Quy Lai (Trở Về) - Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

Chương 125




Edit: Gar

Beta: Ami

Tiếng chuông vang lên không ngừng, Triệu Ngu mơ mơ màng màng mở mắt ra, chụp lấy di động nhìn thì thấy cuộc gọi từ Vương Kỷ, còn cảm thấy có chút nghi hoặc.

Mọi người đều vì cuộc họp báo liên quan tới sản phẩm mới mà liên tục bận rộn vài hôm, tối hôm qua lại còn uống khá nhiều ở bữa tiệc giới thiệu sản phẩm, buổi sáng chủ nhật lẽ ra phải nghỉ ngơi thật tốt, tại sao mới sáng sớm mà đã liền gọi điện cho cô.

“Alo?” Ấn nghe điện thoại, giọng của cô vẫn hơi khàn, đầu cũng còn có chút đau: “Có chuyện gì vậy?”

“Ngay lập tức tăng ca, nhanh đến công ty đi, đã xảy ra chuyện.”

Cơn buồn ngủ của Triệu Ngu ngay lập tức biến mất: “Chuyện gì?”

“Sản phẩm mới ngày hôm qua vừa tuyên bố bị tố là sao chép, đã công khai trêи mạng, không ép xuống được.” Trong điện thoại vang lên tiếng còi xe, Vương Kỷ hẳn là đang lái xe trêи đường: “Khẳng định là công ty cạnh tranh mượn cơ hội phóng đại vụ việc, cố ý chèn ép chúng ta xuống.”

Khi Triệu Ngu tới công ty, Tiết Trạm còn đang họp với bộ phận quan hệ công chúng và bộ phận sản phẩm để tìm đối sách.

Hiện tại trong nước thì quyền sở hữu trí tuệ đối với tài sản rất được coi trọng, đề cập đến việc sao chép là vấn đề lớn, huống chi mấy năm nay hiệp hội ngành sản xuất trang sức cũng đã đưa quyền sở hữu trí tuệ vào trong ngành để bảo hộ cho các sản phẩm được làm ra, một khi việc sao chép được chứng minh thì vấn đề mà doanh nghiệp gặp phải không chỉ là mất đi danh tiếng mà càng nghiêm trọng hơn chính là vấn đề liên quan đến pháp luật.

Vương Kỷ không tham gia hội nghị mà còn đang ở vị trí làm việc của mình coi động thái trêи mạng, vừa thấy Triệu Ngu đi vào đã liền mở miệng nói: “Lần này có điểm khó xử lý, là Lan Tỉ cố ý gây ra.”

Triệu Ngu tiến tới trước máy tính nhìn: “Tình huống cụ thể như thế nào? Là sản phẩm nào?”

“Là cái này.” Vương Kỷ chỉ vào hình ảnh trêи máy tính: “Tôi mẹ nó thật là không thấy giống gì a, nhưng khi nhìn bảng phân tích của bọn họ lại thực sự cảm thấy có điểm giống.”

Loại chuyện sao chép này, ở các ngành nghề khác nhau đều rất khó để thẩm định, nhưng một khi bị dán lên cái mác sao chép, thì thật sự rất khó để lột xuống được.

Triệu Ngu xem kỹ các bài phân tích trêи mạng, đột nhiên cảm thấy sửng sốt: “TNC?”

“Đúng vậy, nhà thiết kế của chúng ta bị chỉ là sao chép sản phẩm, trùng hợp lại là phòng làm việc của TNC, điểm khó chính là ở đây, TNC đã ký hợp đồng với Lan Tỉ, các khoản thiết kế độc quyền đều nằm ở trong tay Lan Tỉ, Lan Tỉ chắc chắn sẽ đè chúng ta xuống mặt đất mà hung hăng dẫm đạp.”



Triệu Ngu tiếp nhận con chuột và click mở những tin tức khác xem sơ qua một lần rồi lắc đầu: “Hẳn là sẽ không, nếu như bản quyền thiết kế nằm ở trong tay Lan Tỉ thì bọn họ đã sớm ra mặt rồi, hơn nữa phía trêи không phải viết rất rõ ràng rằng người thiết kế ra sản phẩm này chính là Lăng Kiến Vi sao?”

Vương Kỷ khó hiểu: “Lăng Kiến Vi thì như thế nào?”

Lăng Kiến Vi là người rất quý trọng những đồ vật do mình thiết kế ra, anh cũng không thiếu tiền nên chưa bao giờ bán bản quyền thiết kế, dù cho là cho phép thực hiện bản quyền thiết kế nhưng cũng không có khả năng để đối phương độc chiếm quyền sử dụng. Những điều này Triệu Ngu đều có hiểu biết, nhưng mà dừng một chút, cô cũng không nói cái gì mà tiếp tục coi những tin tức khác có liên quan.

Nhưng Vương Kỷ lại nhịn không được mà nói giỡn: “Lần trước chẳng phải Hạ Nam nói là vị Lăng học trưởng kia có khả năng thích Tần Ý sao? Nếu đây là sự thật, tôi thật ra có thể để Tần Ý hy sinh một chút, dùng mỹ nhân kế, thu phục Lăng học trưởng của em ấy, nếu Lăng Kiến Vi vẫn còn giữ bản quyền thiết kế ở trong tay thì chỉ cần cậu ta không tố cáo, vấn đề liền rất dễ để giải quyết.”

Triệu Ngu cười khẽ ra tiếng: “Lúc này mà cô vẫn còn tâm tư nói giỡn sao?”

Vương Kỷ nhún vai: “Bằng không thì phải làm như thế nào? Dù sao tôi cùng chính là một thư ký nhỏ, nếu công ty xảy ra chuyện gì thì tôi cũng không giúp được gì, cũng sẽ không theo công ty mà chịu tổn thất, cho dù công ty phá sản, cùng lắm thì tôi tới chỗ khác nộp đơn xin việc.”

Nói tới đây, cô lại không nhịn được mà trêu chọc: “Tôi coi cô là chị em tốt nên mới nói những chuyện này với cô, nhưng mà cô cũng đừng có quay đầu liền đi tìm ông chủ để cáo trạng a, nếu là về sau cô thật sự trở thành vợ của ông chủ thì còn phải dựa vào sự che chở của cô đấy a.”

Triệu Ngu tức giận mà đẩy đẩy Vương Kỷ, nhưng thật đúng là ở trong đầu cũng cẩn thận tự hỏi một chút về những điều mà Vương Kỷ vừa nói.

Dùng mỹ nhân kế với Lăng Kiến Vi? Có lẽ điều này thực sự khả thi.

Nhưng mà còn phải xem thái độ của Tiết Trạm như thế nào, cùng với hướng phát triển của chuyện này.

Sau khi cuộc họp kết thúc, bộ phận quan hệ công chúng ngay lập tức soạn thảo một tuyên bố nhằm thanh minh với bên ngoài, nhất định sẽ nghiêm túc xử lý chuyện này, còn về vấn đề sao chép, chắc chắn là không thể thừa nhận.

Khoan nhắc đến việc sao chép hiện tại còn chưa có kết luận, cho dù có là sự thật thì công ty cũng không có khả năng thừa nhận, chỉ là hiện tại chuyện ở trêи mạng đã loạn đến mức độ lớn như vậy, không ít chuyên gia trong ngành cũng đều cho rằng là sao chép, cho dù không sao chép thì xét ở phương diện này mà nói, đối với Hoa Xán đều không quá có lợi. Sắc mặt của Tiết Trạm không được tốt, Triệu Ngu cho rằng người mà anh giận nhất chắc hẳn là bản thân anh, dù gì cũng rất nhiều chuyện đều do tự tay anh làm lấy, cuối cùng lại vẫn xảy ra sự cố, đối với anh – một con người luôn yêu cầu nghiêm khắc trong công việc và tận lực theo đuổi sự hoàn mỹ mà nói thì đây chính là một sự thất bại rất lớn.

“Một công ty lớn như vậy, sao có thể vĩnh viễn không để lộ kẽ hở? Các phân đoạn anh đều nghiêm túc giám sát, nhưng các bộ phận phía dưới luôn sẽ có người làm việc không tốt, huống chi loại chuyện sao chép này vốn rất khó để xác định, nói như thế nào cũng không thể đổ lỗi lên trêи đầu anh được.”

Tiết Trạm nhất thời có chút sửng sốt.

Không phải là bởi vì vài câu an ủi cúng nhắc của cô, mà là vì cô rất tự nhiên đi đến phía sau anh rồi đặt nhẹ tay lên trêи vai anh mà vuốt ve, giúp cho anh có thể thả lỏng thân thể.

Giống như là… một người vợ dịu dàng, khi công việc của chồng gặp sự cố và suy sụp tinh thần, thì cô yên lặng đứng bên cạnh anh, không rời không bỏ.

Trong đầu không tự giác mà hiện lên ý nghĩ như vậy, khiến anh sợ tới mức nhanh bước về phía trước nghiêng người tránh né tay của cô, nhàn nhạt nói: “Cô có việc gì bận thì làm đi.”



Bởi vì bận về việc giới thiệu sản phẩm mới nên mấy ngày qua giữa bọn họ giống như là chưa từng có chuyện gì phát sinh, chỉ là quan hệ làm việc giữa trợ lý và ông chủ.

Triệu Ngu cũng biết mọi việc đều nên có giới hạn, cô không dám ép cho thật chặt, nhưng thái độ trốn tránh hiện tại của anh, lại khác nhau một trời một vực với tác phong làm việc sấm rền gió cuốn trong công việc của anh.

“Có phải chỉ cần Lăng Kiến Vi không tố cáo thì chuyện này liền dễ dàng giải quyết không?”

Tiết Trạm mặt không biểu tình nhìn cô, ánh mắt rõ ràng là đang nó, cô đang nói chuyện hão huyền.

Việc này chỉ sau một đêm mà đã loạn đến như vậy, chính là bởi vì có kẻbđứng ở sau lưng quạt thêm gió bỏ thêm củi, kẻ đó nhất định chính là Lan Tỉ, thậm chí có khả năng toàn bộ vấn đề sao chép này đều là do Lan Tỉ truyền ra. Phòng làm việc của Lăng Kiến Vi ký hợp tác cùng với Lan Tỉ, hai nhà Lăng – Trang cũng sắp liên hôn, cơ hội tốt như vậy làm sao Lan Tỉ có thể vứt bỏ?

Chẳng sợ sau khi Hoa Xán bị thẩm vấn trêи tòa, cho dù cuối cùng là pháp luật phán định không sao chép, thì trận kiện tụng này Lăng Kiến Vi cũng nhất định sẽ tham gia.

Triệu Ngu cười cười: “Nếu tôi nói, tôi có biện pháp làm cho Lăng Kiến Vi không truy cứu, hơn nữa, khiến cậu ấy hỗ trợ làm sáng tỏ vấn đề sao chép thì sao?”

Tiết Trạm kinh ngạc nhìn cô, giống như đang đánh giá lời nói này của cô là thật hay giả.

Triệu Ngu tính toán trong lòng: “Trong vòng một ngày, không, chỉ cần hai tiếng đồng hồ, tôi có thể giải quyết, nhưng mà tôi có điều kiện.”

Tiết Trạm im lặng nhìn cô: “Điều kiện gì?”

“Tôi muốn 1% cổ phần của Hoa Xán.”

Tiết Trạm không khỏi cười nhạt.

Triệu Ngu đương nhiên biết cô là đang dùng công phu sư tử ngoạm , ngay cả Tiết Trạm cho tới bây giờ cũng chỉ có 10% cổ phần của Hoa Xán, lần này vấn đề sao chép tuy rằng nghiêm trọng, nhưng mà giá trị cũng không có cao như vậy.

“Nhìn dáng vẻ, hẳn là Phó chủ tịch không đáp ứng a?” Triệu Ngu đi phía trước nghiêng thân mình chậm rãi ghé sát vào anh rồi đắc ý mà nhướng mày: “Vậy đổi điều kiện đi, tôi giúp Phó chủ tịch Tiết giải quyết chuyện này, Phó chủ tịch Tiết bồi tôi ngủ 3 tháng có được không?”

—–

Ami: Chương này nhiều thuật ngữ chuyên ngành quá, team đã có edit beta hết sức rồi, mọi người không hiểu cũng đừng ném đá nhen