Quy Lai (Trở Về)

Chương 149: Ghen tuông (Kỷ Tùy – Hơi H)




Từ trước đến nay Triệu Ngu chưa từng thấy Kỷ Tùy tức giận, cô thậm chí còn tin rằng, chỉ cần cô không làm ra chuyện gì quá đáng thì một người đàn ông tốt như anh có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không tức giận với cô.

Đương nhiên, trước khi mở cánh cửa ra cô đã suy nghĩ rõ ràng. Bạn gái ở nhà một mình còn cho bạn trai cũ vào nhà, chuyện này cho dù đối với bất cứ ai cũng đều sẽ cảm thấy quá đáng. Nếu Kỷ Tùy không hề có phản ứng gì vậy thì điều đó chứng tỏ anh căn bản không đặt cô ở trong lòng.

Nhìn khuôn mặt hiếm khi nghiêm túc của anh, Triệu Ngu nhanh chóng móc di động ra, nhấn vào hình ảnh từ hệ thống theo dõi cửa ra vào rồi đưa cho anh: “Anh có thể xem cái này, ở đây có chứng cứ, là anh ta vẫn luôn canh ở cửa, em không biết anh ta sẽ đến, hơn nữa em và anh ta chỉ mới vào nhà vài phút, chuyện gì cũng chưa xảy ra. Anh phải tin em.”

Nhìn cô vẻ mặt khẩn trương giải thích, mắt cũng phiếm lệ sắp khóc, Kỷ Tùy chỉ có thể bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng, cầm di động của cô đến liếc cũng không thèm liếc một cái mà tắt máy: “Anh không nói là không tin em. Anh đương nhiên biết em sẽ không làm ra loại chuyện đó.”

Trêи mặt Triệu Ngu hiện sự vui vẻ, sau đó lại như một đứa trẻ đã phạm phải sai lầm nào đó cúi đầu yên lặng nhìn mũi giày và nhỏ giọng nói: “Em biết, em không nên cho anh ta vào nhà.”

“Đúng vậy, anh tức giận là vì điểm này.” Kỷ Tùy nói thẳng không cố kỵ: “Lúc trước anh ta đối xử với em như thế nào, em đã quên rồi sao? Nếu anh ta lại muốn tổn thương em lần nữa thì em phải làm sao bây giờ?”

Triệu Ngu tiếp tục rũ đầu nhìn chằm chằm mặt đất, nhìn qua là một bộ ủy khuất muốn khóc. Bộ dạng kia lọt vào mắt Kỷ Tùy khiến ngọn lửa giận trong lòng anh không thể không dịu xuống, Kỷ Tùy hết cách mà thở dài một hơi: “Hơn nữa, em là bạn gái của anh. Em để người đàn ông khác tùy ý vào nhà như vậy, trong khi người đó còn là bạn trai cũ của em, em muốn anh phải nghĩ như thế nào đây? Nghi ngờ em còn thích anh ta, còn nhớ anh ta mãi không quên?”

Triệu Ngu nhanh chóng lắc đầu: “Không, em và anh ta đã sớm kết thúc rồi.”

Lại yên lặng ôm cô một hồi lâu anh mới chậm rãi buông cô ra, một tay nhẹ nhàng vỗ lên mặt cô: “Em quá hoàn mỹ khiến anh không hề có cảm giác an toàn.”

Triệu Ngu ra vẻ tức giận mà trừng mắt liếc anh một cái: “Vậy ý anh là, vì bảo vệ cho cảm xúc của anh nên anh muốn chia tay với em?”

Kỷ Tùy bất đắc dĩ cười cười, thuận thế nhéo nhéo mặt cô: “Nói cái gì vậy? Em hiện giờ là bạn gái của anh, sao anh có thể buông tay?”

Thấy cảm xúc của anh đã hòa hoãn lại, Triệu Ngu liền bắt đầu mềm giọng làm nũng: “Thực xin lỗi. Em biết em sai rồi, lần sau nhất định sẽ không như vậy nữa, đừng giận em có được không?”

“Sao anh lại nở giận em được?” Kỷ tùy ôm cô ngồi trêи sô pha: “Anh là giận chính mình, không cho em niềm tin vào tình yêu giữa chúng ta, mới khiến cho tình cảm quang minh chính đại này của chúng ta lại như biến thành yêu đương vụng trộm.”

Nhìn vị trí Tiết Tử Ngang mới ngồi vừa nãy, anh lại hỏi: “Hiện tại anh ta đã biết, đối với công việc của em có ảnh hưởng gì hay không?”

Triệu Ngu lắc đầu, biểu tình rất buồn rầu: “Em cũng không biết.”

Kỷ Tùy kéo tay cô, gắt gao nắm chặt trong lòng bàn tay anh: “Đừng sợ, có anh ở đây, anh nuôi em.”

Triệu Ngu tức giận trừng mắt nhìn anh một cái: “Nói thì dễ rồi, chờ khi em thật sự bỏ việc, hai bàn tay trắng. Đến lúc đó nhìn xem những người thân trong giới thượng lưu của anh có cho phép chúng ta ở bên nhau hay không?”

Kỷ Tùy hết cách với cô, thấp giọng cười cười: “Anh đã sớm nói qua với em rồi, chuyện của anh anh có thể tự làm chủ, bọn họ không thể nhúng tay vào.”

“Em mới không tin.” Triệu Ngu bĩu môi: “Dù bọn họ có không phản đối thì em đây cũng phải tự mình nỗ lực để tranh thủ xứng đôi với anh mới được.”

“Em có chỗ nào không xứng với anh?” Kỷ Tùy nghiêm túc nhìn cô: “Nếu em không tin vậy chúng ta thử xem? Anh mang em trở về gặp người nhà, có được không?”

Triệu Ngu cũng không nguyện ý đối mặt với vấn đề này, sau một lúc sửng sốt, cô dứt khoát chủ động tựa sát vào người anh, dâng đôi môi lên.

CChỉ một nụ hôn nhưng trong nháy mắt lại thắp lên ngọn lửa nhung nhớ và tình ɖu͙ƈ trong anh suốt mấy ngày qua. Kỷ Tùy duỗi tay ra gắt gao giữ chặt đầu cô, rất nhanh đã đảo khách thành chủ, quấn lấy lưỡi cô và ɭϊếʍ ʍút̼, không kiêng nể gì mà quấy loạn trong khoang miệng cô.

Theo động tác của anh, Triệu Ngu chủ động nghiêng thân mình, chậm rãi nằm xuống sô pha để thân hình rắn chắc cao lớn của anh ngã trêи người cô.

Sau một hồi lâu giao triền câu lấy lưỡi của Triệu Ngu, đôi tay anh cũng đã đốt lên vô số ngọn lửa trêи người cô. Lúc này Kỷ Tùy mới đột nhiên như nhớ tới gì đó, ngẩng đầu nhìn tấm màn bên cửa sổ còn chưa kéo liền dứt khoát bế thân thể mềm mại của cô lên xong bước vào phòng ngủ.

Triệu Ngu đã bị nụ hôn sâu và sự vuốt ve của anh làm khơi lên lửa ɖu͙ƈ, hơn nữa lại hiểu được tâm tư của anh, vậy nên khi vừa được đặt trêи giường lớn, cô liền vô cùng tích cực cởi bỏ quần áo của chính mình.

Kỷ Tùy sau khi kéo kín màn trong phòng ngủ, vừa quay đầu lại đã thấy áo trêи người bị cô ném sang một bên, chỉ còn lại bra màu trắng bao bọc hai khỏa nhũ thịt tròn trịa.

Một bước đi qua ngồi trêи đầu giường, anh nhấc người cô ngồi lên đùi chính mình, gấp không chờ nổi mà đẩy áօ ɭót của cô lên trêи, sau đó toàn bộ đầu đều chôn vào trước ngực cô, vừa ɭϊếʍ vừa hút đối với hai phiến nhũ thịt trắng bóng kia. Ngẫu nhiên còn ngậm lấy đầu иɦũ ɦσα trêu đùa vài cái, càng chọc cô thêm yêu kiều rêи rỉ không ngừng.

Nhìn bộ dáng rùng mình cả người của cô, ɖu͙ƈ vọng trong mắt anh càng thêm đậm sắc. Nhanh chóng lột quần áo mình ra, lấy áo mưa từ tủ đầu giường bóc ra rồi mang vào, đỡ vật nóng đã sớm cứng rắn cọ cọ qua lại phần giữa hai chân ướt át của cô, sau đó chậm rãi căng ra miệng huyệt xong thâm nhập vào bên trong từng chút một.

Đôi tay Triêu Ngu chống trêи vai anh, phối hợp vặn eo ngồi xuống, rất nhanh đã nuốt đến cán gậy, cảm giác sảng kɧօáϊ ập đến chọc cho hai người thoải mái phát ra tiếng than thở.

Kỷ Tùy lại một lần nữa hôn lên môi cô, hướng lên trêи đẩy eo dùng sức đâm thọc tiểu huyệt. Tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh, lực cũng càng lúc càng mạnh, trông anh hiện tại khác nhau một trời một vực so với ngày thường.

Triệu Ngu biết, Tiết Tử Ngang đã hoàn toàn kϊƈɦ phát sự phẫn nộ và bất an của Kỷ Tùy ra ngoài. Hơn nữa ngọn lửa giận dữ trong đáy lòng anh cũng chưa bởi vì cô làm nũng mà dập tắt hoàn toàn.

“Kỷ Tùy…” Cô thở hồng hộc ôm sát anh, chủ động duỗi lưỡi ra ʍút̼ lấy khóe môi và cằm anh, mềm nhẹ mà ɭϊếʍ láp hầu kết anh: “Ưm… Kỷ Tùy…”

Thẳng đến khi đưa cô lên cao trào anh mới miễn cưỡng hoàn hoãn lại tần suất đưa đẩy liều mạng như lúc nãy. Nâng mặt cô xong chống lên trán cô, anh nói giọng khàn khàn: “Em là của anh, anh sẽ không để bất cứ kẻ nào cướp em đi.”

Triệu Ngu gật đầu, nửa người trần trụi dính sát trêи ngực anh, ôm lấy cổ anh lại lần nữa bắt đầu một nụ hôn ướt át triền miên.

Kỷ Tùy đặt cô ở trêи giường, tách ʍôиɠ thịt của cô ra rồi hung hăng tiến vào từ phía sau. Một tay cầm lấy иɦũ ɦσα cô mà dùng sức vuốt ve, một tay khác xoay mặt cô sang, cùng cô hôn môi.

Cuối cùng khi cùng nhau đồng thời lên đỉnh, cô đã thở gấp đến nỗi không nói nên lời, chỉ có thể mềm mại dựa vào trong lòng ngực anh, mặc cho anh tiếp tục trêu đùa иɦũ ɦσα cô.

Nụ hôn nóng ẩm dán lên da thịt sau gáy cô, Kỷ Tùy hô hấp thô nặng nói bên tai cô: “Anh đã chuẩn bị một món quà cho em.”