Chương 14 : Tự do
Sau hai mươi phút Lâm Chiến cùng với Lâm Hàn Nhu xuất hiện tại một căn phòng bệnh điều trị tâm lý bên ngoài .Do là Lâm Hàn Nhu đã đặt lấy lịch hẹn trước nên là hai người không có chờ lâu liền đến lượt.
Lâm Hàn Nhu một thân nhung trang khuôn mặt xinh đẹp bên trên tràn đầy căng thẳng, tâm tình khẩn trương cầm lấy hồ sơ bệnh án của Lâm Chiến tiến vào phòng bệnh .Lâm Chiến có chút buồn cười nhìn nàng hắn cái này người bệnh đều không như nàng như vậy khẩn trương đây .Cứ như là nàng mới là người bệnh một dạng .
Vừa tiến phòng bệnh một tên nữ bác sĩ toàn thân áo trắng ngồi trên ghế đang vẫy tay chỉ lấy cái ghế đối diện,
" Ngồi đi mau đưa ta xem hắn bệnh án ."
Nghe vậy Lâm Hàn Nhu liền tiến lên đưa lên Lâm Chiến hồ sơ bệnh án .Còn Lâm Chiến liền là ngồi yên đối diện chờ lấy nữ bác sĩ .Mở ra hồ sơ bệnh án nhìn lấy phía trong ghi chép Lâm Chiến mấy năm bệnh tình vị này lâu năm điều trị tâm lý Lộ bác sĩ cau mày đối với Lâm Hàn Nhu nói.
" Ngươi làm sao bây giờ mới đưa hắn đi điều trị tâm lý đâu .Đáng lẽ ngươi phải sớm mang hắn tới để điều trị rồi.Như hắn tinh thần có vấn đề để lâu năm như vậy khả năng khôi phục liền vô vùng nhỏ ."
Nghe vậy tâm tình của Lâm Hàn Nhu trầm xuống, lúc đó nàng không có tiền chỉ có thể một mình kiếm tiền .Cùng chiếu cố lấy Lâm Chiến sau đó nàng đưa Lâm Chiến vào bệnh viện làm người chiếu cố cho tới nay đã là mười năm .
" Lộ bác sĩ ngài liền thử đi ta thấy từ khi đón Chiến nhi ra ngoài hắn đã bình thường trở lại. Liền muốn tới đây kiểm tra xem thử ."Lâm Hàn Nhu hơi gượng cười nói .
Lộ bác sĩ gật gật đầu thở dài nhìn lấy một thân áo đen, khuôn mặt thanh tú thân hình to con Lâm Chiến .Nàng làm nghề này nhiều năm như vậy sao lại không hiểu tình huống của Lâm Hàn Nhu đại khái là không muốn mình thân nhân cứ như vậy điên điên khùng khùng còn sống.Nhưng mà có thể khôi phục lại được bình thường liền rất ít người có một số người một khi điên liền không thể trở lại bình thường được.
Lộ bác sĩ bắt đầu lấy kiểm tra Lâm Chiến bằng một số câu hỏi bình thường .Một bên Lâm Chiến thong dong, bình tĩnh đáp lại làm cho vị này nữ bác sĩ có chút kinh nghi bất định .Sau đó nàng kéo lấy Lâm Chiến đi đến phòng khác dùng lấy một loạt thiết bị kiểm tra tinh thần, một bên hỏi lấy một số vấn đề n·hạy c·ảm để kiểm tra Lâm Chiến phản ứng.
Trong bệnh án là Lâm Chiến vì luyện võ mà điên nên Lộ bác sĩ đặt câu hỏi về phương diện này tương đối nhiều .Một số câu hỏi làm cho Lâm Chiến đều cảm thấy mình đang vũ nhục trí tuệ.
" Ngươi có hay không luyện võ ? Ngươi luyện làm gì ?"
" Ta vẫn đang luyện à .Đương nhiên là cường thân kiện thể để tự vệ rồi ."
"Sau này ta không cho ngươi luyện .Ngươi lại làm sao đâu ?"
"Không luyện liền không luyện rồi. Được rồi, bác sĩ ta không có điên .Không cần kiểm tra ."
"Ngươi làm sao biết mình không điên.Ngươi biết mình đang làm gì sao ?"
"Ta đương nhiên không điên.Đến đây kiểm tra tinh thần chẳng qua là cho cô cô ta không lo lắng thôi ."
Một lúc sau Lộ bác sĩ cầm lấy hồ sơ bệnh án của Lâm Chiến nàng bỗng nhiên cảm giác mình có phải không bị lấy Lâm Hàn Nhu chơi đùa .Vì theo kiểm tra Lâm Chiến tinh thần hoàn toàn bình thường à .Từ các loại câu hỏi nàng đều thử Lâm Chiến phản ứng đều rất bình thường .Đến cuối cùng nàng đều đi theo thử chửi lấy Lâm Chiến thì Lâm Chiến tâm lý mới có chút dao động chửi lại nàng có phải không bị ngớ ngẩn .
"Ngươi này có phải không chơi ta này giả bệnh án mau cầm lấy biến đi." Lộ bác sĩ cầm lấy nàng cho là giả bệnh án ném cho Lâm Hàn Nhu .Làm cho Lâm Hàn Nhu một trận sững sờ lập tức phản ứng lại hỏi.
" Bác sĩ đây không giả bệnh án à .Có phải hay không Lâm Chiến gây chuyện ?"
" Ngươi còn ở đây giả vờ ngươi mới là kẻ gây chuyện .Có phải là ngươi không có chuyện gì làm hay không, lại rảnh rỗi đến mức đưa một cái người bình thường đến kiểm tra tinh thần . Ta thấy ngươi tinh thần mới có vấn đề ."Lộ bác sĩ tức giận phẫn nộ nói làm cho Lâm Hàn Nhu khuôn mặt xinh đẹp bên trên tràn đầy vui mừng .
" Bác sĩ ngài nói thật sao ? Chiến Nhi hắn thật bình thường rồi sao ? "
" Đúng hắn hết sức bình thường thật không hiểu làm sao ngươi lại mang hắn đến đây ."
Lâm Hàn Nhu có chút chưa tin tưởng được sự thật này trên đường luôn miệng hỏi lấy Lâm Chiến.Lâm Chiến chỉ có thể bất dĩ trả lời .Sau đó mấy ngày Lâm Hàn Nhu liền lôi kéo Lâm Chiến đi vào các đại bệnh viện kiểm tra kết quả đều như vậy.Liên tục đạt được xác nhận là Lâm Chiến tinh thần hoàn toàn bình thường Lâm Hàn Nhu giờ phút này vui mừng vô cùng.
Chỉ thấy nàng ngồi trong phòng khách vui đến phát khóc nhìn lấy cao hơn mình một cái đầu cao lớn Lâm Chiến nói.
" Ta Chiến nhi rốt cuộc khôi phục rồi haha híc híc .Ta Chiến nhi rốt cuộc trưởng thành ."
" Cô cô người đừng khóc rồi .Đây không phải hảo sự sao ."
Lâm Chiến nhìn lấy vừa khóc vừa cười Lâm Hàn Nhu lấy tay lau đi nàng nước mắt .Một bên liên tục lên tiếng trấn an an ủi một lúc nàng mới ngừng khóc .
"Ta biết ngươi si võ nhưng mà đáp ứng cô cô sau này không được làm điều dại dột gì biết chưa? Cô cô cũng không cấm ngươi luyện võ rồi."
" Cô cô yên tâm ta nhưng là không còn ngu như vậy .Ngài yên tâm đi."
Rốt cuộc hống rốt cô cô mình Lâm Chiến mới về phòng nghỉ ngơi .Sáng sớm hôm sau Lâm Chiến ăn xong bữa sáng liền rời đi ra ngoài .Đây cũng là lần đầu tiên hắn tiến đến thế giới này có thể tự do đi lại hoạt động .Trước đó do thân phận hạn chế cùng với cô cô không phép nên hắn đều không thể ra ngoài.
Phải nói nơi này không hổ là khu biệt thự rất ít người có thể vào đây .Nên là buổi sáng sớm phá lệ yên tĩnh chỉ lấy một số người đang đi dạo lấy .Lâm Chiến vận động thân thể liền chạy về phía công viên.Bắt đầu một lần diễn luyện quyền pháp đánh đến hổ hổ sinh phong gây nên không ít chú ý của người xung quanh nhìn lại .
Nhưng mà Lâm Chiến liền không quan tâm lắm những người khác .Diễn luyện xong hắn bắt lấy một chiếc xe đi đến một con đường phố hắn liền xuống xe đi dạo .Lâm Chiến hôm nay ra ngoài chủ yếu là muốn tìm cái công việc hắn cũng không thể ăn xong ngồi lấy một chỗ làm cho cô cô hắn bao nuôi được.
Hắn muốn tự mình kiếm tiền để tiêu, tổng không thể chuyện gì đều ngửa tay xin Lâm Hàn Nhu tiền đi.Dù cho cô cô không nói gì nhưng mà hắn ngại à đường đường một cái trưởng thành thanh niên lại suốt ngày xin tiền cô cô mình còn chút nam nhân thể diện sao .
Một lúc sau đứng trước một cái to lớn phòng tập Lâm Chiến tiến vào .Vừa mới tiến đến liền có một vị tiểu tỷ tỷ mặc lấy một thân huấn luyện viên khuôn mặt tò mò nhìn lấy thân hình cao lớn cơ bắp rõ nét nổi bật Lâm Chiến tiến đến dò hỏi .
" Ngươi đến đây có việc gì sao ?"
" Ta đến đây ứng tuyển làm huấn luyện viên có thể sao ?" Lâm Chiến nhìn lấy so với mình có chút gầy yếu nữ tử nói.
" Có thể ngươi ở đây chờ ta một chút."
Lâm Chiến nghe vậy tiến lên xem xét chung quanh nơi này có lấy rất nhiều loại dụng cụ luyện tập thân thể .Thấy đến Lâm Chiến có chút nóng lòng muốn thử, giữa lúc này một nam tử thân hình rắn chắc, làn da hơi đen khuôn mặt kiên nghị xuất hiện nhìn Lâm Chiến nói.
" Là ngươi muốn ứng tuyển sao ? theo ta đi ."
Lâm Chiến gật gật đầu tiến lên, đi theo sau Võ Nhai .Sau đó hai người tiến lên trên lôi đài Võ Nhai đưa cho Lâm Chiến bộ đồ bảo hộ hắn cũng mặc vào lấy nói.
"Muốn trở thành huấn luyện viên liền đơn giản qua ta kiểm tra thực chiến liền được ."
"Chuẩn bị xong chưa bắt đầu ."
Lâm Chiến gật gật đầu nhìn lấy so với mình thấp một chút Võ Nhai ra hiệu có thể.Lập tức Võ Nhai đột ngột tiến lên đấm ra một quyền nhưng mà trong mắt Lâm Chiến thật quá chậm nhẹ nhàng nghiêng người liền lé được.
Thấy mình một quyền bị Lâm Chiến nhẹ nhàng né được Võ Nhai hơi kinh ngạc .Sau đó liên tiếp đấm ra mấy quyền Lâm Chiến đều ung dung né tránh làm cho Võ Nhai cảm giác mình như là đang bị trêu đùa .
Bắt lấy một sơ hở Lâm Chiến dùng một thành sức mạnh đấm ra một quyền vào trên người Võ Nhai .Lập tức Võ Nhai thống khổ ngã gục ôm bụng xuống vẫy tay nói.
" Được rồi ngươi quá quan huynh đệ ngươi trước đó luyện võ qua đi phản ứng rất nhanh lực có chút đại ."Võ Nhai ôm bụng dưới sự nâng đỡ của Lâm Chiến đứng dậy nói . Đừng chỉ nhìn Lâm Chiến có thể dễ dàng như vậy liền có thể tránh né Võ Nhai công kích .
Đó là hắn người có tu vi, giác quan đều vượt xa thường nhân n·hạy c·ảm .Như là người bình thường cũng rất khó tránh né Võ Nhai công kích .Hơn nữa không nói giác quan chỉ bằng vào tố chất thân thể hiện tại Lâm Chiến đứng đấy cho Võ Nhai công kích đều không thể lay chuyển được.
" Đúng là ta trước đó đã luyện một chút công phu ." Lâm Chiến thành thật gật đầu nói đúng là hắn luyện qua Thanh Phong quyền đâu .
"Ngày mai ngươi có thể đi làm rồi đi qua kia làm thẻ huấn luyện viên đi ." Võ Nhai xuống lôi đài còn cảm giác cả người một trận ê ẩm hắn không biết như không mặc đồ bảo hộ một quyền kia của Lâm Chiến trực tiếp đánh trên thân thể sẽ như thế nào.
Không biết là Võ Nhai biết được là Lâm Chiến chỉ dùng một thành lực đánh hắn thì hắn có hay không cảm thấy mình thật ngu xuẩn đâu. Phải biết bây giờ Lâm Chiến như một quyền toàn lực hạ xuống liền có thể đánh xuyên thường nhân thân thể .Há lại là Võ Nhai thể xác phàm thai có chịu được.