Quỷ Nhân Diệp Gia Thôn

Chương 1355: Ngươi gọi là tiểu cửu




Hát xong một bài, Qua Qua hướng Diệp Thiếu Dương nháy mắt: “Tiểu đệ ta dạy được chứ.”

Diệp Thiếu Dương vỗ một phát lên trên đầu nó: “Chúng ta là liên minh bắt quỷ, bắt quỷ hàng yêu, không phải ban đồng ca!”

Từ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ đi ra ngoài, sắc trời sáng ngời, Diệp Thiếu Dương mở cửa sổ, tham lam hít một hơi, tuy nói thế giới trong tranh linh khí nồng đậm, không áp lực giống Quỷ Vực, nhưng Diệp Thiếu Dương vẫn thích không khí nhân gian. 

Vừa lúc là sáng sớm, trong không khí còn mang theo một mùi thơm mát của sương sớm, Diệp Thiếu Dương lại dùng sức hít một hơi, ồ, sao có chút thối, cúi đầu nhìn, vừa vặn một chiếc xe chở phân chạy qua bên dưới.

Kháo! Thật sự là phá hư không khí. Diệp Thiếu Dương tức giận khép cửa sổ, quay người nhìn, Tiểu Thanh, Qua Qua và Cửu Vĩ Thiên Hồ đều đã đi ra.

“Tiểu Thanh, ngươi bây giờ phải đi âm ty.” Diệp Thiếu Dương vốn định viết một lá bùa cho hắn, nghĩ nghĩ, dứt khoát trực tiếp đem thiên sư bài giao cho hắn: “Ngươi dùng cái này, có thể thông qua cửa thành, tuy bọn họ khó chịu ta, dù sao ta vẫn là thiên sư. 

Ngươi vào âm ti, chỗ nào cũng đừng đi, trực tiếp đi tìm Chanh Tử, bảo cô ấy đi tìm Thôi phủ quân, nghe xem hắn nói như thế nào, hắn nếu bảo ngươi lưu lại, ngươi truyền tin cho ta, nếu không được ngươi cũng trở về, nhỡ đâu có người bắt ngươi, đừng bùng nổ xung đột, về nhân gian trước rồi nói.”

Tiểu Thanh gật gật đầu, tiếp nhận thiên sư bài của Diệp Thiếu Dương, chào qua loa, lập tức từ ngoài cửa sổ bay đi.

Đối với một chuyến đi này của Tiểu Thanh, Diệp Thiếu Dương vẫn khá yên tâm, mình sở dĩ chọn hắn đi dò đường, là vì hắn là một con người nghiêm túc, tuy không thích nói chuyện, nhưng lực chấp hành mạnh, quan trọng là lấy đại cục làm trọng, sẽ tuyệt không vẽ rắn thêm chân. 

“Thiên sư bài thứ quan trọng như vậy, ngươi tùy tiện cho hắn?” Cửu Vĩ Thiên Hồ nhìn Diệp Thiếu Dương, có chút chần chờ nói: “Ta không có ý tứ khác, chẳng may đánh mất thì làm sao?”

“Đánh mất thì đánh mất thôi, đặt trên người ta, không phải cũng có khả năng mất sao.”

Diệp Thiếu Dương cười cười: “Ta đã nói với ngươi, toàn bộ môn nhân của ta, đều là người thân nhất của ta, cái này không phải lời lừa dối người ta, đổi là ngươi, ta cũng sẽ không chút do dự đem thiên sư bài cho ngươi.” 

“Trách không được bọn họ đều thân với ngươi như vậy.” Cửu Vĩ Thiên Hồ như có điều hiểu ra.

“Ta nói: Cửu... ta không thể luôn gọi ngươi Cửu Vĩ Thiên Hồ nhỉ, ngươi có tên hay không?”

Cửu Vĩ Thiên Hồ cúi đầu nói: “Lúc ta lần đầu tiên đến nhân gian, từng lấy một cái tên, gọi là Hồ Mị Nương...” 

“Hồ Mị Nương... Tên này rất quen thuộc, nhất định từng nghe ở đâu!”

Qua Qua gãi đầi, đột nhiên vỗ đùi: “Tân Bạch Nương Tử truyền kỳ, đúng đúng, hồ ly tinh kia câu dẫn Hứa Sĩ Lâm trong đó!” Đột nhiên thấy một ánh mắt âm lãnh phóng tới, vội vàng câm miệng.

Diệp Thiếu Dương nói: “Vậy gọi ngươi Mị Nương là được.” Thầm nghĩ quả thật rất mị, tên này không đặt sai. 

Qua Qua rúc ở phía sau Diệp Thiếu Dương, vụng trộm nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ nói: “Ta có cái tên rất hay, nói sai ngươi đừng đánh ta.”

Thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ không lên tiếng, Qua Qua nói: “Nhà chúng ta là dựa theo thứ tự, ngươi xếp thứ tám, vừa lúc có thể gọi ngươi Tiểu Cửu...”

Cửu Vĩ Thiên Hồ nói: “Xếp thứ tám, ngươi gọi ta Tiểu Cửu, ngươi biết làm toán không?” 

“Hắc hắc, bởi vì lão đại là lão đại, ta là lão Nhị... Ừm, ngươi là lão Cửu, vừa lúc ngươi là Cửu Vĩ Hồ, đều có một chữ Cửu, đây là duyên phận, xem ra ngươi là nhất định phải có cái tên này.”

Qua Qua nói xong, lập tức chui vào phía sau Diệp Thiếu Dương, miễn cho bị đánh.

Tuy Cửu Vĩ Thiên Hồ bị phong ấn tám phần tu vi, Qua Qua đánh giá nàng không phải đối thủ của mình, nhưng loại bóng ma tâm lý này vẫn không thể thanh trừ, dù sao cũng là tuyệt thế đại yêu đó, hơn nữa người ta sẽ có một ngày phục hồi như cũ, mình hiện tại nếu đắc tội nàng, tương lai cũng không có kết cục tốt. 

“Tiểu Cửu...” Diệp Thiếu Dương cân nhắc một phen nói: “Rất tốt, rất thân thiết, hơn nữa quả thật phù hợp thân phận Cửu Vĩ Hồ của ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?”

Cửu Vĩ Thiên Hồ nói: “Tùy tiện, ngươi cảm thấy hay thì dùng cái này.”

“Tốt lắm, về sau gọi ngươi Tiểu Cửu.” Diệp Thiếu Dương vui vẻ cười lên, đặt tên cho Cửu Vĩ Thiên Hồ, còn là cái tên ngố như vậy, từ xưa đến nay chỉ sợ cũng không có ai từng trải qua như vậy nhỉ? 

Cái này quả thực so với giết một quỷ thủ ngàn năm còn có cảm giác thành tựu hơn.

“Ta nói: Tiểu Cửu, ngươi có tính toán gì không?” Tên đặt xong rồi, Diệp Thiếu Dương trở lại đề tài lúc trước.

“Đi theo ngươi.” Tiểu Cửu yên lặng nói. 

“Ặc... Ngươi đi theo ta, không quá thích hợp, ngươi tóm lại là cô gái, ta là một đại nam nhân, ngươi hiểu ý tứ ta chứ...”

Tiểu Cửu nói: “Ta đối với ngươi không có ý gì, trừ phi ngươi có ý đối với ta.”

Ặc, tính thế nào đây, khảo nghiệm định lực của mình sao? Vậy mình càng không thể giữ cô ấy lại, dù sao cô ấy thân là hồ ly tinh, thiên sinh lệ chất, dáng người lại động lòng người như thế, trường kỳ ở chung dưới một mái hiên, mình khó bảo đảm không có thời điểm xúc động... 

Cho dù là tương lai Lãnh Ngọc trở về, nhìn thấy cô ấy ở bên người mình, cũng sẽ mất hứng.

Nghĩ nghĩ, Diệp Thiếu Dương nói: “Ngươi ở chỗ ta một thời gian cũng được, nhưng không thể ở lâu dài, ta không hy vọng ngươi vì ta, bỏ qua việc khác.”

Tiểu Cửu nói: “Ta nói rồi, ta không đi làm âm thần cái gì đó, không ai có tư cách khống chế ta, trừ ngươi ra.” 

Diệp Thiếu Dương sắp toát mồ hôi rồi nói: “Không đi thì thôi, ngươi không phải lão đại của hồ tộc sao, bằng không ngươi trở về làm lão đại đi, ta có chuyện gì muốn ngươi hỗ trợ, có thể triệu hồi ngươi.”

Tiểu Cửu trầm ngâm một phen nói: “Nếu ngươi cho phép, ta quả thật muốn về Thanh Khâu sơn nhìn một cái, ta đã quá lâu chưa trở về, không biết bên kia hiện tại tình huống thế nào rồi.”

Diệp Thiếu Dương liên tục gật đầu. 

Tiểu Cửu từ trên đầu rút xuống một cây trâm bạc, nhẹ nhàng đem hạt châu bên trên cạy xuống, cắt ngón tay, nhỏ một giọt máu lên, thấp giọng niệm: “Tuân theo lệnh ta, hộ pháp yêu hồ, mau đến gặp mặt!”

Máu tươi lập tức bị bốc hơi lên thành một đám sương máu, từ ngoài cửa sổ bay ra ngoài.

Diệp Thiếu Dương tò mò hỏi: “Ngươi đang triệu hồi hộ pháp hồ tộc các ngươi?” 

“Đúng vậy, ta hiện tại tu vi chỉ có hai thành, tùy tiện tiến vào Thanh Minh Giới, sẽ rất nguy hiểm, dù sao ta đã hơn một ngàn năm chưa trở về.”

Diệp Thiếu Dương tán dương gật gật đầu, xem ra hồ vương đúng là hồ vương, không riêng có thực lực, còn rất có đầu óc.

“Hộ pháp của ngươi, khi nào có thể tới?” 

“Bọn họ từ Thanh Minh Giới đến, bình thường mà nói: mấy giờ là được.”

“Vì sao bọn họ không ở nhân gian?”

Tiểu Cửu hồi đáp: “Thanh Khâu sơn là căn bản của hồ tộc ta, một mực đều ở Thanh Minh Giới, lúc trước thi yêu đại chiến, Thanh Khâu hồ tộc chúng ta tử thương vô số, sợ toàn quân bị diệt, mới đến nhân gian một nhánh, cũng chính là tiền nhiệm hồ vương Ðát Kỷ, nếu không phải vì tìm kiếm nguyên nhân cái chết của cô ấy, ta cũng sẽ không đến nơi đây, kết quả ngược lại bị nhốt ở nhân gian mấy ngàn năm, không thể trở về.” 

“Thi yêu chi chiến, là chuyện thế nào?” Diệp Thiếu Dương tò mò hỏi.

“Trận chiến tranh đó, ta cũng chưa từng trải qua, nghe nói là một cuộc đại chiến giữa cương thi và yêu tộc, ở Thanh Minh Giới, có rất nhiều yêu tộc, hồ tộc chúng ta chỉ là một mũi khá lớn trong đó, ở nhân gian nổi tiếng, là vì hồ vương đời trước đến nhân gian, mà yêu tộc khác, lại không có thủ lĩnh đến, cho nên tỏ ra thế lực không bằng chúng ta.” Hát xong một bài, Qua Qua hướng Diệp Thiếu Dương nháy mắt: “Tiểu đệ ta dạy được chứ.”

Diệp Thiếu Dương vỗ một phát lên trên đầu nó: “Chúng ta là liên minh bắt quỷ, bắt quỷ hàng yêu, không phải ban đồng ca!”

Từ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ đi ra ngoài, sắc trời sáng ngời, Diệp Thiếu Dương mở cửa sổ, tham lam hít một hơi, tuy nói thế giới trong tranh linh khí nồng đậm, không áp lực giống Quỷ Vực, nhưng Diệp Thiếu Dương vẫn thích không khí nhân gian. 

Vừa lúc là sáng sớm, trong không khí còn mang theo một mùi thơm mát của sương sớm, Diệp Thiếu Dương lại dùng sức hít một hơi, ồ, sao có chút thối, cúi đầu nhìn, vừa vặn một chiếc xe chở phân chạy qua bên dưới.

Kháo! Thật sự là phá hư không khí. Diệp Thiếu Dương tức giận khép cửa sổ, quay người nhìn, Tiểu Thanh, Qua Qua và Cửu Vĩ Thiên Hồ đều đã đi ra.

“Tiểu Thanh, ngươi bây giờ phải đi âm ty.” Diệp Thiếu Dương vốn định viết một lá bùa cho hắn, nghĩ nghĩ, dứt khoát trực tiếp đem thiên sư bài giao cho hắn: “Ngươi dùng cái này, có thể thông qua cửa thành, tuy bọn họ khó chịu ta, dù sao ta vẫn là thiên sư. 

Ngươi vào âm ti, chỗ nào cũng đừng đi, trực tiếp đi tìm Chanh Tử, bảo cô ấy đi tìm Thôi phủ quân, nghe xem hắn nói như thế nào, hắn nếu bảo ngươi lưu lại, ngươi truyền tin cho ta, nếu không được ngươi cũng trở về, nhỡ đâu có người bắt ngươi, đừng bùng nổ xung đột, về nhân gian trước rồi nói.”

Tiểu Thanh gật gật đầu, tiếp nhận thiên sư bài của Diệp Thiếu Dương, chào qua loa, lập tức từ ngoài cửa sổ bay đi.

Đối với một chuyến đi này của Tiểu Thanh, Diệp Thiếu Dương vẫn khá yên tâm, mình sở dĩ chọn hắn đi dò đường, là vì hắn là một con người nghiêm túc, tuy không thích nói chuyện, nhưng lực chấp hành mạnh, quan trọng là lấy đại cục làm trọng, sẽ tuyệt không vẽ rắn thêm chân. 

“Thiên sư bài thứ quan trọng như vậy, ngươi tùy tiện cho hắn?” Cửu Vĩ Thiên Hồ nhìn Diệp Thiếu Dương, có chút chần chờ nói: “Ta không có ý tứ khác, chẳng may đánh mất thì làm sao?”

“Đánh mất thì đánh mất thôi, đặt trên người ta, không phải cũng có khả năng mất sao.”

Diệp Thiếu Dương cười cười: “Ta đã nói với ngươi, toàn bộ môn nhân của ta, đều là người thân nhất của ta, cái này không phải lời lừa dối người ta, đổi là ngươi, ta cũng sẽ không chút do dự đem thiên sư bài cho ngươi.” 

“Trách không được bọn họ đều thân với ngươi như vậy.” Cửu Vĩ Thiên Hồ như có điều hiểu ra.

“Ta nói: Cửu... ta không thể luôn gọi ngươi Cửu Vĩ Thiên Hồ nhỉ, ngươi có tên hay không?”

Cửu Vĩ Thiên Hồ cúi đầu nói: “Lúc ta lần đầu tiên đến nhân gian, từng lấy một cái tên, gọi là Hồ Mị Nương...” 

“Hồ Mị Nương... Tên này rất quen thuộc, nhất định từng nghe ở đâu!”

Qua Qua gãi đầi, đột nhiên vỗ đùi: “Tân Bạch Nương Tử truyền kỳ, đúng đúng, hồ ly tinh kia câu dẫn Hứa Sĩ Lâm trong đó!” Đột nhiên thấy một ánh mắt âm lãnh phóng tới, vội vàng câm miệng.

Diệp Thiếu Dương nói: “Vậy gọi ngươi Mị Nương là được.” Thầm nghĩ quả thật rất mị, tên này không đặt sai. 

Qua Qua rúc ở phía sau Diệp Thiếu Dương, vụng trộm nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ nói: “Ta có cái tên rất hay, nói sai ngươi đừng đánh ta.”

Thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ không lên tiếng, Qua Qua nói: “Nhà chúng ta là dựa theo thứ tự, ngươi xếp thứ tám, vừa lúc có thể gọi ngươi Tiểu Cửu...”

Cửu Vĩ Thiên Hồ nói: “Xếp thứ tám, ngươi gọi ta Tiểu Cửu, ngươi biết làm toán không?” 

“Hắc hắc, bởi vì lão đại là lão đại, ta là lão Nhị... Ừm, ngươi là lão Cửu, vừa lúc ngươi là Cửu Vĩ Hồ, đều có một chữ Cửu, đây là duyên phận, xem ra ngươi là nhất định phải có cái tên này.”

Qua Qua nói xong, lập tức chui vào phía sau Diệp Thiếu Dương, miễn cho bị đánh.

Tuy Cửu Vĩ Thiên Hồ bị phong ấn tám phần tu vi, Qua Qua đánh giá nàng không phải đối thủ của mình, nhưng loại bóng ma tâm lý này vẫn không thể thanh trừ, dù sao cũng là tuyệt thế đại yêu đó, hơn nữa người ta sẽ có một ngày phục hồi như cũ, mình hiện tại nếu đắc tội nàng, tương lai cũng không có kết cục tốt. 

“Tiểu Cửu...” Diệp Thiếu Dương cân nhắc một phen nói: “Rất tốt, rất thân thiết, hơn nữa quả thật phù hợp thân phận Cửu Vĩ Hồ của ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?”

Cửu Vĩ Thiên Hồ nói: “Tùy tiện, ngươi cảm thấy hay thì dùng cái này.”

“Tốt lắm, về sau gọi ngươi Tiểu Cửu.” Diệp Thiếu Dương vui vẻ cười lên, đặt tên cho Cửu Vĩ Thiên Hồ, còn là cái tên ngố như vậy, từ xưa đến nay chỉ sợ cũng không có ai từng trải qua như vậy nhỉ? 

Cái này quả thực so với giết một quỷ thủ ngàn năm còn có cảm giác thành tựu hơn.

“Ta nói: Tiểu Cửu, ngươi có tính toán gì không?” Tên đặt xong rồi, Diệp Thiếu Dương trở lại đề tài lúc trước.

“Đi theo ngươi.” Tiểu Cửu yên lặng nói. 

“Ặc... Ngươi đi theo ta, không quá thích hợp, ngươi tóm lại là cô gái, ta là một đại nam nhân, ngươi hiểu ý tứ ta chứ...”

Tiểu Cửu nói: “Ta đối với ngươi không có ý gì, trừ phi ngươi có ý đối với ta.”

Ặc, tính thế nào đây, khảo nghiệm định lực của mình sao? Vậy mình càng không thể giữ cô ấy lại, dù sao cô ấy thân là hồ ly tinh, thiên sinh lệ chất, dáng người lại động lòng người như thế, trường kỳ ở chung dưới một mái hiên, mình khó bảo đảm không có thời điểm xúc động... 

Cho dù là tương lai Lãnh Ngọc trở về, nhìn thấy cô ấy ở bên người mình, cũng sẽ mất hứng.

Nghĩ nghĩ, Diệp Thiếu Dương nói: “Ngươi ở chỗ ta một thời gian cũng được, nhưng không thể ở lâu dài, ta không hy vọng ngươi vì ta, bỏ qua việc khác.”

Tiểu Cửu nói: “Ta nói rồi, ta không đi làm âm thần cái gì đó, không ai có tư cách khống chế ta, trừ ngươi ra.” 

Diệp Thiếu Dương sắp toát mồ hôi rồi nói: “Không đi thì thôi, ngươi không phải lão đại của hồ tộc sao, bằng không ngươi trở về làm lão đại đi, ta có chuyện gì muốn ngươi hỗ trợ, có thể triệu hồi ngươi.”

Tiểu Cửu trầm ngâm một phen nói: “Nếu ngươi cho phép, ta quả thật muốn về Thanh Khâu sơn nhìn một cái, ta đã quá lâu chưa trở về, không biết bên kia hiện tại tình huống thế nào rồi.”

Diệp Thiếu Dương liên tục gật đầu. 

Tiểu Cửu từ trên đầu rút xuống một cây trâm bạc, nhẹ nhàng đem hạt châu bên trên cạy xuống, cắt ngón tay, nhỏ một giọt máu lên, thấp giọng niệm: “Tuân theo lệnh ta, hộ pháp yêu hồ, mau đến gặp mặt!”

Máu tươi lập tức bị bốc hơi lên thành một đám sương máu, từ ngoài cửa sổ bay ra ngoài.

Diệp Thiếu Dương tò mò hỏi: “Ngươi đang triệu hồi hộ pháp hồ tộc các ngươi?” 

“Đúng vậy, ta hiện tại tu vi chỉ có hai thành, tùy tiện tiến vào Thanh Minh Giới, sẽ rất nguy hiểm, dù sao ta đã hơn một ngàn năm chưa trở về.”

Diệp Thiếu Dương tán dương gật gật đầu, xem ra hồ vương đúng là hồ vương, không riêng có thực lực, còn rất có đầu óc.

“Hộ pháp của ngươi, khi nào có thể tới?” 

“Bọn họ từ Thanh Minh Giới đến, bình thường mà nói: mấy giờ là được.”

“Vì sao bọn họ không ở nhân gian?”

Tiểu Cửu hồi đáp: “Thanh Khâu sơn là căn bản của hồ tộc ta, một mực đều ở Thanh Minh Giới, lúc trước thi yêu đại chiến, Thanh Khâu hồ tộc chúng ta tử thương vô số, sợ toàn quân bị diệt, mới đến nhân gian một nhánh, cũng chính là tiền nhiệm hồ vương Ðát Kỷ, nếu không phải vì tìm kiếm nguyên nhân cái chết của cô ấy, ta cũng sẽ không đến nơi đây, kết quả ngược lại bị nhốt ở nhân gian mấy ngàn năm, không thể trở về.” 

“Thi yêu chi chiến, là chuyện thế nào?” Diệp Thiếu Dương tò mò hỏi.

“Trận chiến tranh đó, ta cũng chưa từng trải qua, nghe nói là một cuộc đại chiến giữa cương thi và yêu tộc, ở Thanh Minh Giới, có rất nhiều yêu tộc, hồ tộc chúng ta chỉ là một mũi khá lớn trong đó, ở nhân gian nổi tiếng, là vì hồ vương đời trước đến nhân gian, mà yêu tộc khác, lại không có thủ lĩnh đến, cho nên tỏ ra thế lực không bằng chúng ta.”