muốn nói cho Lý Ôn hay, món này có thể ăn và không có độc. Lý Ôn cầm củ khoai, ngoài củ có lớp vỏ đen, Lý Ôn bóc vỏ theo Ninh Thư rồi cắn một miếng.
Vị ngọt ngon, Lý Ôn gật đầu, "Đây là món gì?"
Ninh Thư thấy Lý Ôn có hứng thú,vậy nên cô nói: "Thưa hoàng huynh, thần muội gọi món này là khoai lang, đây là giống củ thần muội tìm thấy khi đến trang viên lần trước."
"Thần muội cho người tính toán, sản lượng đạt tận một nghìn cân." Ninh Thư nói, "Củ này có thể cứu đói ạ."
"Thật vậy chăng?" Lý Ôn ngạc nhiên và hào hứng, hiển nhiên do hiểu ra tác dụng của giống củ này, "Giờ trang viên còn giống củ này chứ?"
"Thần muội đã cho người cất trữ xong xuôi rồi, bây giờ đang để dưới hầm ở trang viên ạ."
Lý Ôn gật đầu, "Trẫm xuất cung qua trang viên xem cùng muội."
"Vâng ạ." Liên quan đến việc dân sinh nên chắc chắn Lý Ôn sẽ mau chóng qua xem.
Lý Ôn và Ninh Thư cùng cưỡi ngựa phi đến trang viên, phía sau là một đội kỵ binh đi theo do bắt buộc phải có quân hộ tống hoàng đế ra ngoài.
Lý Ôn đến trang viên qua kiểm tra chỗ khoai lang trước, sau rồi mới qua thăm mảnh đất trồng khoai, anh ta cho người đo đất tính toán lại và vẫn ra kết quả như thế.
Lý Ôn luôn luôn mặt lạnh cũng phải rạng rỡ hơn, đôi mắt của anh ta rất sáng, ánh mắt nhìn Ninh Thư cũng dịu dàng đi nhiều, anh ta nói với Ninh Thư: "Muội giỏi lắm Gia Huệ."
Ninh Thư chỉ cười trả lời: "Gia Huệ rất vui khi giúp được hoàng huynh. Gia Huệ biết hoàng huynh chỉ có bá tánh thiên hạ, thần muội là người hoàng tộc nương nhờ chu cấp của bá tánh thiên hạ nên đương nhiên phải giúp đỡ bá tánh thiên hạ rồi."
Có thể nói rằng tất cả giai cấp quý tộc đều được bá tánh thiên hạ chu cấp, vậy nhưng những quý tộc kia còn xem thường bá tánh ấy.
Hiển nhiên là Lý Ôn không ngờ Ninh Thư có thể nói ra câu ấy, anh ta vui mừng: "Gia Huệ đã lớn rồi, đã hiểu chuyện rồi, không còn cố chấp những chuyện không đâu nữa."
Ninh Thư đổ mồ hôi hột.
"Việc trồng trọt sau này còn phiền muội đấy." Gương mặt Lý Ôn mang ý cười, thái độ cũng rất dịu dàng với Ninh Thư.
"Tá điền và quản sự trang viên đều biết cách trồng đấy ạ. Thật ra thần muội chỉ vô tình tìm thấy mà thôi, cũng chẳng đáng kể công, nếu giúp được hoàng huynh vậy tốt quá rồi."
"Phải rồi, sao muội lại biết giống này ăn được?" Lý Ôn nheo mắt hỏi khiến Ninh Thư giật thót, đâu thể bảo là cô vốn đã biết?
"Nhắc đến đều nhờ cục xám nhỏ cả, thần muội thấy nó ôm củ này ở trong rừng, sau muội có ăn thử, tuy ăn sống nhưng cũng ngon lắm ạ." Ninh Thư đẩy hết mọi chuyện lên đầu cục xám nhỏ, Lý Ôn biết cục xám nhỏ thích ăn mà.
Lý Ôn gật đầu về cung trong vui sướng.
Bấy giờ Ninh Thư mới thở phào, cuối cùng cũng chứng minh cho Lý Ôn thấy mình có giá trị rồi. Đến cái lúc cần cô đi hòa thân sẽ có do dự nhỉ.
Dẫu vậy Ninh Thư vẫn nặng lòng, nhiệm vụ có hoàn thành hay không còn phải xem việc hòa thân lần này nữa.
Thật ra nhiệm vụ này sắp hoàn thành xong rồi. Không yêu Đoạn Tinh Huy nhé, ừm đã hoàn thành. Khiến cặp đôi Đoạn Tinh Huy và Nhị Nha không được chết tử tế cũng tạm ổn, cứ tiếp tục tiếp diễn có lẽ Đoạn Tinh Huy và Nhị Nha sẽ căm thù nhau, tình yêu của hai người họ sẽ nhiều chông gai hơn.
Trong cốt truyện gốc, vì Nhị Nha cứu phu nhân Hầu gia nên phất cao thân phận mới được Đoạn phu nhân chấp nhận. Nhưng mà giờ Đoạn phủ có thêm một Nguyên Đông hô mưa gọi gió làm Nhị Nha ngày ngày ở nhà học lễ nghi, không ra cửa được thì thử hỏi cứu sao đây.
Chẳng hay Đoạn Tinh Huy có còn thích một Nhị Nha bị trói buộc trong lễ nghi, bất cứ động tác nào cũng đều dựa theo lễ nghi không nhỉ, há há há.
Đúng là trúng phóc dự đoán của Ninh Thư, chẳng bao lâu sau đoàn sứ giả của dân Hung Nô đã đến kinh thành. Người đến lần này là nhị vương tử của thảo nguyên, đứa con thứ hai của Hãn Vương.
Đây chính là nhị vương tử mà nguyên chủ hòa thân. Ở kinh thành hay tin công chúa tranh đàn ông mà làm bẩn danh dự nên rất mất thiện cảm về công chúa. Sau khi hòa thân thì nàng ấy đã bị đối xử không giống con người.
Hung Nô là nơi không có lễ nghĩa liêm sỉ, phụ nữ ở đó giống như hàng hóa. Mặc dù nguyên chủ hòa thân với nhị vương tử, thế nhưng điều khiến nguyên chủ tan nát cõi lòng đó là nhị vương tử và các huynh đệ của hắn cùng chung đụng nàng, cùng lăng nhục nàng. Đó quả thật là nơi sinh sống của ma quỷ.
Nguyên chủ rất sợ nhị vương tử, bây giờ nghe thấy tên nhị vương tử thôi cơ thể đã mất khống chế rùng mình rồi, đây là cảm xúc của nguyên chủ nhé.
Nguyên chủ trông thấy nhị vương tử như chuột thấy mèo, nàng ấy sợ sẽ phải chết. Trong nỗi sợ ẩn nỗi hận, bị tra tấn nhiều như vậy, chung quy vẫn bị nỗi sợ lấn át.
Ninh Thư siết nắm tay, kiên quyết không để bị hòa thân, nếu không cô thay đổi số phận của nguyên chủ kiểu gì? Muốn thay đổi số phận của nguyên chủ thì phải thay đổi số phận bị hòa thân.
Không ngoài dự đoán khi đoàn sứ giả đề nghị hòa thân tại triều đình, hơn nữa còn yêu cầu lấy công chúa Gia Huệ duy nhất của triều Đại Ung nữa.
Các đại thần đều muốn tống Ninh Thư đi hòa thân nhưng Lý Ôn chưa nói gì, giống như đồng ý giống như không. Hắn không trả lời làm đoàn sứ giả Hung Nô bất mãn nhưng chúng vẫn không dám làm càn.
Tất nhiên rồi, đây là sức mạnh to lớn của cốt truyện, mặc dù bây giờ danh dự của Ninh Thư không bị ô uế, cũng không bị tiếng xấu đường đường là công chúa lại đi tranh đàn ông với người khác, thế nhưng vẫn không thoát khỏi cái kết bị hòa thân.
Nữ phụ thí tốt thật sự quá khổ, bây giờ cô chỉ biết không được khóc, phải vùng dậy thôi.
Ninh Thư vẫn khá may khi Lý Ôn không đồng ý để cô đi hòa thân ngay. Đương nhiên là nhờ có vụ khoai lang nên cô chiếm một phần nhỏ quan trọng trong lòng Lý Ôn rồi.
Quả nhiên lấy lòng Lý Ôn là hướng đi đúng đắn. Đã chạy theo hoàng đế nắm quyền sinh sát thiên hạ, thì phải suy luận theo hướng hoàng đế, và đương nhiên Ninh Thư đã đánh cược chính xác.
Tìm đọc tại wanhoo@wattpad hoặc wanhoo@wordpress để đọcbản cập nhật mới nhất, sớm nhất, đầy đủ nhất của truyện nhé!
Đoàn sứ giả ở lại kinh thành. Điều khiến Ninh Thư cạn lời đó là nhị vương tử dám đến phủ công chúa xin gặp cô. Trước việc này Ninh Thư chỉ nhả một chữ, cút.
Chẳng có phép tắc gì cả. Cứ cho nhị vương tử đến gặp cô như vậy thì người ngoài sẽ nghĩ thế nào? Có lẽ sẽ cho rằng cô và nhị vương tử đã có đầu có đuôi á. Định mệnh nhé, thằng cha nhị vương tử này nham hiểm thật, độc ác lắm.
Ninh Thư không ngại dán mác xấu về thằng cha nhị vương tử đó. Trong ký ức của nguyên chủ, thằng cha nhị vương tử trời sinh độc ác, cuồng dã mưu mô như chó sói thảo nguyên. Hắn ta tra tấn nguyên chủ vượt ngoài khả năng con người có thể chịu đựng được.
Hắn ta đã làm Gia Huệ gả đi hai năm thì chết vì tra tấn đó!
Ninh Thư trốn trong phủ công chúa không ra ngoài. Nhị vương tử nghe nói công chúa Gia Huệ rất xinh đẹp, không được gặp công chúa Gia Huệ đành phải thất vọng trở về.