Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 210




Chìa khóa đã được gửi lên đảo mấy ngày trước, Dịch Dao còn muốn giải thoát cho hắn sớm một chút, Lý Duật lại chỉ cười cười, đem chìa khóa móc vào vòng cổ treo trước ngực cô.

Ban ngày ghi âm trên đảo vẫn ổn, tuy rằng những lời khen ngợi không có nguyên tắc của hắn khiến cô rất muốn đánh hắn, cô thật sự rất nhớ "Lý đạo" và "anh Nam" lạnh lùng như băng với rất nhiều yêu cầu khắt khe khi đóng phim, nhưng vừa đến buổi tối —— cho dù là xem phim, đọc sách, nói chuyện hay là dựa vào nhau ngắm sao nghe hắn phổ cập khoa học, cô thường nhìn thấy hắn quay đầu sang một bên, căng chặt cả người, đã như vậy rồi mà hắn còn kiên trì giúp cô tắm rửa mỗi đêm...

Đúng là "anh Nam" cuồng tự ngược.

Rất nhiều lần cô nhịn không được gỡ chìa khóa xuống giải thoát cho hắn, thấy thái độ kiên quyết của cô, hắn mới ôm cô giải thích: "Bây giờ được giải thoát, anh càng khó chịu hơn."

Tên này...... người đàn ông "tự tìm khổ", đạo diễn lớn, ngôi sao lớn ngu ngốc của cô.

Cho nên, suốt một tuần, cho đến buổi kiểm tra sức khỏe định kỳ sáng nay, cô chưa kịp hỏi, thì cái tên mặt hư hỏng muốn chết mới mở miệng đã bị vị bác sĩ mặt chữ điền kia tức giận mắng ——

"Không được!"

"...... À."

Cô y tá tóc ngắn đứng bên cạnh khẽ mỉm cười, nhưng chờ bác sĩ ra khỏi phòng, cô y tá liền nói nhỏ bên tai cô, "Cẩn thận một chút, không cần kịch liệt quá."

Nhìn dụng cụ d/âm đãng tinh xảo bị cô dùng tay gỡ xuống đặt ở mép giường, nhớ tới cảnh tượng vừa rồi —— cô lại cảm thấy đây là một nghi thức hoang đường không nói nên lời, giống như khoảnh khắc cô mở ổ khóa ở thân dưới của hắn, trái tim cô cũng bị thắt lại bằng một ổ khóa, ổ khóa hình trái tim.

Không có chìa khóa.

Cửa phòng tắm mở ra, Dịch Dao nghoảnh mặt nhìn lại, người đàn ông thân hình trần trụi từng bước đi tới gần cô, dáng người cân đối chuẩn mực là hình mẫu tốt nhất để các sao nam quản lý cơ thể!

Là ngôi sao nam có giá trị thương mại cao nhất không ai có thể lay động trong 5 năm qua, những bức ảnh khỏa thân của hắn được coi là mặt hàng xa xỉ đắt giá nhất dưới ống kính.

Từng có một số kênh truyền thông liệt kê ra một công thức, nói là, xem phim điện ảnh của Lý Khinh Nam, chủ đề cơ bản là Lý Khinh Nam đã cởi bao nhiêu nút.

Chỉ tiếc ngoại trừ hai bộ phim có cảnh bơi và tắm khi mới ra mắt, sau đó có thể nói là "thủ thân như ngọc". Ba năm trước đây, khi hắn thua Nguyễn Lân giải Ảnh đế lần đầu tiên, có một bình luận của fan điện ảnh trên mạng đã được phổ biến với số lượt tương tác đứng đầu ——

"Nói trước! Tôi là fan điện ảnh của anh Nam! Nhưng nếu tôi là giám khảo lần này, tôi cũng không bình chọn cho anh ấy! Đã bước vào phòng tắm rồi! Vòi hoa sen cũng có nước! Máu mũi, giấy vệ sinh đều chuẩn bị sẵn sàng! Không có! Không có! Đến một cọng lông cũng không thấy!"

Sự phẫn nộ tập thể của fan Lý Duật bộc phát thậm chí còn thu hút được sự an ủi tri kỷ của đám fan đối thủ Nguyễn Lân. Trước khi công bố danh sách Ảnh đế fan hâm mộ hai nhà như nước với lửa, bây giờ lại thân thiết như một nhà, vô cùng yêu mến nhau.

Lúc đám fan trên mạng đang dở khóc dở cười, Lý Duật liền đáp lại.

Hắn không viết một chữ, chỉ đăng một bức ảnh cực kỳ mỹ cảm, chiếc áo sơ mi và quần tây bị ném trên sàn nhà màu gỗ nâu — đây là trang phụ hắn đã mặc ở lễ trao giải, chắc chắn, vẫn còn lưu lại nhiệt độ cơ thể cùng mùi nước hoa của hắn.

Khi đó Dịch Dao đang đứng ngoài xem kịch vui cũng không có cảm giác gì, bây giờ nhớ lại — đám fan của hắn chắc là hận hắn đến chết đi được.

Lý Duật......

Có vẻ rất vừa lòng với phản ứng nhìn không chớp mắt của cô, sự quyến rũ dụ hoặc trong đôi mắt đào hoa của hắn tăng lên, đôi chân dài bước đi cực kỳ ưu nhã kiêu ngạo, vài sợi tóc ẩm ướt gợi cảm rũ trên trán, sóng mũi đẹp trai cao quý, đôi môi xinh đẹp cong lên một nụ cười nhẹ mê người ——

Cô không rời mắt được. Thử hỏi xem, khi người tình trong mộng của hàng vạn thiếu nữ vừa mới tắm xong tràn đầy dụ hoặc "ngẩng đầu chờ đợi", thì ai có thể dời mắt được?

Điều khiến cô cảm động hơn cả chính là, lúc này hắn yêu cô.

Mở rộng cánh tay đón nhận vòng ôm ấm áp của hắn, Dịch Dao ngẩng đầu hôn lên đôi môi như mỹ thực mê người của hắn, mềm dẻo ướt át, hương thơm tê dại.

Một nụ hôn thật dài vẫn không đủ, cô giống như con mèo nhỏ đã đói bụng thật lâu, tham lam ôm lấy hắn, trằn trọc mút hôn, thay đổi góc độ để khám phá từng ngóc ngách trong miệng hắn, tuần tra, cưng chiều, tuyên bố chủ quyền!

Thân thể chỉ mặc một chiếc váy ngủ kề sát vào hắn, đùi phải vòng qua ôm lấy thắt lưng hắn, cái miệng nhỏ dưới thân vừa đau vừa n*ng, cách một lớp vải mỏng cọ xát côn thịt đã sôi sục nhếch cao, nổi đầy gân xanh, hận không thể kêu nó lập tức cắm vào cô, nói cho cô biết, nó chỉ thuộc về cô, hắn chỉ thuộc về cô!

Hoang đường cũng được, vô liêm sỉ cũng được!

Đời này, cô! Dịch Dao! Coi thường đạo đức!

"Làm em!"

(quá trình bỏ bớt...)

Ba tiếng sau, Dịch Dao, người đã chết một lúc mờ mịt tỉnh dậy, đôi mắt đẹp tràn đầy xuân sắc, đôi môi anh đào khẽ mở, khuôn mặt xinh đẹp hướng về phía người đàn ông bên gối, như mừng như giận. Bởi vì sợ đè lên miệng vết thương, Lý Duật làm cực kỳ khắc chế, lúc trước côn thịt có thể dễ dàng đâm xuyên qua, nhưng giờ hắn lại nhẫn nhịn, chỉ đơn giản phục vụ cô lên cao trào liền phóng thích ra.

Thân thể rất thoải mái, trong lòng lại có chút ngột ngạt. Tuy rằng biết lý do của nó, nhưng kiểu thỏa mãn một chiều như thế này khiến cô có cảm giác gãi không đúng chỗ ngứa.

Lý Duật có lẽ là nhận ra cảm xúc của cô, liền nhanh chóng ôm lấy cô, bắt đầu nụ hôn thứ hai. Ôn nhu hôn từ ngọn tóc đến ngón chân, hôn đến mức cô không rảnh quan tâm hắn, cuối cùng còn bị môi lưỡi hắn đưa lên cao trào!

"Vẫn không vui sao?" Lý Duật cười hỏi.

Dịch Dao dẩu dẩu đôi môi bị hắn hôn đến mức đỏ bừng, tay nhỏ vươn tới dương vật nửa mềm dưới thân hắn, chỉ mới vuốt ve hai cái, côn thịt trong tay đã vừa nóng vừa cứng.

Co người rút vào trong chăn mỏng, Dịch Dao trở mình, cánh tay phải chống lên để đỡ nửa người trên, cúi đầu ngậm lấy côn thịt hơi cong cong, liếm mút trên dưới.

Nghe tiếng kêu rên từ chóp mũi Lý Duật tràn ra, Dịch Dao cực kỳ nhiệt tình, các cạnh trên dưới và lỗ chuông đều được chăm sóc cẩn thận, cô vẫn luôn kiên trì cho đến khi Lý Duật trầm giọng mạnh mẽ ấn vào miệng của cô vài cái rồi phun ra.

Hắn kéo Dịch Dao lên để cô dựa vào người mình, Lý Duật mở rộng hai tay đặt trước cái miệng nhỏ căng phồng của cô, "Nhổ ra đi."

Ừm—— Ực.

Lý Duật thu tay lại, ánh mắt ôn nhu như trăng, hung hăng hôn cô.

Giữa trưa, lúc Lý Duật ôm Dịch Dao xuống lầu ăn cơm trưa, rất ngạc nhiên là Đàn Hoa, người rời đảo cuối cùng lại quay về sớm nhất, còn chuẩn bị một bữa cơm trưa cực kỳ phong phú.

"Bọn họ...... đâu?"