Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

H)




Nhiều lần đâm vào thật sâu, c/ôn th/ịtth/ô dài giống như lưỡi dao sắc bén tùy ý ra vào trong hoa h/uyệt đỏ bừng, chỗ sâu trong hoa tâm yếu ớt thừa nhận va chạm biến hóa từng đợt của người đàn ông, Dịch Dao bị tra tấn cố hết sức xoay eo né tránh nhưng chỉ có thể bị An Kinh Vĩ nắn bóp mông thịt đón nhận hình phạt vô tình của hắn.

Nhục dục kích thích tới cực hạn, thân thể không còn phân biệt được đâu là vui thích đâu là thống khổ, cô chỉ biết cả thân thể bị tên ma quỷ An Kinh Vĩ đâm mạnh, c/ôn th/ịt cứng rắn nóng như sắt cắm vào hoa h/uyệt giữa hai chân thật sâu, giống như muốn đâm tới ngực, khi rút ra cũng kéo trái tim của cô theo, tới tới lui lui thọc vào rút ra không ngừng, cắm đến mức cơ thể toát ra một ngọn lửa, đốt cháy máu thịt toàn thân, đốt không chết người nhưng lại làm cho người ta khoái cảm ngập đầu.

"A a...... Không, a ——" lại, lại tới nữa!

Từ trên xe đến phòng tắm rồi lại đến giường lớn tràn ngập hơi thở người đàn ông này, cô không biết đã bị hắn ôm bao lâu, nhưng cô lại đau buồn phát hiện thân thể mình càng ngày càng chìm đắm trong kỹ xảo cao siêu và thể lực vô tận của hắn, khoảng cách cao trào càng lúc càng ngắn, tiểu h/uyệt bị hắn cắm trong chốc lát d/âm dịch đã văng khắp nơi, ngay cả khi mông bị cắm rất tàn nhẫn, tiểu h/uyệt phía trước cũng sẽ d/âm đãng chảy ra ái d/ịch......

Tiếng thân thể va chạm cùng với tiếng nước hỗn loạn vang lên không ngừng, Dịch Dao nghe thấy vừa xấu hổ vừa giận dữ muốn chết, nhưng trong phòng lại còn có âm thanh làm cô sợ hãi hơn nhiều!

"Không? Nhanh như vậy đã quên phải cái gì rồi à?" Bế Dịch Dao lên, An Kinh Vĩ đứng dậy xuống giường, vừa đi vừa di chuyển ra vào trong thân thể cô, dũng mãnh cắm vào hoa h/uyệt đang chảy nước.

"A...... Tôi, tôi muốn...... Tiểu h/uyệt bị, a...... Bị, c/ôn th/ịt lớn, cắm, thật thoải mái......" Cảm giác không trọng lượng làm mông cô sợ hãi căng chặt hơn, hai tiểu h/uyệt co rút nhanh hơn, cắn chặt làm người đàn ông kêu lên một tiếng tạm dừng động tác, kìm nén xúc động muốn phun trào.

"Bốp!" An Kinh Vĩ vỗ mạnh một cái lên cặp mông vểnh của Dịch Dao làm nó đỏ bừng, không biết đây là thưởng hay là trừng phạt.

"Ưm ——" Dịch Dao run một cái, bụng nhỏ đau xót, một dòng mật dịch liền xối lên c/ôn th/ịt trong cơ thể.

An Kinh Vĩ hít một hơi lạnh, sau lưng tê dại, nhéo nhéo hoa hạch mẫn cảm dưới thân của cô để trả thù, chọc cho cô khóc kêu giãy giụa, sau đó đi đến cạnh sô pha, để cô tựa lưng quỳ trên sô pha, mười ngón tay nắm lên vòng eo mềm dẻo của cô, c/ôn th/ịt to lớn đột nhiên rút ra lại thọc vào nguyên cây, dùng tốc độ cực đại rút ra cắm vào trong hoa h/uyệt nho nhỏ.

"A a...... Tha cho tôi đi, nha a...... Tôi......" Tuy rằng Dịch Dao biết xin tha cũng vô dụng, nhưng tốc độ thọc vào rút ra trong cơ thể vẫn mạnh mẽ như cũ, vui sướng cực hạn cao trào làm thể xác và tinh thần được rèn luyện của cô mềm mại không chịu nổi, cô không thể khống chế được ý muốn cầu xin tha thứ trong đầu, chỉ có thể bất lực rên rỉ theo bản năng.

Kéo cà vạt trên cổ tay túm thân thể của cô lên, hông An Kinh Vĩ không ngừng tăng tốc, bàn tay to phủ lên bầu ngực mềm mại của cô xoa nắn suồng sã, dùng lực lôi kéo đầu nhũ bởi vì hưng phấn mà đứng thẳng, môi tinh tế gặm cắn da thịt bên gáy của cô, ngửi lấy mùi thơm cơ thể tự nhiên thoang thoảng bên chóp mũi.

Dưới động tác ra vào kịch liệt của An Kinh Vĩ, miệng Dịch Dao khẽ nhếch nhưng lại không thể phát ra tiếng, thân thể yêu kiều mềm mại đột nhiên cứng đờ run rẩy, sau khi người đàn ông hung ác thọc vào rút ra giải phóng, rốt cuộc cô cũng không chịu nổi mà xụi lơ.

An Kinh Vĩ liếm liếm môi, có chút không muốn rút phân thân ra, nhìn ti/nh d/ịch của mình d/âm mỹ chảy ra khỏi lỗ nhỏ, mất đi c/ôn th/ịt làm tắc nghẽn, cái miệng nhỏ kia giống như có thể hô hấp chậm rãi co rút lại, từ từ loại bỏ ti/nh d/ịch màu trắng tồn tại trong người làm nó nhỏ giọt trên sô pha bằng da màu đen.

Bắn thẳng trong thân thể của nữ nhân tuyệt đối không phải làm một thói quen tốt, nhưng không có cách nào khác, cảm giác chôn sâu trong hoa h/uyệt tuyệt mỹ của cô bắn t/inh, nhìn biểu cảm say mê cùng với phản ứng thân thể thành thật của cô làm hắn muốn ngừng cũng không được.

Cởi cà vạt trói cổ tay của Dịch Dao ra, xoa xoa vết đỏ chói mắt trên cổ tay, An Kinh Vĩ ôm lấy thân thể mềm như nước của cô thả trên giường lớn, ngay sau đó không thèm để ý đến cân nặng của mình mà đè lên thân thể trần tr/ụi của cô, một tay nắm lấy cánh tay của cô đặt lên trên đỉnh đầu, một tay thưởng thức bầu ngực mềm mại, thỉnh thoảng cúi đầu dùng miệng mút lấy cặp ngực, ánh mắt luôn luôn tàn nhẫn bén nhọn lúc này lại rất bình thản, thậm chí còn chứa ý cười cùng với một ít hứng thú mờ nhạt.

Cô làm hắn chơi rất sảng khoái.

Có lẽ bởi vì cô nhiều lần phản kháng thành công kích thích tính tình thích chơi đùa của hắn, cũng có lẽ là do thân thể của cô hợp khẩu vị ăn uống của hắn, nói tóm lại, chuyện thuần phục cô, càng ngày càng làm hắn hứng thú hơn.

Hắn muốn nhìn dáng vẻ hoàn toàn ngoan ngoãn nghe lời của cô, không chỉ khi ở trên giường, mà là bất cứ lúc nào, bất kỳ chỗ nào!

"Ting!" Một tiếng ting vang lên giòn giã, rõ ràng là âm thanh tin nhắn.

An Kinh Vĩ nhìn khắp phòng, sau khi nghe thấy tiếng "ting" thứ hai, hắn đứng dậy móc một cái điện thoại di động màu đen rẻ tiền từ trong túi áo khoác của mình trên mặt đất ra.

Đây là điện thoại của Dịch Dao rớt ra từ trong túi quần khi hắn làm cô ở trong xe, lấy ôm cô xuống hắn thuận tay nhặt lên bỏ vào túi áo.

Sau khi ấn mở điện thoại, hắn hơi bất ngờ vì không cần phải mở mật khẩu, nếu cô bé này không thèm để ý đến riêng tư cá nhân như thế, hắn cũng không thèm giả bộ chính nhân quân tử. An Kinh Vĩ lập tức nhấn mở 2 tin nhắn mới trên màn hình ——

Tiểu Minh: Dao Dao, ngủ rồi hả? Buổi tối cậu đi vội vàng như vậy là có chuyện gì xảy ra hả? Có chuyện gì mình giúp được không?

Tiểu Minh: Chỉ mười phút nữa ngày hôm nay sẽ trôi qua, cậu có nhớ không? Ngày này hai năm trước là ngày chúng ta quen biết nhau, đã trải qua ba cái Lễ độc thân cùng nhau rồi, nhưng chắc chắn cậu không biết, đại học năm nhất lớp Nhật ngữ, mình ngồi sau cậu một học kỳ, cũng từ lúc đó, mình liền thích cậu. Ở bên cạnh nhau hai năm, lúc làm việc cậu vững vàng không lùi bước, khi học tập cậu chuyên chú thông minh, ôn nhu cẩn thận không để lộ dấu vết, là cậu đã không ngừng khích lệ mình trở thành một người ưu tú hơn, một người có thể xứng đôi với cậu! Dao Dao, cảm ơn cậu đã xuất hiện trong cuộc đời của mình, mình yêu cậu.

"......" Nhìn chằm chằm hai tin nhắn trên màn hình, sắc mặt vốn dĩ đang vui vẻ thoải mái của An Kinh Vĩ biến mất không còn dấu vết, thay vào đó là một mảnh lạnh lẽo.

Dao Dao, cảm ơn cậu đã xuất hiện trong cuộc đời của mình, mình yêu cậu.

Xem ra cô gái này che giấu bộ mặt thật rất tốt, một bên mở đùi ra bán mình, một bên giả bộ trong sáng câu dẫn nam sinh trong trường học? "Tiểu Minh" này chắc là người ở trong Trúc gian với cô lúc nãy?

Tiểu Minh? Kêu thật sự rất thân thiết.

A...... Thì ra là thế, hèn gì cô biết rõ hòa thượng chạy được miếu đứng yên nhưng vẫn dám chạy, chắc chắn cô sợ sau khi "Tiểu Minh" kia chạy đến toilet tìm cô sẽ phát hiện bộ mặt thật lẳng lơ của cô!

Hòa thượng chạy được miếu đứng yên: là một thành ngữ có nghĩa giống như là bạn né được nó một lúc, cũng không chạy được nó cả đời.

Ấn lên màn hình nhìn thời gian một lần nữa, còn năm phút nữa là đến 12 giờ. An Kinh Vĩ nhìn di động cười lạnh một tiếng, xoay người đi về giường lớn.

"Ưm...... Đừng, đừng quay lại nhanh như vậy......"

"Hửm? Muốn tôi nhắc lại cho em tỉnh một lần nữa sao? Dám nói "không cần" thì làm thêm một lần nữa."

"Tôi, tôi chưa nói không cần......" Dịch Dao tủi thân sợ hãi nhìn người đàn ông cường tráng gợi cảm trên người mình, không có sức lực oan ức nói.

"Vậy phải nói "muốn"?" Nghiêng người cô qua một bên, đem một chân của cô đặt lên đầu vai, cong eo trầm xuống, một lần nữa chiếm đóng đường đi ấm áp chật hẹp kia.

"Ưm......"

"Không nói mấy câu dễ nghe một chút, đêm nay làm em không khép chân lại được luôn nha...... Dao Dao." Đâm vào sâu hơn, hắn không phải là một chủ nhân dịu dàng đâu.

Thân thể mềm mại run lên, "Tôi, tôi muốn...... Tôi muốn c/ôn th/ịt lớn, hung hăng làm tôi...... A...... Tôi, tôi muốn bị c/ôn th/ịt lớn cắm...... C/ôn th/ịt lớn cắm, tôi thật thoải mái...... Ưm, lại sâu một chút, mạnh một chút nữa...... A a —— không......"

Dịch Dao không nhìn thấy sau lưng, An Kinh Vĩ đã kết thúc ghi âm, nhấn gửi đi.

Thời gian: 0 giờ đúng.