Thuỷ thi kia làm loạn một lúc, thấy Tuyết Kỳ không có để ý tới, lại lặn xuống dưới.
Nơi này tổng cộng có bốn cái lu nước, nếu một cái có thủy thi, cái khác khẳng định cũng có.
Tuyết Kỳ không nghĩ ra, vì sao lại muốn nhốt thủy thi trong lu nước, là người nào làm việc này, mục đích là gì? Cái mương nước đầy thi thuỷ này tồn tại, là vì cái gì đây? Đột nhiên, cả người sinh ra cảm giác có người đang nhìn trộm.
Tuyết Kỳ lập tức quay đầu lại nhìn, không phát hiện cái gì, nơi này được ngăn cách bởi hai lớp tường xi-măng, xung quanh căn phòng lộ thiên này rất trống trải, trên mặt đất cũng không có gì hết.
Nhưng cái cảm giác bị người nhìn trộm này lại vô cùng mãnh liệt, không thể không có người nào được.
Tuyết Kỳ đi vòng quanh cái ao, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên một khối đá nằm giữa ao, khối đá có góc có cạnh, nhìn qua như một ngọn giả sơn.
Mặt trên có một ít hoa văn do thiên nhiên hình thành, lúc trước Tuyết Kỳ đều để sự chú ý trên mấy lu nước, không nhìn kỹ xung quanh, lúc này mới nghiêm túc quan sát, chợt phát hiện, hoa văn này hợp lại với nhau, tạo thành hình dạng một con vật.
Chỉ là có chút trừu tượng, nhìn qua không thể nhận ra được gì.
Sau khi quan sát lúc lâu, Tuyết Kỳ xác định, đây là một con hồ ly! Đường nét đại biểu cho ngũ quan, tạo thành một khuôn mật dữ tợn, hai con mắt thon dài, dưới ánh trăng phản xạ ra một tia sáng ảm đạm.
Chính đôi mắt này đang nhìn mình! Một sự sợ hãi không biết từ đâu chợt dâng lên cuồn cuộn trong lòng Tuyết Kỳ.
Tuyết Kỳ làm bộ phát hiện ra dị thường, đi vòng ra mặt sau của khối đá, nhảy dựng lên tường vây, quay đầu lại quan sát tổng thể một lượt, xác định đây tuyệt đối là một yêu trận, tuy không hoàn toàn hiểu được cấu trúc cũng như cơ chế của trận pháp, nhưng thủ đoạn lớn như vậy, tuyệt đối không phải trận pháp bình thường.
Từ trên tường vây mà nhảy xuống, Tuyết Kỳ lại đi vòng ra mặt đối diện của cái ao, hai bên là nhà lầu, ở giữa là một khoảng sân cùng hoa viên.
Dưới chân là cống thoát nước ngầm, kéo dài thẳng đến hoa viên.
Tiến vào hoa viên, Tuyết Kỳ lập tức cảm nhận được một cỗ âm khí nồng đậm, bên người mình là một cây đại thụ cành lá xum xuê tươi tốt.
Tuyết Kỳ quan sát một chút, giật mình phát hiện, cây cối ở đây không phải thực vật trên nhân gian, mà là một số ít chủng loại đến từ Quỷ Vực: Huyết hòe, Đông âm đằng, Trừu hồn thảo…… Tuyết Kỳ lập tức tim đập nhânh.
Thực vật ở Quỷ Vực đều có đặc tính hóa dương thành âm: Hấp thu dương khí, chuyển hoá thành âm khí.
Sinh trưởng bình thường ở âm phủ, nhưng khi tới dương gian thì ngược lại, nếu mà là mọc tự nhiên, trừ phi là cổ mộ, hay nơi có âm khí nồng đậm như Âm sào, bằng không thì không thể tiếp tục sinh tồn.
Nhưng mà trí tuệ con người là vô hạn, có một ít pháp sư tà tu, đã tìm ra cách trồng âm mộc, xuống Âm Phủ tìm kiếm mấy loại dị chủng ở Quỷ Vực, đưa về nhân gian, dùng bí pháp nuôi trồng, dùng để tà tu hay bồi dưỡng tà vật.
Nhưng phạm vi nuôi trồng đều rất nhỏ, một cây hai cây còn có thể, chứ không thể nhiều như thế này được.
Diện tích gieo trồng trước mắt rất lớn, hình thành cả một hoa viên, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, căn bản Tuyết Kỳ không thể tin được.
Nhiều âm mộc đến vậy, sao có có thể sinh tồn được? Chẳng lẽ vì có yêu trận ngăn cách nơi này với không gian bên ngoài, thay đổi khí tràng xung quanh? Chỉ là trồng nhiều âm mộc như vậy, âm khí sinh ra mỗi ngày, cũng đủ hình thành một Âm Sào.
Cho nên nhiều âm mộc được trồng ở đây, nhất định là vì mục đích đặc thù nào đó.
Tuyết Kỳ đi dọc theo cống thoát nước đi về phía trước, khi đến giữa hoa viên, lập tức bị bố cục trong này hấp dẫn, cảm thấy nghi ngờ: Cống thoát nước cũng không chỉ có một cái dưới chân mình, mà tổng cộng có bốn cái, tạo thành hình chữ thập, từ bốn phía kéo dài qua đây, cùng đổ vào trong một cái hồ nước.
Hồ nước trước mắt không có tường vây lại như cái ao lúc nãy, xung quanh cũng không có đài xi-măng, mà chỉ là một khoảng đất trũng, ao hãm xuống dưới, chung quanh bờ mọc đầy một loại hoa màu tím.
Hoa chỉ có một cánh, hướng về phía trước, bên trên có hoa văn màu đen, thành hình một khuôn mặt, giống như một nụ cười tà ác.
Hoa mặt quỷ! Tuyết Kỳ lúc còn sống là pháp sư, cũng từng đi Âm phủ, đã thấy qua loại thực vật này ở Quỷ Vực, do oán khí của quỷ hồn hoá thành, mọc bên bờ nước, điểm khác biệt với âm mộc chính là, Hoa mặt quỷ hấp thu âm khí trong không khí, thông qua bộ rễ, truyền âm khí vào trong nước.
Tuyết Kỳ đi đến bên bờ hồ, nhìn tầng tầng lớp lớp Hoa mặt quỷ, giống như có vô số khuôn mặt đang nhìn mình cười, cảm giác này rất kinh khủng.
Miệng bốn cống thoát nước đều đổ về hồ nước, nước đen không ngừng đổ vào bên trong, kỳ quái chính là nước trong hồ lại trong vắt, sau khi hắc thuỷ chảy vào, hắc khí lập tức bị hút xuống đáy hồ, ngấm vào bên trong.
Chăm chú nhìn lại, trong hồ nước dường như có thứ gì, ẩn tàng dưới mặt nước, hình như là một khối đá, hắc khí từ đường ống chảy xuống, liền luẩn quẩn xung quanh khối đá này, lẳng lặng xoay tròn, sau đó bị hấp thu vào.
Tuyết Kỳ ngẩng đầu, ánh mắt chậm đảo nhìn hết thảy xung quanh một lượt, trong lòng tính toán, cùng một số phán đoán: Âm mộc trong hoa viên, hằng ngày hấp thu dương khí, sinh ra một lượng âm khí rất lớn, âm khí này sau đó lại bị Hoa mặt quỷ hấp thu, chuyển hoá vào trong nước.
Ao nước bên bờ tường vây có nuôi bốn con thủy thi, mỗi ngày đều không ngừng sinh ra thi khí, theo đường thoát nước chảy tới nơi đây, hội tụ trong hồ nước, có lẽ cũng thông qua một thứ vô hình nào đó chuyển hóa, tinh lọc thành âm khí…… Thậm chí khí tràng yêu trận dùng để ngăn cách Cô nhi viện cũng là một bộ phận trong toàn bộ quy trình này, là để kiến tạo một môi trường thích hợp cho Âm mộc cùng Hoa mặt quỷ sinh trưởng.
Như vậy xem ra, toàn bộ Cô nhi viện này, rất có thể đều phục vụ cho sinh vật nào đó ở dưới hồ nước, trợ giúp nó tu luyện…… Là thứ gì đây? Trong đầu Tuyết Kỳ bỗng nhiên hiện lên hai chữ: Yêu Vương! Một yêu trận lớn đến như vậy, dụng tâm lương khổ thiết kế ra, nếu dùng để chuẩn bị cho Yêu Vương xuất thế, thì có thể giải thích tất cả mọi việc.
Nghĩ đến đây, Tuyết Kỳ kích động không thôi, hận không thể đi nói cho Diệp Thiếu Dương ngay lập tức, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, sự việc trọng đại, mình vẫn nên điều tra thêm một chút, xác định rõ chân tướng, rốt cuộc máu của những đứa bé đó, được dùng làm gì.
Đi đến bên bờ hồ, Tuyết Kỳ duỗi đầu nhìn vật kia ở trong nước bị hắc khí vây quanh, thật sự không thấy rõ là cái gì, cũng không muốn mạo hiểm xuống nước kiểm tra, miễn cho rút dây động rừng, nghĩ nghĩ, thấy nên điều tra những phương diện khác đã.
Vì thế dọc theo một cống thoát nước khác, đi tới đầu bên kia, quả nhiên cũng có một cái ao, giống hệt cái đối diện: có bốn lu nước nhốt bốn con thủy thi.
Hai cái còn lại không cần phải xem, nhất định cũng như thế này.
Bốn cái ao, trong mỗi ao có bốn con thủy thi, hợp lại chính là mười sáu con.
Mười sáu con thủy thi, mỗi ngày đều không ngừng sinh ra thi khí, quả thật là một con số rất khủng bố, đừng nói quanh năm suốt tháng sinh ra.
Dù chỉ ném một khối thi thể bình thường vào trong hồ nước, chẳng bao lâu sau e cũng sẽ tu thành Thi Vương…… Tuyết Kỳ nghĩ tới đó liền cảm thấy không rét mà run.
Chuyện này, tuyệt đối không phải chính mình, một người có thể xử lý.
Cô quay lại ký túc xá, mới qua có một ngày, đã tìm được nhiều bí mật như vậy, phải báo Diệp Thiếu Dương biết để thương lượng đối sách. Thuỷ thi kia làm loạn một lúc, thấy Tuyết Kỳ không có để ý tới, lại lặn xuống dưới.
Nơi này tổng cộng có bốn cái lu nước, nếu một cái có thủy thi, cái khác khẳng định cũng có.
Tuyết Kỳ không nghĩ ra, vì sao lại muốn nhốt thủy thi trong lu nước, là người nào làm việc này, mục đích là gì? Cái mương nước đầy thi thuỷ này tồn tại, là vì cái gì đây? Đột nhiên, cả người sinh ra cảm giác có người đang nhìn trộm.
Tuyết Kỳ lập tức quay đầu lại nhìn, không phát hiện cái gì, nơi này được ngăn cách bởi hai lớp tường xi-măng, xung quanh căn phòng lộ thiên này rất trống trải, trên mặt đất cũng không có gì hết.
Nhưng cái cảm giác bị người nhìn trộm này lại vô cùng mãnh liệt, không thể không có người nào được.
Tuyết Kỳ đi vòng quanh cái ao, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên một khối đá nằm giữa ao, khối đá có góc có cạnh, nhìn qua như một ngọn giả sơn.
Mặt trên có một ít hoa văn do thiên nhiên hình thành, lúc trước Tuyết Kỳ đều để sự chú ý trên mấy lu nước, không nhìn kỹ xung quanh, lúc này mới nghiêm túc quan sát, chợt phát hiện, hoa văn này hợp lại với nhau, tạo thành hình dạng một con vật.
Chỉ là có chút trừu tượng, nhìn qua không thể nhận ra được gì.
Sau khi quan sát lúc lâu, Tuyết Kỳ xác định, đây là một con hồ ly! Đường nét đại biểu cho ngũ quan, tạo thành một khuôn mật dữ tợn, hai con mắt thon dài, dưới ánh trăng phản xạ ra một tia sáng ảm đạm.
Chính đôi mắt này đang nhìn mình! Một sự sợ hãi không biết từ đâu chợt dâng lên cuồn cuộn trong lòng Tuyết Kỳ.
Tuyết Kỳ làm bộ phát hiện ra dị thường, đi vòng ra mặt sau của khối đá, nhảy dựng lên tường vây, quay đầu lại quan sát tổng thể một lượt, xác định đây tuyệt đối là một yêu trận, tuy không hoàn toàn hiểu được cấu trúc cũng như cơ chế của trận pháp, nhưng thủ đoạn lớn như vậy, tuyệt đối không phải trận pháp bình thường.
Từ trên tường vây mà nhảy xuống, Tuyết Kỳ lại đi vòng ra mặt đối diện của cái ao, hai bên là nhà lầu, ở giữa là một khoảng sân cùng hoa viên.
Dưới chân là cống thoát nước ngầm, kéo dài thẳng đến hoa viên.
Tiến vào hoa viên, Tuyết Kỳ lập tức cảm nhận được một cỗ âm khí nồng đậm, bên người mình là một cây đại thụ cành lá xum xuê tươi tốt.
Tuyết Kỳ quan sát một chút, giật mình phát hiện, cây cối ở đây không phải thực vật trên nhân gian, mà là một số ít chủng loại đến từ Quỷ Vực: Huyết hòe, Đông âm đằng, Trừu hồn thảo…… Tuyết Kỳ lập tức tim đập nhânh.
Thực vật ở Quỷ Vực đều có đặc tính hóa dương thành âm: Hấp thu dương khí, chuyển hoá thành âm khí.
Sinh trưởng bình thường ở âm phủ, nhưng khi tới dương gian thì ngược lại, nếu mà là mọc tự nhiên, trừ phi là cổ mộ, hay nơi có âm khí nồng đậm như Âm sào, bằng không thì không thể tiếp tục sinh tồn.
Nhưng mà trí tuệ con người là vô hạn, có một ít pháp sư tà tu, đã tìm ra cách trồng âm mộc, xuống Âm Phủ tìm kiếm mấy loại dị chủng ở Quỷ Vực, đưa về nhân gian, dùng bí pháp nuôi trồng, dùng để tà tu hay bồi dưỡng tà vật.
Nhưng phạm vi nuôi trồng đều rất nhỏ, một cây hai cây còn có thể, chứ không thể nhiều như thế này được.
Diện tích gieo trồng trước mắt rất lớn, hình thành cả một hoa viên, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, căn bản Tuyết Kỳ không thể tin được.
Nhiều âm mộc đến vậy, sao có có thể sinh tồn được? Chẳng lẽ vì có yêu trận ngăn cách nơi này với không gian bên ngoài, thay đổi khí tràng xung quanh? Chỉ là trồng nhiều âm mộc như vậy, âm khí sinh ra mỗi ngày, cũng đủ hình thành một Âm Sào.
Cho nên nhiều âm mộc được trồng ở đây, nhất định là vì mục đích đặc thù nào đó.
Tuyết Kỳ đi dọc theo cống thoát nước đi về phía trước, khi đến giữa hoa viên, lập tức bị bố cục trong này hấp dẫn, cảm thấy nghi ngờ: Cống thoát nước cũng không chỉ có một cái dưới chân mình, mà tổng cộng có bốn cái, tạo thành hình chữ thập, từ bốn phía kéo dài qua đây, cùng đổ vào trong một cái hồ nước.
Hồ nước trước mắt không có tường vây lại như cái ao lúc nãy, xung quanh cũng không có đài xi-măng, mà chỉ là một khoảng đất trũng, ao hãm xuống dưới, chung quanh bờ mọc đầy một loại hoa màu tím.
Hoa chỉ có một cánh, hướng về phía trước, bên trên có hoa văn màu đen, thành hình một khuôn mặt, giống như một nụ cười tà ác.
Hoa mặt quỷ! Tuyết Kỳ lúc còn sống là pháp sư, cũng từng đi Âm phủ, đã thấy qua loại thực vật này ở Quỷ Vực, do oán khí của quỷ hồn hoá thành, mọc bên bờ nước, điểm khác biệt với âm mộc chính là, Hoa mặt quỷ hấp thu âm khí trong không khí, thông qua bộ rễ, truyền âm khí vào trong nước.
Tuyết Kỳ đi đến bên bờ hồ, nhìn tầng tầng lớp lớp Hoa mặt quỷ, giống như có vô số khuôn mặt đang nhìn mình cười, cảm giác này rất kinh khủng.
Miệng bốn cống thoát nước đều đổ về hồ nước, nước đen không ngừng đổ vào bên trong, kỳ quái chính là nước trong hồ lại trong vắt, sau khi hắc thuỷ chảy vào, hắc khí lập tức bị hút xuống đáy hồ, ngấm vào bên trong.
Chăm chú nhìn lại, trong hồ nước dường như có thứ gì, ẩn tàng dưới mặt nước, hình như là một khối đá, hắc khí từ đường ống chảy xuống, liền luẩn quẩn xung quanh khối đá này, lẳng lặng xoay tròn, sau đó bị hấp thu vào.
Tuyết Kỳ ngẩng đầu, ánh mắt chậm đảo nhìn hết thảy xung quanh một lượt, trong lòng tính toán, cùng một số phán đoán: Âm mộc trong hoa viên, hằng ngày hấp thu dương khí, sinh ra một lượng âm khí rất lớn, âm khí này sau đó lại bị Hoa mặt quỷ hấp thu, chuyển hoá vào trong nước.
Ao nước bên bờ tường vây có nuôi bốn con thủy thi, mỗi ngày đều không ngừng sinh ra thi khí, theo đường thoát nước chảy tới nơi đây, hội tụ trong hồ nước, có lẽ cũng thông qua một thứ vô hình nào đó chuyển hóa, tinh lọc thành âm khí…… Thậm chí khí tràng yêu trận dùng để ngăn cách Cô nhi viện cũng là một bộ phận trong toàn bộ quy trình này, là để kiến tạo một môi trường thích hợp cho Âm mộc cùng Hoa mặt quỷ sinh trưởng.
Như vậy xem ra, toàn bộ Cô nhi viện này, rất có thể đều phục vụ cho sinh vật nào đó ở dưới hồ nước, trợ giúp nó tu luyện…… Là thứ gì đây? Trong đầu Tuyết Kỳ bỗng nhiên hiện lên hai chữ: Yêu Vương! Một yêu trận lớn đến như vậy, dụng tâm lương khổ thiết kế ra, nếu dùng để chuẩn bị cho Yêu Vương xuất thế, thì có thể giải thích tất cả mọi việc.
Nghĩ đến đây, Tuyết Kỳ kích động không thôi, hận không thể đi nói cho Diệp Thiếu Dương ngay lập tức, nhưng cẩn thận suy nghĩ lại, sự việc trọng đại, mình vẫn nên điều tra thêm một chút, xác định rõ chân tướng, rốt cuộc máu của những đứa bé đó, được dùng làm gì.
Đi đến bên bờ hồ, Tuyết Kỳ duỗi đầu nhìn vật kia ở trong nước bị hắc khí vây quanh, thật sự không thấy rõ là cái gì, cũng không muốn mạo hiểm xuống nước kiểm tra, miễn cho rút dây động rừng, nghĩ nghĩ, thấy nên điều tra những phương diện khác đã.
Vì thế dọc theo một cống thoát nước khác, đi tới đầu bên kia, quả nhiên cũng có một cái ao, giống hệt cái đối diện: có bốn lu nước nhốt bốn con thủy thi.
Hai cái còn lại không cần phải xem, nhất định cũng như thế này.
Bốn cái ao, trong mỗi ao có bốn con thủy thi, hợp lại chính là mười sáu con.
Mười sáu con thủy thi, mỗi ngày đều không ngừng sinh ra thi khí, quả thật là một con số rất khủng bố, đừng nói quanh năm suốt tháng sinh ra.
Dù chỉ ném một khối thi thể bình thường vào trong hồ nước, chẳng bao lâu sau e cũng sẽ tu thành Thi Vương…… Tuyết Kỳ nghĩ tới đó liền cảm thấy không rét mà run.
Chuyện này, tuyệt đối không phải chính mình, một người có thể xử lý.
Cô quay lại ký túc xá, mới qua có một ngày, đã tìm được nhiều bí mật như vậy, phải báo Diệp Thiếu Dương biết để thương lượng đối sách.