Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 63




An Kinh Vĩ.

Sắc mặt Dịch Dao lạnh lùng, xoay người ngước mặt.

Nhìn khuôn mặt nhỏ lạnh lùng của cô, sự tàn nhẫn trong mắt An Kinh Vĩ lại lắng xuống, mà lại xuất hiện tâm trạng hoang mang nóng nảy lo âu.

Lần đầu tiên khi nhìn thấy cô, dáng vẻ của cô cũng là như vậy —— không, không giống nhau, lúc ấy cô còn có một chút sức sống, giống như một con báo vươn móng vuốt, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp, ánh mắt khiêu khích không biết sống chết, bây giờ hắn vẫn còn nhớ rõ cảm giác rung động của thân thể lúc đó.

Tuy rằng lá gan không nhỏ, nhưng cô rất thức thời, hắn uy hiếp, ra điều kiện, dạy dỗ, từ từ nhìn thấy cô nghe lời, nhìn cô tươi cười không chút phòng bị, hắn cho rằng hắn đã bắt đầu thuần phục được cô, thậm chí hắn còn rất hưởng thụ phản ứng ngượng ngùng khi trêu đùa cô. Sau đó, cô nói với hắn —— giao ước hủy bỏ.

Chỉ là giao ước, chỉ bởi vì giao ước!

Cô gái này đối với hắn không có ——

"Dao Dao?" Công Tôn Tiểu Sách gọi.

Tiếng kêu của một người đàn ông làm ngực An Kinh Vĩ cứng lại, liếc mắt nhìn chằm chằm Công Tôn Tiểu Sách, nhìn đến mức Công Tôn Tiểu Sách hồi hộp.

"Không có gì, mình lên lầu đây." Dịch Dao nhấc chân bước đi, không thèm để ý đến người đàn ông cao lớn bên cạnh.

An Kinh Vĩ giữ cánh tay cô lại, Dịch Dao phản ứng mau lẹ nhanh nhẹn xoay người tránh thoát, người đàn ông còn buông tay nhanh hơn, đồng thời bắt lấy hai cổ tay của cô bắt chéo ra sau lưng kéo cả người cô vào trong lòng.

Xung quanh vang lên tiếng hô của một đám nữ sinh.

Công Tôn Tiểu Sách thấy thế liền nhanh chóng tiến lên hỗ trợ.

"Tiểu Sách, kêu bảo vệ đi." Dịch Dao bình tĩnh nói.

Nhìn chằm chằm đôi mắt tĩnh lặng của cô một lúc, cuối cùng An Kinh Vĩ cũng buông tay. Ở nhà tức nghẹn hai ngày, trong đầu đều là cô gái này "chơi" hắn, hắn không tiếc dùng thủ đoạn đánh mấy tên vệ sĩ chạy ra đây, hắn cho rằng khi nhìn thấy cô, "dạy dỗ" cô một chút, hắn sẽ vui vẻ hơn. Nhưng... khi nhìn thấy dáng vẻ nhẹ nhàng của cô, nhìn thấy nụ cười mềm mại ấm áp của cô, cả người hắn khó chịu vô cùng!

"An tiên sinh." Vệ sĩ từ từ đuổi theo dấu vết bây giờ mới đến.

Nhìn thấy An Kinh Vĩ bị vệ sĩ "dẫn" đi, gương mặt xinh đẹp của Dịch Dao không hề thay đổi, ngược lại mấy nữ sinh đứng xem lại hưng phấn hơn nhiều, sắp xông đến hỏi Dịch Dao tình hình cụ thể, Dịch Dao thấy thế liền vội vàng đuổi Tiểu Sách đi, lên lầu về phòng ký túc xá.

Giặc tới thì đánh, nước đến đất dâng.

Nhìn thấy ảnh chụp vệ sĩ gửi tới, An Lục Thiên nhíu mày, cảm thấy hơi bất ngờ.

"Điều tra đi."

Không bao lâu sau, một phần tư liệu hoàn chỉnh được đưa đến tay An Lục Thiên.

"Điều tra quan hệ của Dịch Dao và Ninh Nguyệt Cầm." An Lục Thiên xem xong tư liệu, chỉ chỉ vào sơ đồ các mối quan hệ của Dịch Dao, ra lệnh.

Đúng hai giờ chiều, Dịch Dao xuất hiện ở kho hàng.

"Dao Dao, hay là chiều nay chúng ta đi thăm Tiểu Minh đi, bây giờ anh Hoa đang chăm sóc Tiểu Minh, chỉ cần nói với anh ấy một tiếng là được, anh Hoa sợ trễ sẽ ảnh hưởng Tiểu Minh nghỉ ngơi." Công Tôn Tiểu Sách nói. Hắn muốn nhanh chóng đem tin tức Dao Dao nhập bọn nói cho Tiểu Minh biết, nếu Tiểu Minh biết được không chừng bệnh tình sẽ tốt hơn.

"......" Cô biết Đàn Hoa cho phép bạn bè Tiểu Minh đến thăm bệnh, nhưng, có bao gồm cô không?

Thấp thỏm nhìn Tiểu Sách gọi điện thoại, cho đến khi Tiểu Sách tươi cười tắt điện thoại, cô vẫn có hơi lo lắng.

"Anh Hoa nói không có vấn đề! Để mình báo cho Tiểu Ngải và Lão Triển!"

Đàn Hoa cho phép cô gặp Đàn Minh sao? Dịch Dao nghe thấy đáp án cô mong muốn, nhưng cô lại cảm thấy không chân thật lắm.

Bệnh viện X.

Khi cửa thang máy mở ra, một người đàn ông mặc tây trang màu xám tao nhã đi ra, tươi cười chào hỏi mọi người, nói Tiểu Minh đã đợi bọn họ nửa ngày rồi, lại kêu cô ở lại một chút, trong lòng Dịch Dao thở dài một tiếng.

Cũng được, không thấy, cũng tốt.

Dịch Dao đi theo Đàn Hoa đến khu nghỉ ngơi, yên lặng ngồi, giống như ngơ ngác, thật ra cô đang suy nghĩ rất nhiều chuyện. Đàn Minh, Nina, phòng làm việc......

Một ly cà phê nóng hổi đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, cà phê mùi hương tinh khiết nồng đậm, làm tinh thần người ta phấn chấn hơn. Dịch Dao ngẩng đầu, đôi mắt trắng đen rõ ràng mang theo sự kinh ngạc, nhận ly cà phê từ tay Đàn Hoa.

"Cảm ơn."

"...... vì tôi làm những chuyện như vậy..." Đàn Hoa dừng một chút, "... nên tôi cảm thấy rất có lỗi."

"......"

"Tôi biết tất cả chỉ là việc ngoài ý muốn, cũng không thể trách cô, hơn nữa...... mặc kệ như thế nào, tôi cũng không nên đối với cô như vậy."

Thái độ người đàn ông chuyển biến đột ngột như thế, làm Dịch Dao không biết nên có phản ứng gì.

"Xin lỗi. Mấy ngày Tiểu Minh hôn mê, tôi bị mất khống chế, đối với cô...... sau khi Tiểu Minh tỉnh, tôi đã suy nghĩ rất nhiều, đúng như cô đã nói, cô không muốn tổn thương Tiểu Minh, bây giờ tôi tin." Nói những lời này làm hắn rất muốn ói, tin tưởng cô? Haha... "Nhưng tôi lại ác ý tổn thương cô, cho nên, tôi hy vọng có thể bồi thường cho cô."

"Anh...... tin tưởng tôi?"

"Phải nói là, tôi tin tưởng em trai của tôi, tôi tin tưởng người em trai tôi thích sẽ không ti tiện như vậy, tôi tin tưởng cô gái lương thiện dịu dàng trong miệng em trai sẽ không cố ý tổn thương nó."

"......"

Đàn Hoa từ từ nói thêm, "Tiểu Minh nói, cô có trái tim mềm mại ấm áp hơn nhiều người khác, sẽ để ý chăm sóc bạn bè, giúp đỡ bọn họ không để lại dấu vết, có khi rất mạnh miệng, khẩu xà tâm phật, nhưng cuối cùng sẽ luôn đồng ý với yêu cầu của bạn bè, nó học được rất nhiều thứ ở cô, gặp được cô, nó luôn cảm thấy rất may mắn." May mắn? Vậy anh chỉ có thể nói, gặp được anh, sẽ là bất hạnh của cô.

Đàn Minh...... Dịch Dao nhắm mắt.

"Tôi rất áy náy, hy vọng cô có thể cho tôi cơ hội, đền bù sai lầm của mình."

"Không cần." Dịch Dao mở mắt ra, "Là tôi cho anh cơ hội làm như vậy, tôi cũng đã đạt được cái mình muốn, tôi cũng không quan tâm thái độ của anh đối với tôi trước đây như thế nào, càng không hy vọng sau này chúng ta có liên quan đến nhau, nếu như anh phải làm gì đó để yên tâm..." Dịch Dao nâng ly cà phê trong tay, "... vậy ly cà phê này là đủ rồi. Còn nữa, cảm ơn anh đã tin tưởng tôi."

Tin tưởng, mới là chuyện khó khăn nhất trên đời.

Dịch Dao lấy cớ có việc, không lên lầu mà rời khỏi bệnh viện trước, đúng lúc Mạnh Ni Na về tới thành phố S, Dịch Dao đi đón Mạnh Ni Na sau đó liền trước sắp xếp NiNa ở tạm trong ký túc xá.

Xảy ra chuyện An Kinh Vĩ tìm tới cửa, cô cũng tính ra ngoài thuê nhà ở với Nina. Cô cũng không muốn trốn tránh gì cả, tránh không khỏi cùng lắm thì bị hắn đè thôi, cô chỉ không muốn làm sân trường bị vấy bẩn.

Ngày 30 tháng 11, Mạnh Ni Na với hiệu suất làm việc siêu nhanh đã tìm được chỗ ở mới cho hai người, đang làm bữa cơm đầu tiên ăn mừng nhà mới, điện thoại Dịch Dao lâu lắm không có tiếng chuông cuối cùng cũng vang lên.

"Alo, chị Tiểu Thái?" Không muốn bị người "Không có quan hệ" quấy rầy, điện thoại của cô luôn ở chế độ hạn chế cuộc gọi lạ, chỉ có người quen mới có thể gọi được.

"À... Dao Dao, chú Lương tìm em, nói điện thoại của em vẫn không gọi được."