Vy Vy tiến lại gần Du Hạo chỉnh trang lại trang phục giúp anh, cô biết anh muốn nói qua ánh mắt đẫm nước mắt của anh. Quả thật nhìn anh khóc trái tim cô cũng thắt lại nhưng vốn dĩ hai người không thể có kết cục gì tốt, cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh nữa mà lảng tránh đi.
Cánh cửa nhà bỗng mở ra ông nội của Vy Vy xuất hiện, có lẽ ông đã vội chạy tới. Trên trán ông đã đổ rất nhiều mồ hôi, nhìn ông như vậy vì lo lắng cho tính mạng của cô vậy mà…
Ông cầm lấy lá thư mà cô để lại đưa cho người giấy mang tới, vừa nhận được thư ông đã ba chân bốn cẳng chạy tới đây, tới đây để bảo vệ đứa cháu gái của mình.
Thấy ông lo lắng như vậy cho mình, trái tim cô bỗng thắt lại nước mắt muốn rơi xuống nhưng cô cố gắng để nó chạy ngược lại hốc mắt của mình. Những người trước mặt cô đều là những người lo lắng cho cô nhất, quan tâm lấy cô nhất vậy mà… họ lại lừa cô.
Vy Vy ngồi xuống hỏi chuyện giống như một vị thẩm phán ở trên cao nhìn xuống những người có tội ở phía trước. Dù không phải lẽ trong việc đối nhân xử thế nhưng trong trường hợp này cũng có thể thấu hiểu cho Vy Vy.
“Mọi người đang che giấu điều gì thì nói luôn đi đừng để đến khi con điều tra phát hiện sự thật thì đến lúc đấy dù mọi người có giải thích thì con cũng không nghe đâu.”
Ông của Vy Vy cũng coi như hiểu ra rằng bí mật bản thân muốn che giấu cả đời có lẽ sẽ chẳng thể giấu nổi, muốn mang xuống mồ cũng không thể nữa.
“Thôi được để ông nói cho con biết toàn bộ sự thật nhưng không phải ở đây.”
Không phải ở đây? Vậy ông muốn nói ở đâu?
Ông Vy Vy hướng ánh mắt vào từ đường nơi thờ phụng tổ tiên của Du Gia, Vy Vy cũng hiểu ý hai người cùng nhau bước vào nơi đó. Mặc dù rất nghi hoặc nhưng nếu có thể hiểu ra mọi chuyện đang bị che giấu đằng sau thì cô cũng chấp nhận, và chắc chắn cô cũng không có nguy hiểm vì người đằng trước là ông nội ruột thịt của cô.
Căn từ đường này nơi có ánh sáng chỉ có chiếc bàn được đặt bài vị, căn phòng đã được đóng kín gió nhưng ánh nến cứ đung đưa y hệt bị gió làm lung lay di chuyển. Ớn lạnh nổi da gà, đây cũng không phải lần đầu Vy Vy đặt chân vào nơi này, trước đây cô đã từng tới và đã thấy thân thể chưa bị phân hủy của Du Hạo được đặt trong chiếc quan tài gỗ quý được chạm khắc tinh xảo.
Thế nhưng phòng vẫn ở đây nhưng chiếc quan tài đó thì chẳng có.
“Vy Vy con có biết vì sao ta lại bảo con vào đây không?”
Tất nhiên cô không hiểu, cô chỉ đi theo để có thể tìm ra sự thật.
Cũng không muốn giải thích nhiều ông tiến lại chiếc bàn đặt rất nhiều bài vị tổ tiên nhà Du Hạo, trong đó có lẽ chiếc bài vị mới nhất chính là tên của mẹ Du Hạo, quả nhiên Du Hạo đã giết chết mẹ của mình người mà luôn không đồng ý người con dâu là Vy Vy.
Đột nhiên ông hất toàn bộ bài vị xuống đất, lật tấm thảm đỏ lót bài vị lên để lộ ra một hình vẽ cổ trông rất kỳ lạ. Hình vẽ này được vẽ bằng máu, có lẽ thời gan đã trôi qua rất lâu nên máu đỏ cũng được khô lại và hóa thành đen.
Điều kỳ lạ là có rất nhiều chỗ có thể vẽ thứ này nhưng tại sao lại vẽ nơi thờ phụng các bài vị tổ tiên? Hình vẽ này giống như một thứ tà thuật nào đó mà với kinh nghiệm của Vy Vy cô chưa từng nhìn thấy.
“Thứ này là gì vậy ông?”
Ông cũng bắt đầu kể ra toàn bộ sự thật “Con có biết vì sao ba mẹ của Du Hạo lại không thích con không? Đều là do hình vẽ này.”
Vy Vy không hiểu cô nhìn vào hình vẽ trước mắt, cô thì có quan hệ gì với hình vẽ này?
“Ngày con sinh ra theo dự tính là sẽ vào tháng 8 âm lịch nhưng con đã bị sinh non trước một tháng nguyên nhân chính là… Tiền.”
Ngày 14 tháng 7 âm lịch năm ấy.
Ba Du Hạo và mẹ của anh vác theo bụng bầu tới trước nhà ông xin ông một chuyện.
Thấy mẹ Du Hạo đáng thương chỉ vì cầu tiền tài mà mặc kệ bản thân vác theo chiếc bụng bầu sắp sinh tới cầu xin ông nội.
“Nhà của chúng cháu sắp phá sản rồi…cầu xin ông làm phép giúp gia đình cháu thu hút tài lộc cháu xin chú…”
Ông Triệu lúc này vẫn rất khỏe mạnh ông bèn từ chối giúp đỡ, dù sao việc người ta có giàu có hay không là do bản thân của người đó. Dù ông có làm cả trăm cái phép thì cũng không thể khiến bản thân chủ nhân đó từ bỏ bài bạc đi theo con đường chính đạo vì thế thay vào đó ông bèn từ chối giúp đỡ.
Cũng không phải ông chưa từng giúp đỡ họ, khi tài lộc vừa tới thì ba mẹ Du Hạo lại vui chơi xa đọa không thèm quan tâm điều gì chẳng mấy chốc của cải tiền bạc cũng không cánh mà bay vào túi của mấy bọn chủ sòng bài ở thành phố.
Lúc này mẹ của Vy Vy trong nhà bước ra cũng vác theo chiếc bụng bầu 8 tháng của mình, như cá gặp nước mẹ Du Hạo vội chạy tới làm thân. Đều là chị em mang bầu với nhau nên mẹ Du Hạo muốn dùng lý do đó nhờ mẹ của Vy Vy giúp đỡ nói giúp ba chồng giúp gia đình họ.
Tất nhiên mẹ Vy Vy cũng không phải kẻ ngốc, chuyện ba chồng cô làm thì cô không bao giờ quản. Mẹ Vy Vy cũng khéo néo từ chối, biết không thể thuyết phục được mẹ Vy Vy thì mẹ Du Hạo cũng chẳng thèm mặn mòi nhờ cậy nữa.
Dù đuổi họ về thì đến tối hai người đó lại tới để cầu xin đang định mở miệng thì ba mẹ Du Hạo nghe được một tin khiến họ căm phẫn, ghim gia đình họ Triệu suốt cuộc đời đặc biệt là Triệu Vy Vy chưa chào đời.