Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng

Chương 216




Tiêu Hề Hề vội vàng an ủi "Ta chỉ thích tài nấu ăn của cô ấy thôi, chứ ta thật lòng với em mà."

1

Bảo Cầm "......"

Đấy đấy, nghe mấy lời người nói kìa, như tra nữ ấy!

Tiêu Hề Hề chẳng hề thấy mình xấu xa, thậm chí còn nắm tay Bảo Cầm cười nói.

"Em yên tâm, với người khác ta chỉ chơi đùa mà thôi, trong lòng ta thích nhất vẫn là em."1

Bảo Cầm giật giật khóe miệng "Ôi, nữ nhân."

......

Trong điện Tiêu Phòng.

Tần hoàng hậu cau mày khi biết Ti Trục bị đuổi đi.

Mười ngày ngắn ngủi, Thái tử đã đuổi hết hai đại cung nữ, đều là người từ điện Tiêu Phòng phái tới, chuyện này để người ngoài biết, nhất định sẽ dấy lên nhiều suy đoán ác ý.

Tần hoàng hậu rất không vui.

Bà ghét bỏ Ti Trúc vô dũng, bất mãn Thái tử phản nghịch.

Trân Châu thận trọng hỏi "Nương nương, có cần phái thêm cung nữ đến chỗ Thái tử không?"



Tần hoàng hậu cau mày "Bỏ đi, hai ngày nữa đến tiệc Quần Phương rồi, việc cấp bách bây giờ là chọn ra Thái tử phi, tạm thời gác lại mấy chuyện vặt đó đi."

"Vâng."

"Thiệp mời tiệc Quần Phương đã được gửi đi hết chưa?"

Trân Châu cung kính trả lời "Đã gửi hết rồi."

Tần hoàng hậu đột nhiên hỏi "Bệnh tình của Thái tử thế nào rồi? Đã hồi phục chưa?"

"Ngày nào thái y cũng đến Đông cung bắt mạch cho Thái tử, thuốc vẫn uống đều đặn, nhưng không có tiến triển."

Tâm tình Tần hoàng hậu ngày càng trầm xuống "Không phải thái y nói Thái tử chỉ bị nhiễm phong hàn thôi sao? Đã lâu vậy tồi, tại sao vẫn không khỏi? Đám thái y này rốt cuộc là đang làm gì?"

Trân Châu cúi đầu không dám trả lời.

Một lúc sau, nàng nghe thấy Tần hoàng hậu nói tiếp.

"Ngươi đến Thái y viện, nói với đám thái y đó, mặc kệ dùng cách gì, trong vòng hai ngày có thể trị khỏi cho Thái tử, bổn cung sẽ trọng thưởng!"

"Vâng."

Trân Châu rời điện Tiêu Phòng, vội đến Thái y viện.

Nàng truyền lệnh của Hoàng hậu cho các thái y.

Thái y nghe vậy, lo lắng không thôi.



Bọn họ cũng muốn mau trị khỏi bệnh cho Thái tử, nhưng bọn họ thử hết mọi cách, uống thuốc hay châm cứu, bệnh tình của Thái tử vẫn không thuyên giảm.

Rõ ràng chỉ là nhiễm phòng hàn bình thường, nhưng không hiểu sao còn khó trị hơn nhiều bệnh nan y khác?

Trân Châu vừa đi, Cam Phúc đã đến Thái y viện.

Cam Phúc đến truyền khẩu dụ của Hoàng đế.

"Bệ hạ nói, cho các người thêm một ngày để trị khỏi cho Thái tử, nếu không trị khỏi, tất cả đều phải chịu phạt!"

Các thái y càng lo lắng hơn.

Vừa rồi Tần hoàng hậu nói hai ngày, giờ thì hay rồi, Hoàng đế trực tiếp giảm còn một nửa, chỉ còn một ngày, trị không khỏi thì phải chịu phạt.

Các thái y gấp chết mất.

Bọn họ đeo hộp thuốc trên lưng, hùng hổ chạy đến Đông cung.

Một đám thái y vây quanh Thái tử, dốc sức để chữa trị cho Thái tử.

Dù bọn họ đề xuất cách chữa trị gì, Thái tử đều rất phối hợp, không hề lên mặt, làm cho các thái y càng thêm xấu hổ bất an.

Đêm đó, các thái y trực tiếp ở lại điện Lân Đức, phỏng là định cắm rễ ở đây, dù cuối cùng không thể trị khỏi cho Thái tử, nhưng chí ít nhìn bề ngoài bọn họ xem như tận lực rồi.

Sau khi Ti Trúc bị đuổi đi, Lạc Thanh Hàn chỉ định Mặc Họa làm đại cung nữ, tiếp quản mọi công việc lặt vặt trong điện Lân Đức.

Nàng sắp xếp nơi ăn chốn ở cho các thái y trật tự nề nếp, thoạt nhìn là người rất có năng lực.