Quy Tắc Đường Cong - Giang Sơn Đa Tiêu

Chương 205




"Nghe thấy tôi nói chuyện không? Cục cưng nhỏ bé."

Hai câu nói bằng tiếng Anh khiến Dịch Dao bị người ta khiêng trên vai nhất thời không suy nghĩ được, thành thật trút bỏ hết toàn bộ sức lực, vùi đầu giả bộ bất tỉnh.

Nhưng không biết là do cô giả vờ quá kém, hay là người đàn ông đang nói chuyện quá mức nhạy bén, sau khi Dịch Dao nghe thấy hai tiếng bước chân, ngón út tay phải đã bị người ta nhẹ nhàng bẻ gãy, chiếc nhẫn cũng bị hắn gỡ xuống.

"A ——"

"Đi thôi."

Kiềm chế ý muốn chống cự, Dịch Dao lại lần nữa bị choáng váng.

Nhẫn đuôi...... Nhược Thủy......

"A a...... Lớn quá! Làm tôi đi! A ——"

"Xử lý hắn!"

"Giết hắn! Bẻ đầu của hắn!"

"Một triệu! Phế bỏ tay chân của hắn đi!"

Dịch Dao bừng tỉnh trong tiếng ồn ào náo động, đôi mắt nheo lại từ từ mở ra, mất một lúc lâu mới thích ứng được ánh sáng chói mắt xung quanh.

"Tỉnh rồi?"

Dịch Dao ngồi dậy từ trên sô pha, phát hiện thân thể không còn bị trói buộc, chỉ có ngón út còn vặn vẹo sưng đỏ.

Bẻ lại mấy khớp xương, Dịch Dao ngước mắt nhìn lướt qua hoàn cảnh xung quanh, quay đầu nhìn về phía người đàn ông tóc vàng đang nói chuyện.

Người đàn ông tóc vàng mắt xanh trẻ tuổi ngồi ở bên khung cửa sổ kiểu pháp màu đen, chiếc cốc giữa hai ngón tay chứa đầy một phần ba chất lỏng trong suốt, khuôn mặt đẹp trai giống Tùy Nhược Thủy ba bốn phần.

"Xin chào, tôi là Elijah, cô biết nói tiếng Anh không?" Thấy Dịch Dao không có phản ứng, người đàn ông tóc vàng lại dùng tiếng Trung trôi chảy nói lại một lần nữa.

"...... Xin chào." Dịch Dao lạnh lùng trả lời. Tình huống không rõ ràng, nói nhiều sai nhiều.

Người đàn ông tóc vàng nhướng mày, "Cô không có gì muốn hỏi sao?"

Dịch Dao suy nghĩ một chút, "Có gì ăn không?"

"A......" Người đàn ông tóc vàng giơ ngón tay lên, vệ sĩ phía sau hắn hai bước liền cúi đầu lên tiếng, cho người dọn đồ ăn.

Trong khi đợi dọn cơm, hai người yên lặng không nói gì, người đàn ông tóc vàng vừa nhâm nhi đồ uống, vừa tinh tế đánh giá Dịch Dao, còn Dịch Dao lại đứng lên cử động tay chân và cổ, nhân tiện nhìn quanh căn phòng hình nửa vầng trăng này.

Cửa sổ kính trong suốt nơi người đàn ông tóc vàng ngồi có hình cung màu đen, trong phòng trang trí cực kỳ đơn giản, ngoại trừ ghế sô pha hình chữ L phía sau cô, còn có một chiếc sô pha riêng biệt cùng với một bàn điều khiển nhỏ, khiến cô nhớ tới phòng chiếu phim trong biệt thự của Lý Duật.

"Phế vật!"

"Bốp ——"

"Tiếp theo! Nhanh!"

"Nhấc mông cao lên!"

"A a...... Làm chết em đi! Nha a......"

Tiếng gào rống ít đi một chút, tiếng rên rỉ của phụ nữ liền rõ ràng hơn.

Dịch Dao nhìn về phía cửa sổ sát đất. Không ăn thịt heo cũng đã gặp heo chạy, âm thanh này ——

Người đàn ông tóc vàng cười hai tiếng, cửa sổ kính màu đen trong chớp mắt sáng lên, lộ ra một võ đài quyền anh hình vuông được đám đông vây quanh. Lúc này trên đài không có một bóng người, mấy nhân viên đang cầm súng bắn nước lau sạch vết máu trên đài. Xung quanh khán phòng có mấy chiếc ghế sô pha dài màu đỏ như máu, mỗi dãy cách nhau một khoảng đủ xa để một người lớn có thể quỳ gối trước ghế sô pha.

Trên lối đi xuyên qua giữa đài có rất nhiều cô gái thỏ mặc bộ quần áo liền thân màu đen bưng chai rượu, xì gà cùng với một số đồ vật không xác định đi lại xung quanh. Một số cô gái thỏ còn lại thì hai chân giang rộng phập phồng lên xuống trên eo của đám khán giả nam, hoặc là quỳ rạp trên mặt đất nhếch cao mông để những người đàn ông ăn mặc chỉnh tề ngồi trên ghế sô pha tiết dục.

Trong khán phòng cũng có khá nhiều phụ nữ mọi lứa tuổi, một số ngồi một mình, một số yêu cầu người phụ nữ quỳ gối giữa hai chân dùng miệng lưỡi hầu hạ họ.

Tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý, nhưng bất ngờ bị hình ảnh trực quan như vậy đập vào mắt, khuôn mặt nhỏ của Dịch Dao liền cứng đờ, theo bản năng lui về phía sau một bước.

"Đẹp không?" Người đàn ông tóc vàng hỏi. "A...... Cho dù có thân phận địa vị gì, xuất thân như thế nào, dưới bạo lực, ma túy và thuốc kích dục, họ đều có những gương mặt giống nhau."

"......" Chuyện này không phải là lời nói nhảm sao. Dịch Dao yên lặng phỉ nhổ.

"Kể cho tôi nghe chuyện của cô và Eli đi." Người đàn ông tóc vàng làm như có chút phiền chán với hình ảnh ngoài cửa sổ, nhìn Dịch Dao mỉm cười nói.

"...... Anh không điều tra gì hết đã bắt tôi sao?"

"A, không có cách nào khác, nếu đợi lâu một chút, để Eli đưa cô vào danh sách trắng, tôi sẽ không thể ra tay với cô được."

"Eli là ai?" Tuy rằng đã đoán được, nhưng Dịch Dao vẫn muốn xác định một chút.

"Eli là...... anh họ của tôi, người thừa kế thứ hai trong một gia tộc cổ đại lâu đời đã sớm suy tàn, người đàn ông đã đưa cho cô chiếc nhẫn đuôi đó."

Người phục vụ đẩy xe đồ ăn vào cửa, người đàn ông tóc vàng ưu nhã ý bảo Dịch Dao ăn cơm trước.

Người đang trong hiểm cảnh, cách sinh tồn thứ nhất chính là cố gắng duy trì thể lực thật tốt. Dịch Dao không tiếp tục hỏi nữa, ngồi trở lại sô pha tập trung ăn cơm.

Người đàn ông tóc vàng hứng thú quan sát từng động tác ăn uống của Dịch Dao, giống như một quý tộc lịch sự tao nhã lười biếng thưởng thức thú cưng bọn họ nuôi dưỡng sau bữa cơm trưa, cho đến khi, khán phòng dưới lầu truyền đến tiếng la hét.

"A, tới rồi."

Dịch Dao ngẩng đầu, ngay lúc nhìn vào tâm điểm chú ý của mọi người, con dao trong tay cắt vào dĩa thức ăn vang lên tiếng kêu chói tai.

"Các vị khách quý, vị võ sĩ này được cung cấp bởi một trong những khách hàng kim cương của chúng tôi. Không có bất kỳ hồ sơ chiến đấu nào trong chiến trường Ness của chúng ta, nhưng mà, khách hàng của chúng ta hào phòng hứa rằng, trong năm vòng thi đấu kế tiếp, cho dù đối thủ là ai, anh ta đều sẽ đưa ra tỷ lệ cược gấp trăm lần cho võ sĩ này, hy vọng mọi người xem vui vẻ, chơi tận hứng." Nữ MC phụ trách phát thông tin của võ sĩ có giọng nói chững chạc dịu dàng, chỉ nghe giọng nói nhẹ nhàng động lòng người như vậy, ai có thể ngờ rằng cô ta đang bình luận một trận đấu quyền anh ngầm tàn bạo đẫm máu đâu?

Sau đó, hình ảnh trên cửa kính trong suốt chợt thay đổi, phân ra bốn màn hình chiếu chi tiết cận cảnh cơ thể của võ sĩ tóc dài ở trung tâm võ đài với bốn góc độ ——

Mái tóc dài màu xám tùy ý rối tung, khuôn mặt cực kỳ tuấn mỹ, khí chất lạnh lùng cao ngạo đặc biệt hấp dẫn ở nơi dâm loạn đẫm máu này! Chiếc áo thun nâu giản dị, quần jean xanh đậm khiến hắn như một vị khách du lịch đi lạc vào sàn đấu, nhưng dưới lớp quần áo mơ hồ có thể nhìn thấy đường cong cơ bắp, cùng với khí thế áp bức khiến người ta hít thở không thông làm cho máu trong người cuồn cuộn dâng trào, khát vọng cho lần trao đổi tiền tài thân thể kế tiếp!

Tiếng rên rỉ của những người phụ nữ bên dưới sàn đấu càng dâm mị hơn.

"Tôi muốn mua hắn! Hai mươi triệu!" Một người phụ nữ đội mũ dạ màu đen đột nhiên đứng dậy hét lên.

"30 triệu! A...... Sâu hơn nữa!" Cô gái trẻ ngồi ở hàng thứ ba hai chân dang rộng hưởng thụ phục vụ liếm láp dâm đãng kêu.

"50 triệu." Một ông lão tóc bạc ăn mặc chỉnh tề ngồi ở hàng thứ nhất trầm giọng nói.

"70 triệu!"

"Một trăm triệu!"

Tiếng ra giá hết đợt này đến đợt khác.

"Các vị khách quý, xin hãy yên lặng một chút! Cảm ơn sự yêu thích của mọi người đối với vị võ sĩ này, nhưng vị võ sĩ này tạm thời không bán được, nhưng vị khách hàng kim cương kia đã hứa rằng, nếu vị võ sĩ này thi đấu thua..." Người dẫn chương trình tạm dừng một chút, sau đó dùng chất giọng mềm mại dụ hoặc nói, "... Mọi người ở chiến trường Ness này, có thể mặc sức tận hưởng thân thể của hắn."

Dưới đài vang lên tiếng huýt sáo, những người tranh nhau trả giá không hẹn mà cùng lộ ra biểu cảm thâm trầm ẩn ý.

Dịch Dao siết chặt đồ ăn trong tay, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch, nhìn chằm chằm vào Tùy Nhược Thủy lạnh lùng gần như không có hơi thở của con người trên màn hình, sự tức giận tràn đầy đôi mắt xinh đẹp.

"Cục cưng nhỏ, em không nên để tôi nhìn thấy biểu cảm xinh đẹp như vậy —— tất cả những người hắn quan tâm, tôi đều muốn giết chết."