Edit: Tiểu Sa
Beta: Ami
Có thể chứ?
Ba chữ này nghe rất quen thuộc. Không chỉ có mình Kỷ Tùy hỏi mà người khác cũng đã từng hỏi qua. Đều đã lột quần áo của cô đến trần trụi nửa người, cũng khơi gợi lên cơn sóng tình trong lòng cô vậy mà còn muốn hỏi cái dạng câu hỏi đó.
Có khi Triệu Ngu sẽ cảm thấy buồn cười, sau khi buồn cười thì cô lại hiểu rất rõ ràng, khi hỏi ra loại vấn đề như vậy, bọn anh xác thật cũng không có nửa điểm hư tình giả ý, chỉ cần cô nói một câu không thể thì nhất định bọn anh cũng sẽ lập tức buông tay quyết không vượt qua nửa bước.
Trêи thực tế thì từ khi biết chân tướng đến nay cũng đã qua lâu như vậy, Kỷ Tùy không chỉ một lần ôm và hôn cô nhưng mỗi lần hơi nổi lên một chút phản ứng thì anh lại khắc chế mà duy trì khoảng cách với cô, bởi vì sợ sẽ mạo phạm đến cô.
Hôm nay nếu không phải uống rượu vào, nếu không phải do cô chủ động thì chỉ sợ anh vẫn có thể tiếp tục chịu đựng, nhưng mà hiện tại đã tới nước này rồi, anh cư nhiên vẫn còn cẩn thận như thế.
Không thấy cô trả lời, động tác của Kỷ Tùy dừng lại, đôi tay chậm rãi rời khỏi thân thể của cô, đầu ngón tay anh khẽ run cầm lấy cổ áo cô rồi giúp kéo từng chút váy liền áo lên.
Triệu Ngu cảm giác được, vật giữa hai chân anh còn rất cứng, thậm chí nó còn khẽ run rẩy khi chạm vào đùi của cô. Rõ ràng đã muốn như vậy, rõ ràng anh sắp không khống chế được.
Nhìn lồng ngực kịch liệt phập phồng của Kỷ Tùy, nghe tiếng thở dốc dồn dập và nặng nề của anh, Triệu Ngu đột nhiên rất muốn biết, đến tột cùng anh có thể khắc chế tới mức nào.
“Kỷ Tùy.” Cô theo động tác của anh kéo váy liền áo của mình lên, cũng không để ý đến khóa kéo còn hơi hở mà rất nhanh từ trêи đùi của anh đứng dậy rồi sau đó xoay người lại đỡ anh: “Anh uống nhiều rồi, em đỡ anh đi tắm rửa một chút.”
Anh gian nan nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt không dám nhìn cô, chỉ thấp giọng trả lời “Ừ”.
Triệu Ngu đỡ anh dậy, một tay bắt lấy cánh tay anh, tay còn lại vòng qua eo anh, khi đỡ anh vào đến phòng tắm, cô lại không ra ngoài mà ngược lại tự nhiên đóng cửa, sau đó mở vòi sen ra xả nước giúp anh rồi duỗi tay giúp anh thử xem nước đã ấm chưa.
“Có thể tắm rồi.” Thấy nước đã ấm, cô lại quay sang giúp anh cởi quần áo, đầu ngón tay vừa mới chạm vào nút áo sơ mi của anh thì liền bị anh giữ chặt.
Hô hấp của anh vẫn nặng nề như cũ, hai mắt thẳng tắp nhìn cô chằm chằm, bên trong còn có tình ɖu͙ƈ đang kϊƈɦ động.
Vẻ mặt của Triệu Ngu bình tĩnh, kéo tay của anh chống lên tường: “Anh đứng vững một chút, coi chừng té ngã, không thể uống rượu mà còn uống nhiều rượu như vậy.”
Ngữ khí ý nói anh uống say đến như vậy cô đương nhiên phải chăm sóc cho anh.
Kỷ Tùy chậm rãi buông lỏng tay, thân mình ngửa ra sau dựa vào bức tường lạnh lẽo, mượn hơi lạnh để giảm bớt cảm giác khô nóng trong cơ thể, anh cũng nỗ lực chống đỡ thân hình càng lúc càng không có sức lực.
Tựa như cô nói, anh xác thật cần phải đứng vững nhưng không phải bởi vì uống rượu, mà là cô cách chỗ đó của anh gần như vậy, nhất cử nhất động của cô đối với anh đều là sự dụ hoặc trí mạng.
Ngón tay mảnh khảnh linh hoạt mà cởi nút áo cho anh, một cái rồi tiếp một cái, thẳng đến khi ngực của anh hoàn toàn lộ ra, trêи bụng có vài sợi lông màu đen cũng có thể thấy rõ được.
Cô thở dài nghĩ thầm dáng người Kỷ Tùy vẫn tốt như vậy, Triệu Ngu tiếp tục ôn nhu cởi áo sơ mi của anh ra: “Anh nghiêng người về phía trước một chút.”
Anh ngoan ngoãn nghiêng thân mình về phía trước, để cô có thể kéo quần áo dán ở trêи tường xuống, đồng thời khoảng cách của hai người cũng càng gần thêm, bộ ngực đứng thẳng của cô cũng ngẫu nhiên có thể cọ xát lên ngực anh, ánh mắt anh cũng có thể nhìn thấy nửa tấm lưng trần của cô —— Mặt sau của khóa kéo còn chưa kéo lên hết, chiếc váy liền áo giống như bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
“Phòng tắm có nước sẽ rất trơn, anh sẽ không bị té ngã chứ?” Triệu Ngu ngoài miệng thì quan tâm hỏi anh, nhưng tay cũng đã duỗi đến bên hông cởi quần của anh xuống.
Kỷ Tùy rụt rụt bụng, lặng lẽ hít hà một hơi rồi lại lần nữa duỗi tay ngăn cô lại: “Để anh.”
Thân thể của anh vốn đã cứng đờ, thần kinh căng chặt trong lúc này bởi vì động tác quá mức lớn, thân thể cũng bắt đầu không đứng vững, Triệu Ngu nhanh chóng bắt lấy cánh tay anh và đỡ anh đứng vững: “Đứng vững vào, nếu anh bị té ngã thì em nhất định không đỡ được anh đâu, hơn nữa còn bị té xuống cùng anh.”
Kỷ Tùy liều mạng mà hít sâu, đôi tay nắm thành quyền chống vào vách tường ở phía sau rồi trơ mắt nhìn cô cởi bỏ khóa kéo và cởi quần anh ra xong sau đó lại cởi qυầи ɭσ"ȶ của anh xuống.
“A…” Đầu ngón tay của cô không cẩn thận cách lớp qυầи ɭσ"ȶ đụng phải vật cứng rắn kia, ngay tức khắc khiến cho anh rùng mình một trận, kêu rêи ra tiếng.
“Triệu Ngu.” Anh rũ mắt nhìn da thịt tuyết trắng trước ngực cô: “Để anh tự cởi.”
“Em sợ anh sẽ bị ngã.” Cô nói nghiêm túc, động tác trêи tay cũng nghiêm túc dường như không có một chút tình ɖu͙ƈ nào, vờ như không thấy được ɖu͙ƈ vọng đã sưng to của anh mà thẳng tắp kéo qυầи ɭσ"ȶ của anh xuống.
Cũng không phải là lần đầu tiên trần như nhộng ở trước mặt cô nhưng lần này không hiểu sao tai anh lại hơi đỏ ửng lên, vài bước liền đi đến dưới vòi sen đưa lưng về phía cô, nhắm mắt lại để nước ấm đổ từ trêи đầu xuống.
Triệu Ngu cười cười sau đó cầm lấy khăn lông đi đến phía sau anh rồi đặt lên trêи vai ướt đẫm và giúp anh lau người.
Thân mình của anh hơi cứng đờ, sửng sốt hai giây sau đó mới đè tay cô lại, nói giọng khàn khàn: “Anh có thể tự lau được.”
“Em giúp anh lau.” Tay phải cầm khăn lông không thể động đậy, Triệu Ngu liền dùng tay trái xoa ngực anh: “Anh uống say rồi.”
“Triệu Ngu.” Anh dùng một tay còn lại giữ chặt tay trái của cô: “Đừng đùa nữa.”
Ngay từ đầu anh còn có thể thật sự cho rằng cô chỉ là đang giúp anh tắm rửa nhưng đến bây giờ, mỗi một động tác của cô đều trần trụi như thế, anh không thể không nhìn ra.
Anh nói: “Đừng đùa giỡn nữa, anh sẽ không nhịn được.”
“Không nhịn được cái gì?” Tay bị giữ chặt, Triệu Ngu chỉ có thể dùng đầu ngón tay chậm rãi lướt qua da thịt trần trụi của anh, môi đỏ khẽ mở gần như muốn dán lên cằm anh: “Ý của anh là em đang cố ý quyến rũ anh?”
“Anh…” Cô lại có thể hỏi trắng ra như vậy, ngược lại khiến cho Kỷ Tùy không trả lời được.
Nước ấm từ vòi sen đang không ngừng chảy xuống, phần lớn tưới lên thân thể anh, nhưng cô cũng đã bị xối nước đến ướt một nửa, trước ngực lộ rõ hình dạng bra, ngay cả hai đỉnh nhô ra cũng ẩn hiện dưới lớp vải dệt.
Hình ảnh mê người như thế, anh nhìn đến miệng lưỡi khô khốc, từng giọt mồ hôi cùng bọt nước lăn từ trêи trán xuống, tiếng thở dốc nặng nề của anh cơ hồ muốn lấn át cả tiếng nước, con ngươi phủ kín tình ɖu͙ƈ cũng nghẹn đến mức đỏ lên.
Nhìn anh như vậy, Triệu Ngu ngược lại sinh ra một loại xúc động mãnh liệt muốn hung hăng trêu đùa anh.
“Kỷ Tùy.” Đôi tay chậm rãi thoát khỏi sự trói buộc của Kỷ Tùy, sau đó cô tiếp tục nhẹ nhàng vỗ về khuôn ngực ướt đẫm của anh: “Có phải chỉ cần em nói không thể thì anh sẽ không chạm vào em, đúng không?”
Kỷ Tùy vẫn yên lặng nhìn cô, nhưng trái tim đập rất nhanh, bàn tay cô có thể cảm nhận rõ ràng lồng ngực của anh đang chấn động.
“Cho dù là…” Triệu Ngu đang mơn trơn cơ bụng rắn chắc xong đột nhiên một phen cầm lấy ƈôи ȶɦϊ.t cứng rắn giữa háng anh: “Như thế này?”
Kỷ Tùy ra sức cắn răng thở hổn hển vài cái, toàn bộ thân mình của anh càng run rẩy đến lợi hại, nhưng vẫn không rêи một tiếng mà nhìn cô.
Nắm lấy ƈôи ȶɦϊ.t vuốt ve hai cái, Triệu Ngu lại dường như khiêu khích mà dùng ngón tay xoa nắn lên quy đầu mẫn cảm của anh, móng tay nhẹ nhàng lướt qua lỗ nhỏ, một tay còn lại xoa túi trứng đang căng ra của anh: “Còn như vậy thì sao?”
Bàn tay đặt trêи cánh tay cô chợt siết chặt, Kỷ Tùy không khống chế được mà hừ nhẹ ra tiếng, đột nhiên đẩy cô vào tường, thân hình cao lớn gắt gao dán sát lại gần: “Là em cố ý.”