Quy Lai (Trở Về)

Chương 83: Người quen cũ




Ngày hôm sau, Triệu Ngu rốt cuộc nhận được tin nhắn của Kỷ Tùy muốn hẹn cô cùng nhau ăn cơm chiều.

Cô đối với chuyện này cũng không bất ngờ, thậm chí hoài nghi người đàn ông kia ngày hôm qua có phải kϊƈɦ động đến nỗi một đêm không ngủ hay không.

Cô hiện tại có chút không thể tin được, trêи đời thực sự có người đàn ông dễ bị lừa như vậy, hơn nữa còn là người đã 28 tuổi, bên cạnh chưa bao giờ thiếu người theo đuổi chất lượng tốt.

Đương nhiên, đối mặt với lời mời như vậy, cô quyết đoán tìm cớ cự tuyệt. Đã chủ động tấn công một lần thì phải đè nén mong muốn của người đàn ông này xuống, làm anh đứng ngồi không yên, không ngừng phỏng đoán xem cô đến tột cùng là thẹn thùng hay là hối hận, hoặc là anh lại làm sai cái gì?

Cô tựa như con mèo đã nhắm chính xác con mồi, đùa giỡn chú chuột đã không còn chỗ trốn, làm anh tới tới lui lui, lên lên xuống xuống ở trong cái lưới mà cô giăng ra, còn cô trơ mắt mà nhìn hết thảy nhưng không hề thương xót.

Thứ sáu, Triệu Ngu tham gia tiệc tối kia cùng Tiết Trạm—— theo thường lệ là trước tiên biết rõ lịch trình của Trang Diệc Tình, xác định không có khả năng chạm mặt, cô mới dám yên tâm tham gia.

Tiết Trạm mang cô đi cũng là vì tiếp tục diễn kịch cho Tiết Tử Ngang xem, ở trận đánh giằng co giữa hai chú cháu, Triệu Ngu rất rõ ràng đối với Tiết Trạm cô căn bản không quan trọng, Tiết Trạm thực ra trước nay đều để ý Tiết Tử Ngang.

Vì để giảm thấp khả năng nguy hiểm bị Trang Diệc Tình phát hiện, Triệu Ngu đã tập thành thói quen theo bản năng tránh né tất cả mọi ống kính.

Loại tiệc tư nhân này không có phóng viên tham gia, nhưng có không ít người sẽ chụp ảnh khoe, thế cho nên ống kính mà cô muốn trốn cũng không ít. Cũng may loại chuyện này vốn là có thể tiến hành lễ phép từ chối quang minh chính đại, cũng sẽ không bị ai hoài nghi.

“Thật ngại quá.” Bởi vì có một đám người chụp trúng Triệu Ngu nên một cô gái trong đám đó sau khi chụp xong đã liền chạy tới xin lỗi Triệu Ngu.

“Lần đầu tiên tới nơi này thật sự quá mới lạ nên muốn chụp nhiều một chút, vừa rồi đã gây phiền phức cho chị rồi.”

Cô ấy nói chuyện thẳng thắn và không tỏ ra phù phiếm như một số cô gái. Bộ dáng một hai phải giả vờ thường tham gia loại yến hội cao cấp này, Triệu Ngu cảm thấy cô gái này cũng không tệ lắm nên liền nói chuyện với cô ấy nhiều hơn một chút.

Ai ngờ ánh mắt cô gái này nhìn cô càng lúc càng kỳ quái, nhìn chằm chằm cô cẩn thận đánh giá rất nhiều lần mới mở miệng hỏi: ”Có phải chị tốt nghiệp đại học Giao Thông hay không?”

Chuông cảnh báo trong lòng Triệu Ngu rung lên mạnh, cô bất động thanh sắc mà mỉm cười và nói: “Sao em lại hỏi như vậy?”

“Em thấy chị thật quen mắt, giống như đã nhìn thấy ở đâu rồi, vừa rồi liền vẫn luôn suy nghĩ, hẳn là… Ảnh chụp ở chỗ chị của em, chị ấy tên là Đoạn Tiêu Hàm, cũng tốt nghiệp ở đại học Giao Thông, chị có biết chị ấy không?”

Triệu Ngu đương nhiên biết, đó là bạn cùng phòng hồi đại học của cô, cho tới nay đều rất thân thiết, chỉ là họ đều cho rằng cô còn đang ở Mỹ.

Cô cười lắc lắc đầu: “Không biết, em nhận lầm người rồi, chị tên Triệu Ngu, là người bạn mà em nói kia sao?”

“Em nhớ rõ chị kia hình như là họ Đường.” Cô bé xấu hổ mà xin lỗi, khi rời đi còn lầm bầm lầu bầu: “Là mình nhận sai người sao? Thật sự rất giống nhau a, ảnh chụp cùng anh Tống Huyền cũng giống.”

Nghe được cái tên Tống Huyền, Triệu Ngu lại sửng sốt, không khỏi đặt tầm mắt lên bóng dáng cô bé, liền nhìn thấy cô bé kia đi về phía một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc tây trang phẳng phiu, còn vui vẻ cùng người kia nói gì đó.

Thấy rõ sườn mặt người đàn ông kia, Triệu Ngu nhất thời kinh ngạc một chút, nhanh chóng quay đầu đi vào đám người, mượn người khác che đậy thân ảnh của mình. Nhưng mà cô vẫn bị phát hiện.

Khi đi toilet, Tống Huyền trực tiếp chặn ngay trước mặt cô: “Đúng là cậu rồi.”

Triệu Ngu bình tĩnh mà nhìn hắn, cười cười: “Thật trùng hợp nha.”

“Vừa rồi nghe Tiêu Nhã nói mình còn không dám tin, không nghĩ tới…” Tống Huyền cúi đầu cười khổ: “Đã lâu không gặp.”

Là đã lâu không gặp, từ lễ tang Ngu Cẩn đến giờ, đã sắp 4 năm trôi qua, mà thời gian bọn họ trước kia thường xuyên ở chung một phòng học, tính toán đâu ra đấy thì cũng chưa đầy 4 năm.

Tống Huyền là lớp trưởng hồi đại học của cô, cũng là bạn trai lúc sinh thời của người chị em tốt nhất của cô, cô cũng là người mai mối cho mối tình này, chỉ là hiện giờ, cảnh còn người mất.

“Cậu nói Tiêu Nhã là cô bé vừa rồi kia? Là em họ của Đoạn Tiêu Hàm? Hai người… Ở bên nhau?”

Tống Huyền lắc đầu: “Cậu cũng biết người trong lòng mình mà, mình và Tiêu Nhã vĩnh viễn không thể.”

“Mình nghe cha mẹ nuôi nói, cậu vẫn không có bạn gái.” Triệu Ngu cười khổ: “Cô bé kia không tồi, có thể thử xem.”

Tống Huyền cũng cười đến chua xót: “Mình cũng đã thử qua cùng người khác, đáng tiếc là, không làm được.”

Tay không tự giác mà nắm thật chặt, Triệu Ngu hít sâu một hơi, cười nói: “Tiểu Cẩn sẽ không hy vọng cậu như vậy, cái cô ấy muốn nhìn chắc chắn là bộ dáng cậu quên cô ấy đi và sống cả đời vui vui vẻ vẻ.”

“Tiểu Cẩn cũng sẽ không hy vọng cậu giống như bây giờ.”

Mơ hồ đoán được ý hắn, Triệu Ngu làm bộ bình tĩnh nói: “Mình hiện tại rất tốt, Tiểu Cẩn sẽ yên tâm.”

Ánh mắt Tống Huyền sáng quắc, lời nói sắc bén: “Cái cậu nói rất tốt, chính là làʍ ȶìиɦ nhân của kẻ có tiền?”

Thân hình Triệu Ngu cứng đờ, lại vẫn tiếp tục cười nói: “Mình chỉ là tới tham dự tiệc với cấp trêи mà thôi.”

“Mình vừa hỏi qua, bọn họ nói, cậu là người tình mới của phó chủ tịch Hoa Xán, trước đó, cậu là người phụ nữ của cháu trai anh ta.”

Trong giọng điệu của Tống Huyền cũng không có ý khinh bỉ, mà ngược lại là bất đắc dĩ nhiều hơn: “Đường Hi, mình thừa nhận mấy năm nay mình thực suy sút, nhưng ít nhất, mình còn không có sa đọa đến mức…” Tống Huyền không thể nói ra từ ngữ khó nghe, Triệu Ngu đã hiểu, nhưng vẫn không giận không bực, cô cười đến thản nhiên: “Mình hiện tại tên là Triệu Ngu, cậu có cuộc sống mới, mình cũng vậy, đây là việc của mình.”

“Nếu Tiểu Cẩn biết cậu sống như thế này, cậu cảm thấy cô ấy sẽ an tâm sao?”

Nói đến đoạn này, Tống Huyền cười cười tự giễu: “Mình đã từng ghen với cậu, cảm thấy ở trong lòng cô ấy cậu so với mình còn quan trọng hơn, vốn dĩ cho rằng cô ấy sẽ an ủi mình, dỗ dành mình, nhưng kết quả cô ấy lại nói, cậu vốn dĩ quan trọng hơn so với mình, vĩnh viễn đều quan trọng hơn mình, nếu mình không thể tiếp nhận thì bọn mình sẽ lập tức chia tay. Đường Hi, Tiểu Cẩn quan tâm cậu như vậy, đừng làm cho cô ấy thất vọng. Mấy năm nay mình đã đủ làm cô ấy thất vọng rồi, hiện tại mình hối hận, đang nỗ lực làm lại từ đầu. Mình hy vọng, cậu cũng vậy, mọi thứ trong quá khứ đều đã qua rồi.”

Đã kết thúc rồi sao? Triệu Ngu yên lặng nhìn người đàn ông trước mặt.

Tất cả bọn họ đều nghĩ đó là một tai nạn, nhưng họ không biết rằng cô mới chính là thủ phạm cướp đi ba mạng sống. Nếu Tống Huyền biết sự thật này, hắn còn có thể thuyết phục cô như vậy không? Có thực sự không hận cô không?

Vén một ít tóc rũ ra sau tai, Triệu Ngu cong môi cười cười: “Thật ngại quá, mình hiện tại là Triệu Ngu, chuyện của mình không cần người khác can thiệp.”

Lúc cô xoay người rời đi, thanh âm của Tống Huyền lại từ phía sau truyền đến: “Cậu rốt cuộc sa đọa là bởi vì chuyện ngoài ý muốn kia… Hay… Vốn dĩ là như thế?”

Triệu Ngu không để ý đến hắn mà tiếp tục bước đi.

“3 năm trước, Ngô Ưu đã tới nhà họ Trang làm loạn.”

Một câu này, thành công làm Triệu Ngu ngừng bước chân. Tống Huyền đến gần, trầm giọng nói: “Mình vẫn luôn tuân thủ lời hứa với cậu, không nói với ai chuyện cậu mang thai kia, thời gian đó mình đúng là không có tâm tình quan tâm đến chuyện của cậu cùng Trang Diệp, nhưng Ngô Ưu nói, chị của Trang Diệp nói rằng, Trang Diệp không phải có ý đá cậu, mà là lúc Trang Diệp ra nước ngoài, cậu cùng người đàn ông khác dan díu, bị cậu ấy bắt gian ở trêи giường.”

Triệu Ngu cười cười, nghiêng đầu nhìn hắn: “Cho nên?”

Tống Huyền nói: “Mình không tin, Đoạn Tiêu Hàm cùng Trần Thần cũng không tin, bọn mình đều không tin cậu là người như như vậy, nhưng hiện tại, mình không biết nên tin hay không tin.”

Triệu Ngu tươi cười đầy mặt, thở hắt ra cực kỳ nhẹ nhàng.

”Vậy cậu tin đi, Trang Diệc Tình nói không sai, mình chính là không chịu nổi cô đơn mới lên giường với người đàn ông khác, người đàn ông kia lại là anh em tốt của Trang Diệp, mình chủ động quyến rũ. Hiện tại, cậu cũng đã thấy, vì leo lên kẻ có tiền, tùy tiện bán đứng thân thể của mình, mình như vậy, cậu có thể làm quen lại một lần nữa.”

Tống Huyền bày vẻ mặt khϊế͙p͙ sợ, còn muốn nói gì nữa, cô lại đã lại lần nữa sạch sẽ lưu loát mà xoay người.

Chỉ là một khắc bước chân kia, lòng Triệu Ngu cũng đột nhiên chùng xuống.

Tiết Trạm đang ở cuối hành lang nhìn cô.