Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 217




Hôn lễ đẹp như mơ, nhìn thấy Khang Dịch lúc trước vẫn còn do dự dịu dàng hôn Giản Vân Dao thẹn thùng, không khí xung quanh mọi người dường như cũng ngọt ngào hơn.

Thanh mai trúc mã tình chàng ý thiếp, môn đăng hộ đối. Tương lai như thế nào không thể đoán trước, nhưng ít ra bây giờ, bọn họ có điều kiện hoàn hảo để duy trì "hạnh phúc".

Khi Giản Vân Dao đi tới đưa bó hoa cho cô, Dịch Dao sửng sốt vài giây mới máy móc nhận lấy bó hoa. Không phải cô cảm thấy mình không gả đi được, mà là —— cô chưa bao giờ nghĩ đến hôn nhân.

Vào đêm hôn lễ, Cầu Dịch Hành ôm cô thật chặt, làn da nóng bỏng dính sát vào cô, ôm chặt cô vào lòng, nhốt cô ở dưới thân.

Cô đã làm tất cả những gì có thể để đáp lại hắn, đáp lại người đàn ông kiêu ngạo lý trí sẵn sàng khom lưng vì cô, đồng hành với sự vô lý của cô.

Phó Hân nói với cô, mẹ của Vui Sướng chính là "một học tỷ" có tiếng nói chung với cô, người yêu chung của sáu người đàn ông cực phẩm.

6 năm, sáu người đàn ông đó đã yêu người học tỷ đó 6 năm.

72 tháng, hơn hai ngàn ngày đêm.

Nhân sáu.

Cả đời ngắt đầu bỏ đuôi, cũng đã quá dài.

Cô rất tham lam, nhưng cho dù tham lam cô cũng không hy vọng xa vời là trọn đời, thậm chí là năm sau, tháng sau cô cũng chưa từng yêu cầu xa vời.

Cô không nghi ngờ tình cảm của bọn họ dành cho cô bây giờ, không nghi ngờ lời hứa hẹn của bọn họ, nhưng nếu ngày mai bọn họ muốn vĩnh viễn rời đi, cô cũng sẽ bình tĩnh chấp nhận không chút oán hận.

...... Cô vốn kỹ như thế.

Cho đến khi nhìn thấy Vui Sướng, nhìn thấy người học tỷ kia, nhìn thấy Thân Đồ mặc...... Cô cần phải thừa nhận, cô muốn, càng ngày càng nhiều!

Cho nên buổi sáng khi Cầu Dịch Hành nói hắn phải về Pháp, cơ thể cứng đờ trong nháy mắt của cô đã tiết lộ sự tham lam.

"Sợ anh không trở lại sao?" Đôi mắt Cầu Dịch Hành mang theo ý cười.

"Ừm." Dịch Dao thẳng thắn thừa nhận, "Em sợ chờ đến khi anh trở về, trên người lại mang theo hương vị của người phụ nữ khác."

"...... Vậy sẽ như thế nào?"

Dịch Dao nếm trải cảm giác đau lòng ngắn ngủi, vuốt ve lồng ngực trần trụi của hắn, "Vậy anh đối với em sẽ không còn ý nghĩa gì nữa."

Xoay người đè cô gái xinh đẹp xuống dưới thân, ánh mắt Cầu Dịch Hành sắc bén nguy hiểm, "Em biết em đang nói gì không?"

"Làm sao em biết được? Từ ngày em chấp nhận An Kinh Vĩ, em đã biết mình lựa chọn cuộc sống hoang đường như thế nào. Nếu đã hoang đường, em đương nhiên muốn hoang đường đến cùng — em chỉ cần một người đàn ông thuộc về em!"

"Cho dù em còn có những người đàn ông khác?" Bàn tay to leo lên chiếc cổ thiên nga yếu ớt của cô, từ từ siết chặt.

"...... Đúng." Cô khó khăn phun ra một câu trả lời khẳng định.

Sức lực trong tay người đàn ông không giảm, đầu gối của hắn mở hai chân cô ra, vòng eo cường tráng trầm xuống!

"Ừm ——" hơi thở duy nhất còn lại bị ép ra ngoài, cảm giác hít thở không thông khiến thân thể cực kỳ nhạy cảm, bên dưới đột nhiên xoắn chặt côn thịt cực lớn.

Cô không chút thoái lui mà nhìn lại người đàn ông kiêu ngạo phía trên, giống như vừa chờ đợi vừa muốn chia tay. "Không có cách nào khác, khó khăn lắm vỏ quýt dày mới có móng tay nhọn."

Bàn tay thả lỏng chiếc cổ tinh tế của cô ra, ngón cái lưu luyến vuốt ve đôi môi hồng hào mềm mại của cô.

"Nữ nhân anh yêu, thực sự nên có sự kiêu ngạo độc nhất thiên hạ này."

Khi giọng nói đó thốt ra, thân cây dày nặng được chôn sâu trong hoa huyệt lập tức sống động lên, đóa hoa bị mở rộng đến trung tâm, chậm rãi rút ra rồi đâm vào thật mạnh, gân xanh sôi sục trên côn thịt khí thế rào rạt không ngừng công thành chiếm đất, tiểu huyệt giữa hai chân của nữ nhân bị thọc vào rút ra, hoa huyệt mềm mại bị xỏ xuyên, xoay tròn, chà đạp.

"A......" Hai chân vòng qua ôm lấy phần eo rắn chắc của người đàn ông, thân thể kiều mị bị mạnh mẽ đâm vào khiến nó cọ xát vào ga trải giường cực kỳ kích thích, cái miệng nhỏ phía trên khẽ rên rỉ từng tiếng, cái miệng nhỏ phía dưới cũng sung sướng kêu lên, tiểu huyệt bị làm đến mức vừa ướt vừa mềm, phong phú tê dại. Hai chân kẹp chặt eo của người đàn ông bị cọ đến nóng rực, bầu ngực bị bàn tay lớn tùy ý vuốt ve, đầu nhũ bị véo vừa đau vừa sảng khoái, nụ hôn bá đạo liên tục rơi trên cổ, ngực, thể xác và khoái cảm tinh thần cùng lúc thỏa mãn làm cho tâm hồn dường như được rửa sạch vởi dòng điện cực nhỏ!

Hắn nói yêu cô.

Cơ thể bị cắm đến đỏ bừng hưng phấn rung động. Hoa huyệt ướt đẫm nóng bỏng mấp máy lên xuống, quấn chặt lấy côn thịt cực nóng mà liếm mút cọ xát. Hắn đâm vừa sâu vừa mạnh, khoái cảm như thủy triều bất tận vỗ lên người cô, từ trong ra ngoài, đi sâu vào tận xương tủy, lan khắp cơ thể, thoải mái đến mức cô kẹp chặt hai chân, vòng eo thon thả đung đưa theo tốc độ ra vào của hắn, cái miệng nhỏ bật ra tiếng rên rỉ quyến rũ.

Thân thể cô hoàn toàn thả lỏng cực kỳ mềm mại, vừa ngọt vừa thích. Huyệt thịt ướt đẫm co dãn khi hắn cắm vào thì mút chặt. Chỗ sâu trong hoa tâm mút lấy quy đầu nhạy cảm lần này đến lần khác, càng mút càng dùng sức, kích thích đến nỗi hắn muốn không màng tất cả mà thao cô đến hư! Mỗi lần rút ra một chút, vách thịt gấp khúc đều muốn ngăn cản hắn, cọ xát khiến hắn kích thích sảng khoái chỉ muốn dạy dỗ cô thật tốt!

Hứa hẹn với cô, nên cô mới yêu nghiệt như vậy sao?

Hắn sung sướng cắm vào rút ra gần trăm cái, nghe tiếng kêu rên dễ nghe của cô mà kìm nén dục vọng muốn phun trào, Cầu Dịch Hành thở hổn hển ôm cô xuống giường, nâng chân trái bị thương của cô lên, dựa vào yêu thế chiều cao chỉ cho mũi chân cô chạm đất một chút, côn thịt dâng trào lại cường thế đâm vào từ phía trước lần nữa, thọc vào rút ra nhanh như máy đóng cọc.

"A a...... Không......" Đùi phải bủn rủn không thể sử dụng lực, cơ bắp chân căng cứng khiến giữa hai chân xấu hổ không chịu nổi một chút kích thích, chưa kể đến tần suất và lực độ của người đàn ông như muốn thao chết cô, hai tay Dịch Dao vòng qua cổ Cầu Dịch Hành để chia sẻ bớt áp lực ở mũi chân, khuôn mặt nhỏ nhắn của Dịch Dao tràn đầy sự quyến rũ, đôi môi đỏ mọng bật ra tiếng rên rỉ kiều mị đến mức xé toạc bản tính dã thú bị giam cầm của đàn ông, lộ ra răng nanh bá đạo, làm nữ nhân trước mặt không kìm được nước mắt.

D/âm dịch nhỏ giọt, tiếng thân thể va vào nhau vang dội, tiếng rên rỉ yêu kiều, tình dục tràn đầy. Sau khi phóng thích một lần, Cầu Dịch Hành đặt Dịch Dao lại trên giường lớn, không để cô co rút tiểu huyệt loại bỏ quá nhiều tinh dịch, bàn tay to của hắn duỗi tới, đỡ côn thịt lớn bừng bừng phấn chấn khiến người ta sợ hãi của mình, nhắm ngay mật động nho nhỏ nơi tinh dịch đang nhỏ giọt, cắm sâu vào hoàn toàn, đâm thủng tử cung đã bị hắn khai phá, phóng đ/ãng thao cô, thỏa mãn thú dục cùng ham muốn vô tận đối với cô!

Suốt hai ngày, Cầu Dịch Hành không cho cô một cơ hội chạy trốn, thậm chí thời gian dư thừa nói chuyện phiếm cũng không có, không ngừng muốn cô, khi tỉnh ngủ dâ/m h/uyệt cũng không được nhàn rỗi.

Không biết hắn từ chỗ nào lấy được thuốc "tuần trăng mật", khiến tiểu huyệt của cô càng nhạy cảm hơn, còn thuốc của nam thì hắn chỉ nhỏ một giọt ở lòng bàn tay nếm một chút, thiếu chút nữa đã thao cô chết dưới thân hắn. Hai cái tiểu h/uyệt hầu như không có cơ hội khép lại hoàn toàn, mông nhỏ bị chơi đến mức tràn đầy dấu tay, đầu nhũ căng trướng, bầu ngực lúc nào cũng đỏ cũng căng, cả người đều là hương vị của hắn, eo giống như không tồn tại, nước mắt cũng sắp khô cạn.

Hu hu hu... Đây không phải là Cầu Dịch Hành mà cô quen biết!

Cuối cùng khi An Kinh Vĩ đá cửa quấn chăn ôm cô đi, cô cảm thấy An Kinh Vĩ giống như thiên sứ mang ánh hào quang!

"Sảng khoái không?" Thiên sứ phát ra âm thanh của ác ma.

Dịch Dao khóc không ra nước mắt.

"Trong tuần tới, anh thực sự rất "rảnh"."

"...... Anh yêu, có thể dừng máy bay một chút không? Em muốn đi ra ngoài mua chút đồ!"