Chương 2: Cơ Duyên
Chương 2: Cơ Duyên
Khải nghe bên ngoài tiếng thở hào hển thì lên tiếng hỏi:" ê, mày thả tao ra đi chứ."
Chung Chí Thành đang ngồi trong một hang động tối, đặt một đống nhỏ tiên thạch bên cạnh chổ ngồi bổ sung lại tiên khí, nghe vậy thì quát:" ngươi câm miệng, còn lên tiếng ta đánh nát ý thức của ngươi."
Khải không hiểu hắn nói đánh "nát ý thức" là cái mô tê gì nhưng đại loại ý hắn là đòi g·iết mình, Khải cười khẩy:" ta đ·ã c·hết rồi thì có gì phải sợ, ngươi có ngon tới đây g·iết ta." Hắn cũng học theo cách nói của đối phương "ngươi ngươi, ta ta." Để buông lời khiêu khích.
Chung Chí Thành tức giận thở hổn hển, muốn giơ tay lên đập nát cái túi vải của mình nhưng mà nghỉ đến bản thân phí rất nhiều sức mới có thể xuyên qua hạ giới bắt được cái tên này nên kìm nén lại cơn giận, hắn im lặng không lên tiếng nhắm mắt lại tiếp tục hấp thu tiên khí từ tiên thạch.
Khải không nghe đối phương lên tiếng thì dò hỏi:" ê, ngươi còn sống không?"
"Sao không trả lời?"
"Ê, ê..."
Chung Chí Thành thật sự chịu hết nổi, hắn phất tay, một đạo bình trướng vô hình phủ lên cái túi vải, không khí thoáng cái yên tĩnh.
. . .
Chừng nửa nén nhang sau Chung Chí Thành cau mày, ngẩng đầu nhìn hướng bầu trời cắn răng nói:" đánh không lại hai người các ngươi ta cũng phải kéo theo một tên."
Nói rồi hắn đứng lên chộp lấy cái túi bên cạnh phá động mà bay ra ngoài.
Quả nhiên hai người La chấp pháp đang đứng đối diện, Chung Chí Thành chắp tay cười nói:"nghe nói Chiến Thần Điện các ngươi có một cái quý củ là không bao giờ ỷ đông h·iếp yếu?"
La chấp pháp nhàn nhạt gật đầu quay sang bên cạnh nói:"Trần chấp pháp, ngươi lên đi."
"Được, giao cho ta." Dứt lời hắn bước lên trước một bước quát to:" xem thương."
Chung Chí Thành hư không hư nắm, bàn tay khổng lồ lại xuất hiện cản lại mũi thương, hắn cũng không có dừng lại nhịp nào tay còn lại một chưởng hướng Trần chấp pháp mà tới,
Trần chấp pháp thu thương đón đỡ, lại hoành thương phản công.
Đứng ở góc nhìn của La chấp pháp thì chỉ thấy hai đạo lưu quang không ngừng và chạm lẫn nhau, hắn nhàn nhã chấp hay tay sau lưng nhìn lấy.
So với La chấp pháp thì Khải khổ rồi, không gian xung quang hắn thì tối thui, hắn không ngừng bị xốc nảy, bên tay không ngừng vang lên tiếng đấu pháp của hai người Chung Chí Thành và Trần chấp pháp,
Bên ngoài đánh vài trăm hiệp cũng đã phân ra thắng bại, Trần chấp pháp một thương xuyên qua người Chung Chí Thành,
Chung Chí Thành khoé miệng có máu nhưng lại hiện lên một nụ cười quỷ dị:"cùng c·hết đi."
Nói rồi hắn lao tới ôm lấy Trần chấp pháp, cơ thể phồng lên rồi rạn nứt, từng luồng ánh sáng chói mắt theo vết nứt trên cơ thể hắn bắn ra.
La chấp pháp cũng nhận thấy tình hình, hắn giật mình hô:" không tốt, hắn muốn tự bạo."
Nhưng mà đã trễ, "ầm" một t·iếng n·ổ vang, phạm vi năm trăm mét bên trong không gian bị phá nát, La chấp pháp không kịp cứu viện chỉ có thể hạn chế mức độ p·há h·oại của v·ụ n·ổ, chỉ thấy hắn hư không khẽ nắm, không gian dần dần hồi phục lại như cũ nhưng đã không còn nhìn thấy Trần chấp pháp và Chung Chí Thành,
La chấp pháp lắc đầu than nhẹ:"quy củ chó c·hết!!!" trên tay xuất hiệt một cái lệnh bài, hai ngón tay hư vẽ lên đó vài cái, trước mặt hắn không gian vặn vẹo, chờ La đội trường bước vào thì mọi thứ lại khôi phục như thường.
. . .
La chấp pháp biến mất không lâu thì từ trên trời rơi xuống đất một quyển sách dày, trong quyển sách còn kẹp lấy một cái túi vải, đây là thời khắc mấu chốt Chung Chí Thành kẹp vào,
Một góc của túi vải lộ ra ngoài đã biến mất, từ trong lỗ hổng một làn khói trắng bay ra, Khải hư ảo xuất hiện, hắn lúc này toàn thân đã không còn màu đỏ mà đã biến trở lại thành màu trắng trong suốt,
Việc đầu tiên hắn làm là quan sát nơi đang đứng, xung quanh đây là một rừng cây, mọi thứ hoàn hảo không chút tổn hại, khó mà tưởng tưởng xung quanh đây vừa xảy ra một trận đại chiến, hắn lại nhìn thấy dưới chân mình nơi hắn đang lơ lửng có một quyển sách toàn thân đen xì,
Hắn đưa tay chạm thử thì kì là thay, khoảnh khắc tay hắn chạm vào thì quyển sách cũng dần trở nên hư ảo, hắn cầm lên lật ra trang đầu tiên thì hai chữ Warning màu đỏ to đùng đập vào trong mắt,
Hắn không nhịn được bật cười:" mẹ nó, tưởng mở nhầm JAV chứ." Lúc còn sống hắn là một sinh viên nhưng cũng là một thằng con trai, thỉnh thoảng xem JAV rất bình thường đi.
Bên cạnh chữ Warning là một hàng chữ nhỏ viết bằng tiếng anh:" quyển sách chỉ dành cho người hữu duyên." Hắn lúc này vừa cảm thấy may mắn vì mình học ngoại thương lại vừa tò mò thân phận của đối phương,
Rất nhanh nghĩ ngờ của hắn đã được giải thích:" xin tự giới thiệu ta cũng là một người địa cầu (chi tiết hơn thì xin tạm thời giữ bí mật^_~) trước khi được trùng sinh đến thế giới hiện tại của ta, ta đã từng là một người rất say mê nghiên cứu, không biết ngươi có xuyên đến thế giới giống ta không nhỉ?
Thế giới của ta quỷ, tinh, linh, quái hoành hành, yêu tộc khắp nơi x·âm p·hạm nhân tộc, nhân tộc trong tận cùng đã cảm ngộ được thiên địa, mượn sức mạnh thiên địa để tăng cường bản thân, chống lại ngoại tộc,
Ta trùng sinh thành một tên nhân tộc, nói không phải khoe khoang chứ thiên phú của ta ở đây có thể được xem là đỉnh cấp,"
Kiên nhẫn vừa dịch vừa đọc nửa trang, Khải liên tục nhổ nước bọt:" cmn, đây là đang khoe khoang sao?"
Nhổ nước bọt về nhổ nước bọt nhưng hắn cũng biết tình trạng hiện tại của mình, một người đ·ã c·hết, dựa theo chủ nghĩa duy tâm thì trạng thái hiện tại của hắn được gọi là "linh hồn" cũng không biết hiện tại bản thân đang ở nơi nào, quyển bút kí này có lẻ là cơ hội duy nhất của hắn,
Khải định thần xem tiếp,
"Mặc dù thiên phú siêu quần là thế nhưng bản thân ta không mấy mặn mà, ngược lại ta lại hứng thú hơn với việc nghiên cứu những thứ mới lạ ở đây, tất cả những gì ta nghiên cứu được đều ghi chép ở trong quyển sách này, hì vọng có thể giúp ích được cho ngươi,
Cuối cùng chúc người may mắn, đồng hương!!!"
Khải xem hết trang đầu, lật tiếp sang trang kế bên xem, phần bên này là một phần mục lục gồm có bốn phần,
Phần một Nhân (từ trang 3 đến trang 2500)
Phần hai Yêu (yêu tộc có trăm vạn loài, mỗi một loài là không giống nhau nên ta vẫn chưa nghiên cứu tới, nếu chẳng may ngươi xui xẻo xuyên việt thành một con chó hay đại loại là một loài nào đó trong yêu tộc thì xin lỗi, duyên của chúng ta đến đây đã hết!!!)
Phần ba Quỷ (từ trang 2501 đến trang 5000)
Phần bốn Tinh, Linh, Quái (từ trang 5001 đến hết)
Khải đóng lại quyển sách trên tay nhìn kĩ vài lần, quyển sách không dày chừng hai lóng tay là nhiều nhưng trên phần mục lục có hơn năm ngàn trang, hắn hoài nghi tên "đồng hương" này đang bóc phét.
Lười lại đi so đo nhiều, trạng thái bản thân của hắn hiện tại chắc chắn là không phải nhân không phải yêu, chỉ còn phần ba và phần bốn là có khả năng,
Hắn dựa theo mục lục tìm trang 2501 xem thử trước, quyển sách không theo lẻ thường, cho dù hắn canh thế nào thì lật ra cũng không tới được trang hai ngàn, hắn hoài nghi mình bị chơi xỏ lá, nhưng vì đây là hi vọng duy nhất hiện tại hắn chỉ có thể nén giận lật từng tờ từng tờ xem.