Dẫn Dịch Dao đến một căn phòng gần đó, Đàn Hoa suýt nữa không kiềm chế không sự tức giận của mình, khuôn mặt thanh nhã đưa lưng về phía Dịch Dao dày đặc sương lạnh.
Đã bao lâu anh không tức giận như vậy rồi? Hơn ba năm rồi thì phải? Từ khi người phụ nữ kia di dân.
Nhưng anh không thể không tức giận? Cô gái này ——
Nhớ tới dáng vẻ của em trai khi nhắc tới cô, anh không ngăn được sự phẫn nộ! Đây là mối tình đầu của Tiểu Minh! Mối tình đầu!
Mấy ngày hôm trước khi tuyển chọn gặp được cô gái này anh liền có dự cảm không tốt, sau khi điều tra một chút mới phát hiện mấy năm qua cô chỉ làm trợ lý chứ không phải chính thức gia nhập vào giới giải trí mới tạm thời bớt lo lắng.
Nhưng hôm nay, cô lại xuất hiện cùng với Trác Bất Tẫn, còn nhờ Trác Bất Tẫn "mua" một vai diễn?
Ai quen biết Trác Bất Tẫn cũng biết, giao dịch với Trác Bất Tẫn hắn ta chỉ nhận hai thứ —— tiền và sắc.
Cô lấy cái gì "mua"?
"Cô rất có tiền hả?" Đàn Hoa cầm lấy phấn má hồng và cọ quét còn chưa thu dọn trên bàn, đôi mắt rủ xuống có thể nhìn thấy lông mi dài mềm mại xinh đẹp, hạ thấp giọng hỏi.
Anh đã nghe em trai kể về hoàn cảnh gia đình của cô, anh biết rõ đáp án này, nhưng anh vẫn hy vọng xa vời sẽ nghe được một câu trả lời khác!
Tiền? Dịch Dao không ngờ đối phương vừa mở miệng đã nhắc đến tiền, nhưng nếu có thể dùng tiền để giải quyết thật sự quá tốt, "Bây giờ không có, nhưng tôi có thể ——"
"Có thể cái gì?" Người đàn ông đột nhiên xoay người áp sát vào Dịch Dao, cọ quét trong tay lạnh lẽo nâng cằm Dịch Dao lên —— đúng là một gương mặt xinh đẹp động lòng người, đôi mắt linh động trắng đen rõ ràng, gò má trẻ tuổi mềm mại, cánh môi phấn nộn tự nhiên, khuôn mặt nhỏ của cô gái cùng với dáng người cân đối, bộ ngực no đủ yêu kiều, cũng khó trách cô có thể "mua" được Trác Bất Tẫn!
Trác Bất Tẫn nói gì chứ? Người cũng không tệ lắm? Nhìn dáng vẻ này hình như cô hầu hạ Trác Bất Tẫn làm hắn rất vừa lòng!
Cô rất đắc ý đúng không! Vừa bán đứng thân thể, vừa đùa giỡn tình cảm của em trai tôi! Sao cô dám! Một ngọn lửa giận đang chuẩn bị bùng nổ —— "Có thể lấy thân......"
"Trả tiền theo đợt!" Dịch Dao vội vàng đáp, "Tôi có thể trả tiền theo từng đợt! Tôi biết như vậy không hợp quy tắc, nhưng tôi có thể viết giấy vay tiền, Ninh Nguyệt Cầm cũng không cần thù lao đóng phim, chúng tôi cũng không hy vọng xa vời là vai diễn quan trọng, chỉ có có mấy cảnh quay và vài câu thoại là được, cuối cùng chỉ cần tên có thể xuất hiện trong giới diễn viên là được rồi!"
"Ninh, Ninh Nguyệt Cầm?"
Một tiếng sau, cổng phía đông Đại học Đông X.
"Cảm ơn anh Hoa đã đưa em về! Tư liệu của em về ký túc xá sẽ gửi qua mail cho anh! Gây phiền phức thêm cho anh! Nhưng thật sự nhờ anh! Cơ hội này đối với bà ấy rất quan trọng!" Dịch Dao khom người nhìn người đàn ông anh tuấn ngồi trên ghế lái, đôi mắt đẹp tràn đầy ánh sáng hy vọng, rực rỡ lấp lánh xinh đẹp vô cùng.
Cô thật sự có cảm giác nữ thần may mắn là mẹ ruột của cô! Trong nháy mắt Tổng giám đốc nghệ thuật kiêm thiết kế tạo hình nhân vật lại là anh trai của Đàn Minh, quan trọng hơn là anh là tổng giám đốc thiết kế tạo hình của "Nguyệt Chi Âm"! Càng quan trọng hơn nữa là anh đã đồng ý giúp đỡ cô!
"Biết rồi, tôi sẽ cố hết sức." Đàn Hoa mềm nhẹ cười cười, gật đầu đáp.
Cho đến khi bóng dáng mảnh khảnh của Dịch Dao biến mất ở trong tầm mắt, Đàn Hoa mới buồn cười xấu hổ đỡ trán lắc đầu.
Mới gặp được chuyện quan trọng có liên quan đến em trai, anh đã thay đổi thành một người hoàn toàn khác, xúc động tức giận dễ dàng đánh mất lý trí, lần này suýt chút nữa anh đã gây chuyện ầm ĩ làm người ta chê cười rồi, nếu không cẩn thận huỷ hoại mối tình đầu của em trai, anh thật sự không biết đi đâu để tìm thuốc hối hận mà uống.
Thì ra Dịch Dao không phải mua vai diễn cho mình, mà là cho dì Ninh Nguyệt Cầm của cô, mua vai diễn cho một nữ diễn viên lớn tuổi đã hoạt động nhiều năm, thậm chí cô còn tự mình đi tuyển chọn để thăm dò tin tức nội bộ, đúng là rất cố gắng.
Về việc "Mua vai diễn", chuyện này bản thân anh từ chối cho ý kiến, tài nguyên không phải tự tìm tới, cho dù dựa vào việc "mua vai diễn" để tranh giành tài nguyên, việc đó cũng phải dựa vào ánh mắt, vận số và thực lực. Nếu điều kiện của Ninh Nguyệt Cầm thích hợp, anh cũng không ngại thuận nước giong thuyền.
Dịch Dao...... Nhớ lại dáng vẻ duyên dáng của cô gái trẻ tuổi, Đàn Hoa tươi cười, xem ra em trai anh rất có mắt nhìn phụ nữ.
"Tiểu Minh, lần trước em chọn lắc tay tặng cho bạn gái nhỏ chưa?" Đàn Hoa móc di động ra gọi điện thoại.
"Còn, còn chưa tặng, buổi tối hôm nay chuẩn bị tặng."
Nghe giọng nói có chút ngại ngùng của em trai, Đàn Hoa trêu ghẹo nói, "À, buổi tối à...... Chú ý "an toàn" nha!"
"Anh! Chỉ ăn cơm thôi! Anh nghĩ gì vậy!"
"Được được, ăn cơm ăn cơm! Ra cổng phía đông đi, đi ăn cơm trưa với anh trai đã."
Ăn xong cơm trưa, Đàn Hoa dẫn Đàn Minh đến trung tâm bách hóa, mua lắc tay cùng với vòng cổ để buổi tối Đàn Minh tặng cho Dịch Dao, nói là anh tài trợ cho tình bạn này, đổi lấy mấy lời cảm ơn của Đàn Minh.
Nhìn khuôn mặt tuấn tú vui vẻ của em trai, Đàn Hoa lại nghĩ tới dáng vẻ của cô gái kia, tuy rằng không ai biết anh đã từng hiểu lầm gì đó, nhưng một chút tấm lòng nho nhỏ này coi như xin lỗi đi.
Lúc này Đàn Hoa tuyệt đối không thể ngờ được là, không lâu sau, anh sẽ đem cô gái nhỏ động lòng người đè ở dưới thân tùy ý thậm chí là tàn khốc nhục nhã đùa bỡn....
Ngày 11 tháng 11, 6 giờ tối, nhà hàng tư nhân Tả gia.
Đồ ăn còn chưa dọn lên, sau khi Ngải Kỳ, Triển Phục Viễn, Công Tôn Tiểu Sách lần lượt rời đi không thấy bóng người, rốt cuộc Dịch Dao cũng xác định được chuyện bất thường.
Nơi này là một nhà hàng tư nhân xa hoa phải là hội viên mới có thể vào, Triển Phục Viễn nói ba cậu ấy đã đặt một bàn nhưng đúng lúc lại thay đổi lịch trình, nơi này không thể hồi lại, vì thế bọn họ được hời mà tới ăn uống, nhưng khi vào cửa lại thấy Đàn Minh, lúc này ba người kia cũng không quay lại, ném cô cùng với Đàn Minh hai người ở căn phòng trang trí ấm áp ngắm cảnh đêm, cô ngu ngốc cũng đoán được bọn họ đang chơi trò gì! Nhưng bây giờ cô......
"Dao Dao ——"
"Tiểu Ngải sao còn chưa quay lại, chắc là lạc đường rồi? Để mình đi tìm một chút nha!" Trốn ra khỏi phòng, Dịch Dao đứng ở ngoài cửa phòng nhìn nhà hàng mang phong cách trang trí như nhà riêng, trong lòng ngũ vị tạp trần*.
Ngũ vị tạp trần:
ngọt mặn đắng chua cay cùng lúc, ý chỉ cảm giác phức tạp hỗn độnTiểu Ngải đã từng ám chỉ, nói Đàn Minh thích cô, cho nên cô cố gắng không ở chung một mình với Đàn Minh, ngày thường cũng luôn duy trì khoảng cách, cô hy vọng có thể sử dụng cách này để biểu lộ thái độ rõ ràng của mình, tránh tình huống trước mắt xảy ra.
Dịch Dao nhìn trái phải cầm di động đi về phía toilet.
Phía sau cô, một cặp tuấn nam mỹ nữ ngoại hình xuất chúng đúng lúc đi vào cửa nhà hàng.
Thoáng nhìn thấy bóng dáng của Dịch Dao, người đàn ông anh tuấn hình như rất bất ngờ.
"An thiếu gia, Chu tiểu thư, mời đi bên này, Mai gian đã chuẩn bị cho hai vị rồi."
"......" An Kinh Vĩ thu hồi ánh mắt, "Trúc gian là ai đang ngồi?" Hội viên của nơi này không nhiều lắm, nhưng ai cũng có quyền thế, hắn cảm thấy rất hứng thú, một thời gian ngắn như vậy, cô gái nhỏ kia lại bò lên giường của ai rồi?