"Có việc?"
Trên đường phố nhộn nhịp, Vân Lạc Phong đứng đó khoanh tay trước ngực, lười biếng nhìn mấy kẻ đang cản đường mình, rồi ánh mắt dừng lại trên mặt thiếu niên anh tuấn nhất trong đám người.
Trong nháy mắt, những tin tức về thiếu niên này xuất hiện trong đầu nàng.
Mộ Thân, ca ca cùng cha khác mẹ của Mộ Vô Song! Đệ nhất ăn chơi trác táng của hoàng thành.,ỷ vào tiểu cô (*) nhà mình là sủng phi của hoàng tộc, từ trước đến nay luôn ngang ngược hoành hành, không coi ai ra gì! Hơn nữa Mộ Vô Song và thái tử Cao Lăng có tư tình, những năm gần đây hắn không ít lần khi dễ Vân Lạc Phong!
(*): Em gái của cha.
"A! Ta cứ tưởng là ai, đây chẳng phải là phế vật Vân Lạc Phong của Vân gia hay sao? Ha ha! " Mộ Thân cười to hai tiếng, huýt sáo với Vân Lạc Phong, ánh mắt dâm đãng nhìn Vân Lạc Phong từ trên xuống dưới: "Như thế nào? Thái tử điện hạ không cần ngươi, ngươi lại muốn ra ngoài tìm nam nhân? Chậc chậc, không nghĩ tới nhân vật như Vân tướng quân mà lại sinh ra đứa cháu gái hạ tiện như ngươi! Nếu ngươi thật sự có nhu cầu, bản công tử sẽ khai ân giúp ngươi thoã mãn."
Vân Lạc Phong cong khóe môi, cười tà mị, đánh giá thiếu niên ăn chơi trác táng trước mặt mình: "Ta nghe nói thiếu gia Mộ Thân của Mộ phủ ở phương diện kia có chút khuyết tật. Nha hoàn thông phòng trong phủ đến nay vẫn là thân hoàn bích (*), không biết bằng năng lực này của ngươi làm cách nào để thỏa mãn ta đây?"
(*): Gái còn trinh/xử nữ
Sắc mặt Mộ Thân cứng lại.
Bản thân hắn ở phương diện đó quả thật có chút khuyết tật, cho nên hắn không hề chạm vào mấy nha hoàn trong phủ đó! Không phải hắn không muốn chạm vào các nàng mà là thật sự không cách nào làm được. Nhưng chuyện này ngay cả gia gia hắn cũng không biết, phế vật Vân Lạc Phong này làm sao lại biết được?
Đương nhiên là Mộ Thân không biết, lấy y thuật của Vân Lạc Phong chỉ cần liếc mắt một cái cũng nhìn ra được thân thể hắn suy nhược, chuyện phòng the không được! Thế nên mới có thể suy đoán mấy nha hoàn trong phủ kia vẫn là xử nữ.
Hơn nữa nàng còn nhìn ra được vì nguyên nhân gì khiến tên đệ nhất ăn chơi trác táng ở hoàng thành này lại không có năng lực phòng the.
"Vân Lạc Phong, ngươi nói năng bậy bạ gì đó?" Mộ Thân thẹn quá hóa giận: "Phương diện kia của bổn thiếu gia rất mạnh, một đêm thượng trăm nữ nhân cũng không thành vấn đề! Mẹ nó, ngươi lại dám vu hãm bổn thiểu gia, bây giờ bổn thiếu gia sẽ cho ngươi nếm thử mùi vị bị bổn thiếu gia đè dưới thân."
"Mộ nhị thiếu gia!"
Mắt thấy Mộ Thân muốn lao về phía Vân Lạc Phong, một tên thanh niên quý tộc đi chung với hắn vội kéo hắn lại: "Vân Lạc Phong này tốt xấu gì cũng là độc đinh của phủ tướng quân, nếu chúng ta làm quá đáng, Vân tướng quân nhất định sẽ không dễ dàng buông tha chúng ta đâu."
"Cút ngay!"
Một chân đá tên thiếu niên đang giữ hắn ra, ánh mắt phẫn nộ bắn về phía Vân Lạc Phong: "Cô cô của bổn thiếu gia là sủng phi của đương kim thánh thượng, kẻ nào dám cãi lời bổn thiếu gia? Vân Lạc Phong, ngươi bôi nhọ thanh danh của bổn thiếu gia, ta sẽ lấy đi sự trong sạch của ngươi ở trước mặt thế nhân."
Trong tửu lâu, nam tử mặc cẩm y đứng trước cửa sổ nhìn một màn phát sinh dưới phố kia, tắc lưỡi lên tiếng: "Thái tử điện hạ, không cần biết ngài có thích Vân Lạc Phong hay không, nhưng hiện tại tốt xấu gì Vân Lạc Phong cũng là vị hôn thê của ngài, chẳng lẽ ngài cho phép nàng ta thất thân trước mặt thế nhân sao?"
Cao Lăng hơi mím môi mỏng, toàn thân như lưỡi đao sắc bén, ánh mắt bắn về phía bóng dáng bạch y đang đứng giữa phố.
"Không liên quan đến ta!" Rất lâu sau Cao Lăng mới thu hồi tầm mắt, hắn dừng một chút rồi nói thêm một câu: "Ta còn muốn cám ơn Mộ Thân giúp ta thu nhận thứ rách nát này, nếu nàng ta thật sự mất đi trong sạch ở trước mặt mọi người, như vậy nàng càng không có tư cách xứng đôi với ta."
Dứt lời, hắn phất tay áo, chấp tay ra sau lưng bỏ đi ra ngoài, từ đầu đến cuối cũng không ngoảnh đầu lại nhìn cuộc phân tranh đang diễn ra giữa Vân Lạc Phong và đám người kia.