Quỷ Diện Tướng Quân Sủng Kiều Nương

Chương 67






Gia thế thân phận dung mạo của Hứa Kiều đều rất tốt, tương lai lại là nhị hoàng tử phi, nếu tham gia cuộc thi tuyển chọn mỹ nhân Thất Tịch thì cũng chỉ là dệt hoa trên gấm, nhưng lúc này đây Hứa Kiều lại là người chiếm được món hời lớn.

Cũng có người bất bình vì việc Ninh Như Ngọc bị hủy bỏ tư cách dự thi, khó trách sau khi nàng và Viện trưởng thư viện mật đàm trong thư phòng ngày đó, lúc ra ngoài sẽ có sắc mặt khó coi như vậy, có thể là lúc ấy nàng đã biết chuyện này.

“Ninh Như Ngọc thật đáng thương, rõ ràng khả năng vũ đạo của nàng là tốt nhất trong tất cả mọi người, lại không may dính líu tới chuyện như vậy, haiiii!”

Chu Tư Kỳ cũng rất buồn khổ, còn thường xuyên chạy tới phòng của Ninh Như Ngọc, sợ nàng đau buồn thương tâm vì bị hủy bỏ tư cách dự thi, thật tâm an ủi nàng: “Như Ngọc, ngươi không sao chứ?”
“Ta rất tốt nha.” Ninh Như Ngọc bưng chén trà, uống một ngụm nhỏ, rồi đặt ấm trà ở trên bàn ngay bên cạnh, nháy mắt cười với Chu Tư Kỳ.

“Nhưng ngươi vừa bị hủy bỏ tư cách dự thi, ngươi thật sự không khổ sở một chút nào sao?” Chu Tư Kỳ lo lắng mà nhìn nàng, muốn tìm ra dấu vết nàng đang vô cùng đau khổ từ trên gương mặt nàng.

“Đây là chuyện đã quyết định, ta rất buồn.” Sắc mặt Ninh Như Ngọc vẫn lạnh nhạt bình tĩnh.

Chu Tư Kỳ còn đau khổ sở thương tâm hơn cả nàng, giữ chặt tay nàng, nói: “Nếu ngươi không thoải mái thì ngàn vạn lần đừng tự nghẹn trong lòng, khóc ra mới có thể quên đi những việc không vui.”

Ninh Như Ngọc nghe thấy vậy thì cười rộ lên, làm thế nào mà nàng lại có một bằng hữu đáng yêu đến vậy, giơ tay lên vỗ vỗ vào vai Chu Tư Kỳ, nói: “Yên tâm, ta không yếu ớt như ngươi vẫn tưởng, chỉ là cuộc thi tuyển chọn mỹ nhân Thất Tịch mà thôi, không tham gia cũng không mất đi miếng thịt nào, mà ta còn không cần mỗi ngày phải đi tập luyện vũ đạo, có thể yên tâm thanh thản làm những việc có ý nghĩa khác, ta cảm thấy điều đó rất tốt nha.”
“Như Ngọc.” Chu Tư Kỳ vẫn rất lo lắng cho nàng.

“Được rồi, được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy.” Ninh Như Ngọc lại nói: “Huống chi việc Vân Châu bị thương còn chưa được giải quyết, rất nhiều người vẫn nhận định ta chính là hung thủ, không muốn ta tham gia thi tuyển, nếu không cho người khác thay thế ta thì Viện trưởng thư viện cũng không thể cho mọi người một câu trả lời thỏa đáng, hiện tại đổi thành Hứa Kiều đi tham gia thi, ta cảm thấy khá tốt, mà Hứa Kiều múa cũng rất đẹp.”

“Cho dù Hứa Kiều múa đẹp đến mấy cũng không đẹp bằng ngươi.” Trong lòng Chu Tư Kỳ chính là nghĩ như vậy.

Có một bằng hữu luôn hết lòng tin tưởng bảo vệ mình, Ninh Như Ngọc cảm thấy cực kỳ vui vẻ, nói với Chu Tư Kỳ: “Thật ra ta không có hứng thú tham gia cuộc thi tuyển chọn mỹ nhân Thất Tịch, ta là người đã đính hôn, không cần phải đi tranh giành cái danh mỹ nhân Thất Tịch chỉ để dệt hoa trên gấm.”
Chu Tư Kỳ vẫn không vui: “Nhưng Hứa Kiều cũng đính hôn rồi.”

Ninh Như Ngọc nói: “Đó là quyết định của thư viện, nàng ấy chỉ vâng theo sự sắp xếp của Viện trưởng mà thôi.”

Chu Tư Kỳ “hừ” một tiếng: “Cũng không chắc đâu, đừng bị dáng vẻ lạnh nhạt vô dục vô cầu của Hứa Kiều làm mờ mắt, nếu thật sự giống như nàng ta biểu hiện ra ngoài thì đã không được chỉ định làm nhị hoàng tử phi.”

Ninh Như Ngọc kỳ quái liếc mắt nhìn Chu Tư Kỳ một cái, Chu Tư Kỳ là cháu gái ruột của Trưởng công chúa Tuệ Di, lại được bà vô cùng yêu thích, luôn có thể từ chỗ Trưởng công chúa Tuệ Di nghe được một ít tin tức bí mật không thể công khai, như hiện tại nàng ấy nói về Hứa Kiều với giọng điệu ghét bỏ như vậy, chắc hẳn đã biết một ít việc không hay về Hứa Kiều.

Nhưng Ninh Như Ngọc cũng không có ý định sẽ hỏi rõ, nàng hiểu đạo lý “biết càng nhiều, chết càng sớm”, huống chi còn liên quan đến nhị hoàng tử, vẫn là không biết thì hơn.

Chu Tư Kỳ ở trong phòng với Ninh Như Ngọc suốt một ngày, xác định nàng thật sự không có chuyện gì mới yên tâm thoải mái đi về.

Mấy ngày về sau, hết thảy đều khôi phục trạng thái bình thường, có lẽ bởi vì Hứa Kiều là nhị hoàng tử phi tương lai, thân phận càng tôn quý hơn Ninh Như Ngọc, nên rất ít người phản đối việc Hứa Kiều sẽ thay thế Ninh Như Ngọc tham gia tuyển chọn mỹ nhân Thất Tịch, ngoại trừ lúc ban đầu hơi kinh ngạc ngoài ý muốn, dần dần mọi người cũng có thể tiếp nhận sự thật này.

Mà chuyện Vân Châu bị thương khi luyện tập vũ đạo, mọi người cũng không còn kích động như lúc đầu, rất nhiều người đã dời sự chú ý sang chuyện khác, chỉ có một số ít bằng hữu thân thiết của Vân Châu là còn kiên trì nhận định chính Ninh Như Ngọc đã làm hại Vân Châu bị thương.

Mỗi ngày Ninh Như Ngọc ngoại trừ lên lớp học bài, thì chính là đọc sách viết chữ vẽ tranh giết thời gian ở trong phòng mình, Bích Hà bận rộn ra ngoài điều tra tình huống của bốn người Lâm Vân Vân, Tô Xảo, Hứa Kiều, Trần Bội Như, cho tới bây giờ vẫn không phát hiện được điều gì khác thường.

Hai ngày nữa trôi qua, trong thư viện lại xảy ra một chuyện đặc biệt lớn, có người phát hiện nhị hoàng tử phi tương lai - Hứa Kiều chết đuối ở hồ sen trong thư viện, là sống sờ sờ bị dìm chết đuối.

Việc này vô cùng lớn, đã làm kinh động tất cả mọi người.

Vì lựa chọn người dự thi mỹ nhân Thất Tịch mà liên tiếp phát sinh hai việc, đầu tiên là Vân Châu bị ngã xuống từ vũ đài bị thương ở đầu khi đang luyện múa trong phòng tập, tiếp theo là Hứa Kiều bị chết đuối trong hồ sen, một người trọng thương một người tử vong, đây đều không phải là chuyện nhỏ.

Thư viện Đức Nhã dành cho nữ tử đã được thành lập vài thập niên nhưng chưa từng phát sinh việc nghiêm trọng như vậy bao giờ, lần này lại liên tiếp xảy ra chuyện một trọng thương một tử vong, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của tất cả mọi người, rốt cuộc kẻ nào là hung thủ?

Viện trưởng thư viện không dám lại trì hoãn, lần trước Vân Châu bị thương, bà chỉ cho người thông báo để quan phủ tới tra xét, nhưng lần này chính là nhị hoàng tử phi tương lai bị giết hại, thân phận địa vị không thể khinh thường, mặc bà là Viện trưởng thư viện có năng lực không tầm thường, nhưng cũng không gánh vác nổi trách nhiệm to lớn này, vội vàng viết một phần sổ con đưa vào trong cung, lập tức trình lên Hoàng Thượng, thỉnh Hoàng Thượng phái người tới điều tra án này.

Người chết là nhị hoàng tử phi tương lai, nữ nhi của Binh Bộ Thượng Thư, sự việc đã ầm ĩ vô cùng lớn, mọi người đều ngầm suy đoán rốt cuộc kẻ nào mới là hung thủ.

Có những lúc người bên ngoài lại có sức tưởng tượng đặc biệt kỳ quặc, vốn không hề có chứng cứ, chỉ là suy đoán chủ quan, lại có thể đem sự việc nói ra hình ra dạng, cứ như tận mắt nhìn thấy vậy.

Lần trước Vân Châu bị thương, có người nói nhất định Ninh Như Ngọc không thoát khỏi liên quan, Ninh Như Ngọc sợ hãi sẽ thất bại bởi Vân Châu nên mới lén lút động tay động chân ở sau lưng khiến Vân Châu bị thương, không thể tham gia so tài. Hiện tại Ninh Như Ngọc đã bị hủy bỏ tư cách thi đấu là do Hứa Kiều đã nói những lời chỉ trích đó với Viện trưởng thư viện, mà vừa vặn Hứa Kiều lại được thay thế Ninh Như Ngọc tham gia dự thi, vì vậy Ninh Như Ngọc ghi hận trong lòng, liền đẩy Hứa Kiều xuống hồ sen chết đuối.

Người có đầu óc tỉnh táo chỉ cần hơi động não là có thể thấy suy đoán trên có trăm ngàn lỗ hổng, vậy mà còn có rất nhiều người tin tưởng, hơn nữa còn lan truyền lời phỏng đoán này đến mức vô cùng kỳ diệu, dường như tận mắt nhìn thấy Ninh Như Ngọc đẩy Hứa Kiều vào hồ sen.

Lời đồn đãi nực cười này nhanh chóng lan rộng, lại có rất nhiều người tin tưởng, thậm chí còn có người yêu cầu Viện trưởng giao Ninh Như Ngọc cho nha môn thẩm vấn, dùng hình tra tấn, không sợ Ninh Như Ngọc không thành thật khai báo.

Chu Tư Kỳ cực kỳ lo lắng cho Ninh Như Ngọc, mặt ủ mày chau nói: “Mọi việc càng ngày càng nghiêm trọng, chuyện Vân Châu bị thương còn chưa giải quyết xong, hiện tại Hứa Kiều lại chết đuối, mũi nhọn đều nhắm vào ngươi, có nhiều người nói là ngươi hại chết Hứa Kiều, nếu cứ tiếp tục như vậy, lời đồn đãi kiểu này sẽ lan truyền càng ngày càng lợi hại, cũng không tốt cho thanh danh của ngươi, bây giờ nên làm như thế nào đây?”

Ninh Như Ngọc đã sớm đã nhận ra, lời đồn thổi lần này có thế tới rào rạt, giống như cố tình nhằm vào nàng, cảm giác không giống như đột nhiên truyền ra, dường như có người cố ý dẫn đường ở sau lưng, nàng nói với Bích Hà: “Ta cảm thấy hình như có người cố ý nhằm vào ta.”

Bích Hà nhíu mày nói: “Là Thất công chúa.”

“Ý của ngươi là Thất công chúa cố tình dẫn đường cho những người đó nói như vậy?” Chu Tư Kỳ kinh ngạc nói: “Nàng ta có ý đồ gì đây?”

Ninh Như Ngọc nhanh chóng nhận ra dụng ý của Thất công chúa, trầm giọng nói: “Bởi vì ta và nàng có thù oán, nàng ta muốn báo thù.”

“Ngươi có thù oán với nàng ta á?” Chu Tư Kỳ nói: “Ngươi đang nói đến sự việc của Lục công chúa ư?”

Ninh Như Ngọc hơi gật gật đầu, “Bởi vì Lục công chúa bị giết chết, Thất công chúa bị Thục phi tra tấn, Thất công chúa và Lý tiệp dư không thể không đầu nhập vào dưới trướng của Thẩm Quý Phi, nhưng Thẩm Quý Phi lại luôn luôn hoài nghi nên không trọng dụng các nàng, chắc chắn hiện giờ Thất công chúa và Lý tiệp dư sống còn không thoải mái bằng lúc làm kẻ dưới của Thục phi, Thất công chúa sống vô cùng nghẹn khuất, nội tâm tràn ngập oán hận, nhưng lại không thể làm gì với Thẩm Quý Phi, chỉ có thể phát tiết mọi cừu hận trên người ta, mặc dù nàng không muốn mạng của ta, nhưng lại đứng sau lưng dẫn đường cho mọi người tin tưởng rằng ta đã hại Vân Châu lại gϊếŧ chết Hứa Kiều, thực ra cũng không khác lắm so với việc muốn lấy mạng ta.”

“Tâm tư quá thâm độc!” Chu Tư Kỳ đột nhiên nhớ tới cái gì, dáng vẻ như bừng tỉnh sau giấc mộng dài: “Các ngươi nói xem, việc Vân Châu bị thương và Hứa Kiều chết đuối có phải do Thất công chúa làm không? Gần đây Thất công chúa trở nên càng thêm u ám cổ quái, người có nội tâm vặn vẹo rất có khả năng làm ra những chuyện đáng sợ này, hơn nữa bên người nàng còn có mấy ma ma giúp đỡ, hoàn toàn có năng lực làm mấy chuyện như vậy. Đầu tiên nàng ta hại Vân Châu bị thương, muốn vu oan giá họa cho Như Ngọc, ngầm dẫn đường cho mọi người tới cửa phòng thảo phạt Như Ngọc, nhưng sau đó lại bị Hứa Kiều phá hư, Hứa Kiều thay thế Như Ngọc tham gia tuyển chọn mỹ nhân Thất Tịch, kế hoạch không thành công, bởi vậy nàng ta ghi hận trong lòng, liền giết chết Hứa Kiều, lại tung tin đồn nhảm cho mọi người tin tưởng rằng Như Ngọc gϊếŧ Hứa Kiều, như vậy nàng ta vừa có thể báo thù, vừa làm hại Như Ngọc thân bại danh liệt, đạt được mục đích của bản thân.”

Không thể không nói, Chu Tư Kỳ phỏng đoán còn đặc biệt hợp tình hợp lý, Ninh Như Ngọc từng kết thù với Thất công chúa, gần đây nàng ta lại thay đổi hoàn toàn thành một người có nội tâm điên cuồng, rất có khả năng làm ra chuyện điên rồ mất nhân tính, chỉ vì đạt được mục đích của bản thân, phát tiết cảm xúc bất mãn phẫn hận trong lòng.

Chu Tư Kỳ vừa nói như vậy, Ninh Như Ngọc đột nhiên có cảm giác thông suốt, nàng đang không biết liệu có phải trước đây mình đã đâm đầu vào ngõ cụt, vẫn luôn điều tra việc Vân Châu bị thương, nhưng cũng chỉ dừng lại trên bốn người Lâm Vân Vân, Tô Xảo, Hứa Kiều và Trần Bội Như, lại xem nhẹ một điểm mấu chốt - bốn người đó có thể không phải là hung thủ hại Vân Châu bị thương, mà là có một người khác, vì thế Hứa Kiều mới có thể bị chết đuối.

Ninh Như Ngọc hồi tưởng lại những việc xảy ra mấy ngày gần đây, nhanh chóng kết hợp với tình huống của bốn người Hứa Kiều do Bích Hà điều tra được, lướt qua một lượt trong đầu, nhíu mày nói: “Mọi việc đều nhằm vào ta, chẳng lẽ thật sự do Thất công chúa làm?”

Bích Hà nói: “Nô tỳ đã điều tra qua Thất công chúa, thời điểm Vân Châu và Hứa Kiều xảy ra chuyện, nàng ta đều không có mặt ở thư viện.”

“Vậy không phải nàng ta à?” Chu Tư Kỳ thất vọng.

“Cũng chưa chắc.” Ninh Như Ngọc đưa ra ý kiến bất đồng.

“Đình Đình nói rất đúng.” Nhưng đúng lúc này, Hoắc Viễn Hành mặc áo gấm màu lam bước nhanh từ bên ngoài vào phòng, lập tức đi đến bên cạnh Ninh Như Ngọc, nói: “Việc phá án gian khổ thì nên để ta tới.”