Quỷ Dữ Mượn Danh Thiên Thần Để Yêu

Chương 26: Mười Tám Tuổi




Bùi Mặc đêm nay vô cùng lịch lãm, hắn diện trên mình bộ morning suits được thiết kế riêng bởi một nhà thiết kế nổi tiếng người Anh, bộ trang phục còn có yếu tố hoàng gia, có một không hai, nếu nhìn lướt qua thì có dáng vẻ như một chú rể.

Và người được xem là cô dâu hôm nay chính là Vận Nhi, cô cũng có cho mình một bộ đầm tiệc thiết kế riêng, kiểu dáng hệt như một chiếc váy cưới, màu trắng tà váy dài còn có yếu tố đính cánh hoa hồng ở phần cúp ngực, ở đầu còn đeo một chiếc vương miện kim cương đỏ do chính Bùi Mặc thiết kế, xinh đẹp tựa tiên nữ.

Hôm nay là ngày Vận Nhi tròn mười tắm tuổi cũng là ngày cô kết thúc đời học sinh, buổi sáng làm công chúa ở trường dự lễ trưởng thành, tối về làm nữ hoàng chủ trì tiệc sinh nhật, đây cũng là lần đầu tiên Bùi Mặc cho Vận Nhi một bữa tiệc sinh nhật xa hoa nhất trong đời, tất cả học sinh và giáo viên đều được mờ tham dự, còn có những doanh nhân, đối tác,...trên cả nước đều xuất hiện.

Tiệc sinh nhật của cô được tổ chức trên một hòn đảo lớn, Bùi Mặc đã cho thu mua toàn bộ số đất ở đây chỉ để làm quà tặng cho cô gái nhỏ của mình, bây giờ hòn đảo này thuộc quyền sở hữu của Vận Nhi.

Cô gái nhỏ xuất hiện từ bên trong chiếc trực thăng riêng, khoảng khắc cô từ trong bước ra được sự dìu dắt của Bùi Mặc hệt như một nữ hoàng sánh đôi bên vị vua của mình, trước mắt là sự hò reo nhiệt liệt của hơn bảy trăm vị khách.

Tiệc sinh nhật này của cô được giới thượng lưu Trung Quốc là bữa tiệc xa hoa nhất từ trước đến nay, bọn họ dù là tỷ phú bậc nhất của Trung Quốc cũng chưa từng có một bữa tiệc như vậy, có thể thấy Bùi Mặc vì cô gái nhỏ này của hắn mà không từ thứ gì, mọi thứ tốt đẹp nhất đều muốn cho cô hết.

Đồ ăn cũng là tuyển đầu bếp hàng đầu thế giới nấu, rượu thì phải là loại được nhập khẩu còn là của những thương hiệu nổi tiếng thế giới.

Vận Nhi nắm chặt tay Bùi Mặc bước lên sân khấu, mọi ánh đèn hôm nay đều chỉ để tỏa sáng cho cô, người phụ nữ dưới ánh đèn trở nên mê hồn người.

“ Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến đây, tôi xin thông báo chính thức bắt đầu buổi tiệc “

Ngay sau đó một chiếc bánh kem chín tầng màu đỏ cũng là được thiết kế cho riêng Vận Nhi được bốn nhân viên phục vụ được kéo ra, Vận Nhi bắt đầu cầu nguyện rồi thổi nến, mọi tiếng hô hoan vang dội cả con đảo.

Bùi Mặc siết chặt lấy vòng eo nhỏ, khẽ vào tai cô: “ Vận Nhi, sinh nhật vui vẻ “, nói xong còn hôn nhẹ lên tóc Vận Nhi, nụ hôn của hắn dịu dàng lại ấm áp.

Vận Nhi nắm chặt lấy cánh tay hắn cười thật tươi: “ Cảm ơn anh, Mặc “.



Buổi tiệc chính thức bắt đầu, bọn họ cùng nhau tham gia tiệc hồ bơi, tiệc khiêu vũ,...có rất nhiều người đích thân đến mời rượu nhưng đều bị Vận Nhi từ chối, cô đến bây giờ vẫn rất nghe lời của Bùi Mặc, trước bửa tiệc hắn đã căn dặn kỹ không cho cô đụng đến rượu hay bất lỳ thứ nước gì có cồn.

Uyển Như hôm nay cũng có mặt mới qua một năm ai cũng đều trở nên thật xinh đẹp, cô đi đến ôm chặt lấy Vận Nhi.

“ Vận Nhi, sinh nhật vui vẻ “.

“ Cảm ơn cậu rất nhiều, Như à hôm nay phải chơi thật vui nhé “

Hai người đi đến bàn ăn, lấy một người một ly nước trái cây cùng nhau uống kiểu giao bôi, rồi nhìn nhau cười tươi. Uyển Như và Vận nhi được mệnh danh là đôi bạn thân xinh đẹp nhất của Châu Thành, cho đến bây giờ vẫn chưa có cô gái nào có thể soán ngôi danh hiệu ‘ song mỹ nhân ‘này của hai người họ, Uyển Như nhẹ nhàng, thanh tao; Vận Nhi có quyến rũ cũng có ngọt ngào.

Một năm qua Uyển Như cũng có cho mình một người bạn trai, anh ta hơn cô ba tuổi là thiếu gia của tập đoàn tài chính lớn nhất đất Mỹ, hôm nay anh ta cũng có mặt.

Eric đi đến ôm lấy Uyển Như hôn một cái, tuy là người Mỹ nhưng gốc gác là người Trung Quốc nên cũng nói được phần nào tiếng Trung: “ Vận Nhi, chúc mừng sinh nhật “

“ Cảm ơn anh, Eric “.

Vận Nhi thì lại có phần không thích anh ta, vì vẻ điển trai này trong mắt cô lại là dáng vẻ của một tên đểu, bao lâu nay anh ta đối với Uyển Như cũng rất tốt vẫn chưa có điểm nào đáng nghi.

Eric lướt nhìn qua hai ly nước trái cây của hai người đã hết, liền đi lại bàn ăn lấy thêm hai ly khác, rồi cả ba cùng cụng ly, vừa uống một ngụm Bùi Mặc cách đó không xa liền đi đến, khẽ vào tai Vận Nhi: “ Vận Nhi, anh ra ngoài bàn việc một lát, sẽ trở lại ngay “

“ Vâng “.

Buổi tiệc vẫn diễn ra bình thường, không lâu sau đó Uyển Như cũng ra ngoài nghe điện thoại chỉ cón hai ngươi Vận Nhi và Eric đứng trò chuyện cùng nhau, trước mắt khách mời ăn uống, chơi bời rất hăng say tựa như đây là tiệc của chính bọn họ, trong khi chủ tiệc thật sự thì lại chỉ đứng một góc.



Vận Nhi uống hết bốn ly nước trái cây bắt đầu thấy choáng váng, còn có đầu rất đau, chính cô cũng thấy khó hiểu lẽ nào nước trái cây ở đây còn có thể say.

Vận Nhi im lặng đi đến vào một căn phòng lớn nghỉ ngơi, bây giờ đến cả đi cũng loạng choạng không vững, cơ thể run rẩy còn thở gấp, cô từ từ mở cánh cửa lớn đột nhiên ngay sau lưng có một lực rất mạnh đẩy mạnh cánh cửa theo đó đẩy mạnh cô vào trong phòng, Vận Nhi bị đẩy ngã lên cái ghế sofa dài, cú ngã khiến cô hoa cả mắt, cố gắng xoay đầu nhìn lại một thân thể cao lớn đã đứng chắn ngay trước mặt, hai mắt Vận Nhi cứ lúc mờ lúc tỏ, cô lắc mạnh đầu mình cố nhìn lần nữa.

Là Eric.

Eric nhìn cô nở nụ cười tà mị, hai tay lại đang mở từng cái cút áo sơ mi của mình, chầm chầm tiến lại gần, Vận Nhi mím chặt môi cố lấy lại sự tỉnh táo, cô gào lên: “ Đừng qua đây, Eric nếu anh dám làm bậy,..tôi....”

Còn chưa hết câu đã bị anh ta đè chặt trên người, hơi thở nóng ran của Eric phả lên người cô lại khiến cô có một cảm giác cự kỳ lạ, cơ thể này của cô cũng đang nóng lên, rất nóng, nóng như lửa thiêu, không còn điều tiết được hơi thở nữa, hai tay cũng dần không còn sức cố hết cỡ cũng chỉ có thể đẩy anh ta lùi về sau được vài bước.

Vận Nhi nghiêng ngã từ từ đứng dậy, hét lớn “ Đừng có động vào tôi, anh là bạn trai của Như,...tránh xa tôi ra “

“ Vận Nhi, em thật xinh đẹp,...bạn trai của cô ta nhưng tôi muốn em là người phụ nữ của tôi, chỉ cần chúng ta không nói ra thì không ai biết được đâu “

Vận Nhi điên cuông lắc đầu, cô cố nép mình sâu vào góc phòng, tránh đi sự đụng chạm của Eric, anh ta thì hệt như đang chơi trò mèo vờn chuột với cô, quần áo trên người hắn cũng tự tay cởi hết chỉ còn lại một chiếc quần lót màu xanh đen, cứ lùi rồi lại tiến hết lần này đến lần khác trêu chọc Vận Nhi.

Đến khi cô bị hắn kéo sát vào tường không còn đường chạy nữa, liền gào lớn lên, nước mắt chảy dài: “ Cút, cút ra,...đừng động vào tôi tên khốn,...Mặc, cứu em “.

Bị cả cơ thể to lớn của anh ta đè nặng, tấm lưng cô ép sát vào bức tường đau đớn, càng lúc cơ thể càng nóng bừng, cả gương mặt cô ửng đỏ lên thở hỗn hễn liên hồi, Vận Nhi đưa tay tát tên đàn ông đang cố áp môi mình lên môi cô, hai tay đẩy mạnh hắn nằm soài ra giường rồi chạy về phía cửa, khó khăn mò mẩn cái khóa cửa, phía sau lưng Eric lao đến ôm chặt cô, còn không ngừng hôn lên tấm lưng trần, Vận Nhi mang theo sự tuyệt vọng gào lớn, gào to hơn: “ Mặc, anh ở đâu,...Mặc, mau cứu em,...á cút ra, anh cút ra, tên khốn..”.

Trước sự điên cuồng của anh ta, Vận Nhi dần rơi vào tuyệt vọng, trong giây phút sắp buông xuôi cô liền đưa mắt đến cái bàn lớn, nhìn thấy chai rượu, một lần nữa đẩy anh ta ra khỏi người, khập khiểng đi đến siết chặt chai rượu trên trên tay, trợn mắt nhìn Eric, gắng giọng: “ Cút xa tôi ra, nếu không đừng trách tôi,...cút,...cút ra “.

Eric trước lời hù dọa đó của cô lại không hề sợ hãi, anh ta biết rõ cô sắp không xong rồi, mấy ly nước trái cây vừa rồi cô uống đã bị anh ta bỏ thuốc, chỉ còn vài phút nữa thôi cô sẽ trở thành bữa ăn tối của anh ta.