Chương 13: Thông Tin Mới
Chương 13: Thông Tin Mới
Bên kia đầu dây có vẻ như không ngờ tới pahrn ứng của Quang Đăng lớn như vậy nên có vẻ hơi ngập ngừng.
Tuy nhiên sau đó không lâu.
" Được rồi, nếu như việc này có ích với mọi người thì tôi sẽ kể hết những gì mình biết" Linh Đan yếu ớt trả lời.
" Mọi người có biết Thanh Chi đã có một đời chồng và một đứa con không?"
"Cái gì? Không phải cậu ấy và Phong vẫn đang quen nhau sao? Chuyện chồng con là thế nào?" Minh Nghi giật mình dò hỏi.
"Đúng vậy, đây cũng là nguyên nhân Thanh Chi nghỉ học đột xuất." Linh Đan ngừng lại một lúc như để sắp xếp lại suy nghĩ, sau đó cô tiếp tục nói.
" Lúc trước khi mà Thanh Chi và Phong còn đang quen nhau, thì một sự cố lớn đến với gia đình cô ấy. Nhưng gia cảnh của nhà Thanh Chi thì chắc cậu cũng biết, không thể nhất thời kiếm đâu ra một số tiền lớn như vậy."
" Đúng lúc này, một người đàn ông xuất hiện, ông ta tên Ngô Tư Văn, giám đốc một công ty khá lớn. Do có tình cờ gặp gỡ một lần nên ông ta có vẻ như rất thích Thanh Chi nên sau đó liền theo đuổi cậu ấy."
" Không lâu sau đó, Thanh Chi liền quyết định qua lại cùng ông ta, tôi biết chuyện này liền khuyên can cậu ấy, nhưng...."
Chuyện này cũng không có gì khó hiểu, Quang Đăng và Minh Nghi nghe đến đây cũng không cảm thấy có gì lạ.
Một bên là một ông chủ lớn giàu có, bên còn lại là một thanh niên với " Tương lai tươi sáng". Cộng thêm với hoàn cảnh gia đình, chả có gì khó hiểu khi Thanh Chi lại lựa chọn như vậy.
Nhưng việc vì kết hôn mà nghỉ học đích thực là Thanh Chi có chút thiếu suy nghĩ.
Tuy vậy, việc kết hôn để trở thành một bà chủ ngay lập tức thì có vẻ như Thanh Chi cũng không cần cố gắng gì cho tương lai.
"Sau đó thì sao?" Quang Đăng tiếp tục hỏi.
Tiếng thở dài vang lên, có vẻ như Linh Đan đang cảm thán cho số phận của Thanh Chi, cũng dường như đang oán trách vì Thanh Chi không nghe lời khuyên vậy.
" Ngô Tư Văn, hắn ta là tên khốn nạn, một tên mặt người dạ thú, biến thái! Uổng cho người đặt cho hắn cái tên này" Giọng Linh Đan bỗng chốc trở nên giận dữ.
" Hắn ta lúc mới quen với Thanh Chi thì đều thể hiện là một người đàn ông lịch thiệp, hào phóng. Lúc nào cũng quan tâm tới cô ấy, tiền tiêu cũng không hề suy nghĩ. Làm cho ai cũng suy nghĩ hắn là một người đàn ông hiếm có, Thanh Chi quen được hắn quả thật may mắn, có phúc phận."
"Nếu không phải như thế, Thanh Chi cũng sẽ không đồng ý quen biết với hắn đến mức phải nghỉ học kết hôn!"
Không thể không nói, khi một người đàn ông giàu có bắt đầu t·ấn c·ông một cô gái nông thôn lên tỉnh một cách dồn dập, thì thực sự không có mấy người có thể chống lại được.
Mặc dù lúc đó Linh Đan cũng hết lòng khuyên bảo, nhưng Thanh Chi lúc đó đã hoàn toàn luân hãm mà không nghe lời ai khác.
Tiếp theo đó, theo như lời kể của Linh Đan thì lúc ban đầu sau khi kết hôn thì Ngô Tư Văn đích thực là một mẫu người đàn ông hoàn hảo.
Nhưng kể từ khi có con thì Ngô Tư Văn lại dành hết thời gian cũng như sự quan tâm cho đứa con, ngược lại bỏ bê người vợ là Thanh Chi.
Đây cũng không coi như lạ lùng, bởi việc mới có con thì người cha dành tình cảm cho con nhiều một chút cũng không có gì.
Nhưng sự việc càng về sau lại càng xấu đi, từ hết mực quan tâm bảo vệ, tới lạnh nhạt, tới cãi chửi nhau, và cuối cùng còn bắt đầu b·ạo l·ực.
Thời gian càng lâu, mọi thứ càng trở nên tồi tệ.
Thời điểm nghiêm trọng nhất, trên người Thanh Chi không lúc nào không có vết bầm tím, v·ết t·hương cũ chưa lành thì đã lại thêm v·ết t·hương mới.
Tuy chịu đủ mọi sự h·ành h·ạ, nhưng vốn tính cách hướng nội, lại thêm sự đàn áp của Ngô Tư Văn. Cho nên Thanh Chi vẫn luôn cắn răng chịu đựng mà không dám phản kháng. Suy cho cùng cô cũng chỉ là một cô gái quê, tất cả những gì hiện có đều do Ngô Tư Văn cho, nên Thanh Chi làm gì dám kể với ai, hay báo cho cảnh sát.
Chỉ cho đến khi cô ấy b·ị b·ạo h·ành nghiêm trọng tới mức phải nhập viện, thì sự tình mới bị người khác biết.
Dưới sự động viên của Linh Đan, cuối cùng Thanh Chi cũng khởi kiện. Bởi bằng chứng xác thực, nên dù có lắm tiền nhiều của thì Ngô Tư Văn cũng thua kiện, phải bồi thường. Quyền nuôi con cũng thuộc về Thanh Chi.
Một thời gian sau, Thanh Chi và Phong gặp lại. Cũng không ngờ rằng Phong sẵn sàng bỏ qua chuyện trước kia mà quen lại Thanh Chi, cũng không ngại việc cô ấy đã có con với người khác.
Mọi chuyện cũng dần trở nên tốt đẹp hơn, hai người đó cũng đã lên kế hoạch để chuẩn bị kết hôn. Lần tụ họp này cũng coi như là một dịp để thông báo chuyện này tới mọi người.
Đấy là chuyện về Thanh Chi từ trước tới giờ. Tuy rất khúc chiết, nhưng cho tới trước ngày hôm nay, thì cũng coi như là có hậu.
Ai lại nghĩ rằng một buổi tụ họp cuối cùng lại thành ra chuyện thế này.
"Haizz" Quang Đăng cũng không nhịn được mà thở dài. Số phận người phụ nữ này quả thật quá đáng thương. Không biết cô ấy đã gây ra tội lỗi gì để phải chịu kết cục bi thảm như vậy.
Minh Nghi bên cạnh bỗng lên tiếng:" Này! Cậu nghĩ Ngô Tư Văn có liên quan gì hay thậm chí là h·ung t·hủ của vụ án hay không. Nói gì thì nói, hắn ta đều có động cơ cũng như mục đích để làm vậy."
" Không chắc, nhưng khả năng cao là không phải" Quang Đăng trả lời.
"Sao cậu lại nói vậy?" Minh Nghi có hơi nghi hoặc.
" Ban nãy tôi có yêu cầu điều tra qua Ngô Tư Văn, vừa mới nhận được thông báo, hắn ta mấy hôm nay đều không ở trong tỉnh. Bằng chứng ngoại phạm hắn ta rất chắc"
Việc điều tra một người, nhất là một người có danh tiếng như Ngô Tư Văn quả thật không khó, chỉ cần tìm hiểu sơ qua cũng có thể nắm được lịch trình của hắn ta như thế nào.
" Tuy nói như vậy, nhưng vẫn cần gặp hắn ta một lần, tôi cần gặp hắn trực tiếp mới có thể nói được." Quang Đăng trả lời. Quả thật chỉ cần nhìn thấy người là Quang Đăng có thể biết được hắn ta có phải h·ung t·hủ hay có liên quan tới hay không. Đây là khả năng của riêng hắn mà không một ai biết.
"Azz....."
Minh Nghi cùng Linh Đan đều có vẻ thất vọng. Bởi đích xác Ngô Tư Văn là người có động cơ nhất, sự thù hằn của hai người cũng không nhỏ. Hoàn toàn có thể trở thành nguyên nhân dây nên sự việc.
Nhưng chứng cứ ngoại phạm hắn ta có liền phủ nhận đi khả năng này. Vụ án vẫn không có gì tiến triển hơn.
Mặc kệ hai người phụ nữ vẫn tiếp tục nói chuyện. Quang Đăng lúc này trong đầu đang nghĩ tới vị lớp trưởng ban nãy, hắn nhìn thấy một số thứ trên thân người kia, có lẽ liên quan tới vụ án nầy này.
Tuy vậy, tạm thời Quang Đăng vẫn chưa muốn nói ra, cho tới khi hắn tìm được bằng chứng gì đó. Còn trước mắt, mọi thứ vẫn đang còn khá mông lung.
Hai người kia nói chuyện thêm được một lúc, Minh Nghi lúc này liền nói:" Hôm nay nhiều chuyện rồi, không bằng cậu đi ngủ sớm đi Linh Đan."
" Mình có hơi sợ, hay cậu qua ngủ với mình được không Minh Nghi?" Linh Đan nói với vẻ chờ mong.
"Không sao đâu, mình bây giờ phải về cơ quan, có một cuộc họp gấp, cậu cứ yên tâm đi." Minh Nghi trả lời.
" Thôi được, vậy cậu làm việc đi. Mọi chuyện nhờ cậu nhé, Minh Nghi. Còn cả cảnh sát Đăng nữa. Mình chờ tin của hai người, nhất định phải mau bắt được h·ung t·hủ!"
"Yên tâm đi, nhất định. Đây là công việc của bọn mình mà." Nói xong Minh Nghi liền cúp máy.
Tới khi này thì xe cũng đã về tới cơ quan công an tỉnh.
Hai người xuống xe đi về phòng họp. Tuy đã đêm muộn, nhưng vẫn thấy rất đông nhận viên đi lại hối hả. Từ phía phòng họp cũng truyền ra tiếng bàn luận câu được câu không.
===> Tới đây, các bác đã đoán được h·ung t·hủ là ai chưa???