Khi tất cả mọi người đều bất ngờ với câu "cha đã chết, mẹ không rõ" của Dịch Dao, Ninh Nguyệt Cầm đột nhiên mở miệng.
"Dao Dao! Dì ——"
Cùng lúc đó, Tô Mỹ Mỹ hai mắt sáng ngời, nhìn về phía Ninh Nguyệt Cầm.
"A, thiếu chút nữa đã quên, Tô Mỹ Mỹ, bà nhớ khi lên tin nóng đầu trang cũng mang bạn cũ của bà theo nha, bà ấy lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy mà vẫn không có cảm giác tồn tại, nhưng được cái bảo dưỡng rất tốt, trông còn trẻ hơn bà mười tuổi lận đó, bây giờ không phải đang thịnh hành mốt "người đẹp không tuổi" sao? Lần này bà để bà ấy lộ diện nhiều một chút, nói không chừng sẽ nổi tiếng đó?"
"Cô!" Tô Mỹ Mỹ quay đầu oán hận trừng mắt nhìn Ninh Nguyệt Cầm mấy lần, đập vào mắt là làn da non mịn bóng loáng, lông mi cong vút dịu dàng, càng tức giận hơn. Nổi tiếng sao? Nằm mơ đi!
Biết Tô Mỹ Mỹ không thể quậy lớn được nữa, Triệu Dũng nháy mắt với Tiểu Phan một cái, "Được rồi, là hiểu lầm thì nên bỏ qua đi, báo cảnh sát gọi phóng viên gì chứ. Tôi nhấn mạnh một lần nữa..." Triệu Dũng nghiêm nghị nhìn bốn phía xung quanh, "... Trong hợp đồng đã ghi rõ, trong quá trình quay phim, nghiêm cấm nói về cốt truyện và bảo mật tất cả mọi chuyện của diễn viên, nếu ai không kín miệng truyền ra ngoài, vui lòng rời đi càng sớm càng tốt!"
Những khán giả xung quanh thức thời gật đầu, quay đầu đi làm nhiệm vụ, giống như không có chuyện gì xảy ra, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng va vào nhau rõ ràng sáng lên chứa đầy sự vui vẻ. Một hồi mưa rền gió dữ liền biến thành mây tan mưa tiêu, tuy rằng toàn bộ quá trình, chỉ có một mình Dịch Dao là người trong cuộc nhưng cô lại biểu hiện rất nhẹ nhàng, không biết vì sao, bọn họ cũng cảm thấy rất đã, rất sảng khoái......
Dịch Dao! Chúng tôi phải like cho cô một cái!
Triệu Dũng nhìn dấu năm ngón tay in trên mặt Dịch Dao, chỉ có thể cầu nguyện An đại thiếu gia hôm nay đừng có chạy tới đây thăm ban. Đúng rồi, hình như lúc nãy ông nhìn thấy Lý Duật và Đàn Hoa cũng tới đây. Triệu Dũng vội vàng nhìn xung quanh, nhưng chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng nhanh chóng bỏ đi của Lý Duật, còn trong đôi mắt ôn nhu của Đàn Hoa tràn đầy sự giãy giụa mâu thuẫn không nói nên lời, chỉ chốc lát sau, hắn cũng chậm rãi xoay người đi về một hướng khác.
Tình huống này là như thế nào...... Nếu giữa Lý Duật và cô bé này vẫn có chút kỳ lạ, thì Đàn Hoa gần đây vẫn luôn ở bên cạnh cô ấy, tình huống như vậy là sao đây?
Có ý gì?
Một chút ý gì cũng không có!
Sắc mặt Lý Duật đen thui càng đi càng nhanh, hoàn toàn làm lơ đám diễn viên, nhân viên công tác chào hỏi anh trên đường đi, chỉ cắm đầu đi một thẳng vào phòng nghỉ riêng, đóng mạnh cửa phòng.
Đột nhiên tất cả đều không còn ý nghĩa. Ăn, ngủ, đầu tư, đóng phim... tất cả những thứ đã từng khiến anh hứng thú, bây giờ anh chỉ cảm thấy nhạt nhẽo vô vị. Trong thế giới hai màu đen trắng nhạt nhẽo, chỉ có hình bóng nho nhỏ kia tỏa ra ánh sáng. Mà anh giống như một con ác thú ẩn trong bóng đêm nhìn trộm cô, thèm muốn chảy dãi, đè nén gầm gừ, bị từng cử động nhỏ của cô dễ dàng kích thích dục vọng, khát vọng chen vào cuộc sống nhỏ bé ấm áp của cô, xé nát hết tất cả các lớp vỏ bọc của cô, kéo hai chân của cô ra, hung hăng thao cô!
Cắm vào chỗ sâu nhất trong thân thể cô, được cô liếm mút bao bọc chặt kín, nghe cô điên cuồng kêu rên, nhìn cô đạt cao trào không ngừng mà phát ngốc! Một lần lại một lần, một giây cũng không ngừng, dùng đủ loại tư thế để thao cô.
Thậm chí là —— làm trò trước mặt mọi người, để tất cả mọi người nhìn thấy anh ra vào thân thể cô như thế nào, triệt để chiếm hữu cô như thế nào, ra vào dâ/m h/uyệt của cô, khiến tất cả mọi người đều biết rốt cuộc cô là vật sở hữu của ai!
"Lý đạo, Lý đạo diễn! Diễn viên đều vào chỗ rồi, có thể diễn tập." Giống như đã trôi qua một thế kỷ, lại giống như chỉ là một cái chớp mắt, tiếng kêu của trợ lý ở ngoài cửa lập tức phá vỡ chân trời ảo tưởng của Lý Duật.
"...... Ừ." Lý Duật cúi đầu nhìn hạ thân thấm ướt của mình, trong lòng tràn đầy chua xót.
Đúng vậy, anh bắn. Có lẽ anh...... đã hoàn toàn hỏng rồi.
Sau khi trải qua mưa gió phong ba của Dịch Dao và Tô Mỹ Mỹ, không khí ở phim trường hết sức hài hòa, quan hệ giữa các diễn viên và nhân viên công tác đều tốt hơn nhiều, thỉnh thoảng cũng có mấy diễn viên có giá trị con người cao mời mọi người uống trà sữa, ăn đồ ăn khuya, có khi kết thúc công việc sớm còn tổ chức ca hát mát xa gì đó.
Chuyện này không phải là do những lời Dịch Dao nói thực sự có lực ảnh hưởng lớn như vậy, mà do đoàn phim là một môi trường đặc thù, một đám người xa lạ tụ tập làm việc bên cạnh nhau, lúc đầu sẽ rất bảo thủ, có một hai việc, một hai người khiến bầu không khí đi xuống, thường thì tất cả mọi người cũng không vui theo.
Tô Mỹ Mỹ tương đối khó đối phó đã bị "giáo dục", các cảnh quay sau đó diễn ra rất suôn sẻ như một đội hình lâu năm, chỉ có Lý Duật là đạo diễn mà ngày càng trầm mặc ít nói, kết thúc công việc cũng không tham dự bất kỳ hoạt động tập thể nào, tuy rằng bề ngoài không có phờ phạc hỗn loạn như khi ở trên núi, nhưng màu sắc quần áo càng ngày càng u tối, chỉ trong một thời gian ngắn mà giọng nói ngày càng trầm ổn, nam diễn viên thần tượng Lý Khinh Nam phong lưu phóng khoáng một thời rõ ràng đang lột xác.
Mặc dù mọi người không biết lý do, nhưng cũng không ai nhiều chuyện đi tìm tòi nghiên cứu, bởi vì so với Lý Khinh Nam rực rỡ lóa mắt trên màn ảnh thì Lý Duật trầm ổn quả quyết càng thích hợp để dẫn dắt toàn bộ đoàn phim hơn.
Đàn Hoa ở cổ trấn dự lễ khởi động máy một ngày, hôm sau liền rời khỏi đoàn phim, nghe nói là trở lại thành phố.
Trên thực tế, đêm đầu tiên, Dịch Dao đã phát hiện Đàn Hoa không quay lại khách sạn, tay phải của Đàn Hoa đã khỏi, nhưng cánh tay trái vẫn chưa hoàn toàn bình phục, cô đợi trong phòng hắn cả buổi tối nhưng vẫn không thấy hắn trở về, gọi điện thoại tắt máy, đánh liều hỏi Triệu phó đạo diễn mới biết Đàn Hoa đã lên máy bay.
Mặc dù gần đây không khí giữa hai bọn họ khá tốt, nhưng trong lòng cô biết rõ, những biểu hiện của Đàn Hoa đối với cô đều là biểu hiện giả dối, cho nên quay lại thành phố không báo cho cô biết, cô cũng không để ý. Lâu như vậy, Đàn Hoa cũng nên trở về thăm Tiểu Minh, cánh tay trái của hắn cũng phải kiểm tra lại.
Đúng như Dịch Dao dự đoán, Đàn Hoa quay lại thành phố đúng là để thăm Đàn Minh, nhưng trước khi đến thăm Đàn Minh, hắn lại trở về biệt thự xinh đẹp đi tới đi lui một ngày một đêm như một linh hồn.