Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 961: Làm khó dễ (2)




Edit: Sahara



Thiên Hồi Đế Quốc.



Trên đường phố nhộn nhịp phồn hoa, người đến người đi, ngựa xe như nước, thật là náo nhiệt.



Vô số các quốc gia tiến đến Thiên Hồi Đế Quốc để tham gia đại hội tranh tài chư quốc, dưới sự hoan nghênh của bá tánh nơi đây, bọn họ chậm rãi tiến đến dịch trạm.



Cùng lúc đó, các lời bàn tán nghị luận về đề tài này cũng vang lên không ngớt trên đường phố náo nhiệt.



"Các người đoán xem, lần đại hội này quốc gia nào sẽ đứng đầu bản hả?"



"Này còn phải hỏi nữa sao? Dĩ nhiên là Lam Nguyệt Đế Quốc rồi! Lam Nguyệt Đế Quốc này đã ba lần đoạt hạng nhất, cho nên, câu hỏi vô nghĩa như vậy không cần hỏi làm gì, trên cơ bản thì năm hạng đầu vẫn sẽ cố định là năm quốc gia kia!"



"Cái này thì chưa chắc đâu! Ta nghe nói, trong khoảng thời gian trước Phong Dĩ Quốc thu nhận được một thiên tài xuất sắc, người này thiên phú trác tuyệt, diện mạo lại đặc biệt thanh lãnh, ngay cả công chúa của Phong Dĩ Quốc cũng rất coi trọng người này, muốn chiêu mộ hắn ta!"



"Vị thiên tài kia ta cũng có nghe nói tới, hình như gọi là Tiêu... Tiêu cái gì đó!"





"Đúng rồi, hình như gọi là Tiêu Ngọc Thanh!"



"Chà chà, nói không chừng lần này Phong Dĩ Quốc sẽ trở thành một con hắc mã, ghi được tên vào trong năm hạng đầu!"



Mọi người nghị luận vô cùng sôi nổi, vẻ mặt đầy chờ mong, lại đúng vào lúc này, một giọng nói hơi khó nghe đột nhiên vang lên.




"Các ngươi nhìn xem kìa, đó có phải là người của Thiên Vân Quốc không?"



Thiên Vân Quốc?



Là cái quốc gia yếu nhất mà người người đều biết đó sao?



Lúc này, nghe xong câu nói kia, tất cả mọi người đều đang quay đầu nhìn lại.



Trên đường lớn đầy náo nhiệt, bạch y thiếu nữ chậm rãi nghênh bước đi tới, thiếu nữ này lớn lên xinh đẹp đến mức khuynh quốc khuynh thành, bạch y như tuyết trong gió nhẹ bay, phong hoa tuyệt đại.




Tuy nhiên, những người đi theo sau thiếu nữ này lại mặc cùng một dạng y phục như nhau, nghiễm nhiên là lấy người thiếu nữ kia làm chủ.



"Nữ tử kia có thân phận gì thế? Công chúa Thiên Vân Quốc à? Tại sao trước giờ ta chưa từng nghe nói qua có một nhân vật như vậy?"



"Đám người theo sau vị nữ tử này chẳng lẽ là thị vệ và thị nữ của cô ta à? Những thiên tài khác của Thiên Vân Quốc đâu? Tại sao chỉ có một.... À không, ba người tới đây vậy?"



Ngay từ đầu, dân chúng đều không có chút ý tới Lâm Nhược Bạch và Diệp Hi Mạch đi bên cạnh Vân Lạc Phong, mãi đến một lúc lâu sau, bọn họ mới phát hiện ra sự tồn tại của hai người này.



Ngoại trừ Lâm Nhược Bạch và Diệp Hi Mạch, thân phận của những người còn lại rõ ràng đều là thị vệ và thị nữ.



Chẳng lẽ Thiên Vân Quốc sớm biết lần này mình lại xếp hạng bét, cho nên không muốn phái nhiều thiên tài đến để chịu nhục, chỉ đưa tới ba người cho có lệ mà thôi sao?




Trước cửa dịch trạm, hai gã thủ vệ lạnh mắt nhìn Vân Lạc Phong, thái độ vô cảm mà nói: "Các người tới muộn rồi, dịch trạm không còn phòng trống nữa, bất quá, ta có thể đưa phòng chứa tạp vật cho các người ở đỡ!"



Hai gã sứ giả đi đến Thiên Vân Quốc đưa đám người Vân Lạc Phong tới đây vừa nghe thấy lời này thì liền khoái trá mỉm cười.




Đây là mệnh lệnh mà bọn họ đã dùng bồ câu đưa tin truyền về trước, chính là cố ý muốn làm khó đám người Vân Lạc Phong.



Ngươi không phải rất ngông cuồng hay sao? Bây giờ phòng trong dịch trạm này ta không cho các ngươi ở, để các ngươi cùng nhau chen chút trong phòng chứa tạp vật.



"Đại ca, tiểu Bạch, chúng ta đi!"



Vân Lạc Phong nhìn cũng chẳng thèm nhìn đến hai tên sứ giả một cái, thì đã xoay người rời đi.



"Ngươi làm gì thế hả?" sắc mặt Thiên Khôi đại biến, lạnh giọng quát.



Vân Lạc Phong dừng bước, nói: "Hôm nay được thấy phong phạm của Thiên Hồi Đế Quốc mới biết bất quá cũng chỉ là như vậy, đã biết tham gia đại hội tranh tài sẽ có rất nhiều quốc gia đến mà lại cố tình chuẩn bị thiếu phòng, nếu ngay cả việc đơn giản như chỗ dừng chân mà các người cũng không chuẩn bị cho chúng ta, vậy chúng ta còn ở lại đây để làm gì?"



Thiên Khôi ngây dại ra đó, hắn không ngờ Vân Lạc Phong lại không hề chiếu theo lẽ thường mà hành sự.



Theo lý mà nói, trong trường hợp người chủ sự không sắp xếp đủ phòng, Vân Lạc Phong không phải là nên ép dạ cầu toàn hay sao? Nhìn xem tất cả các thiên tài của các quốc gia khác tiến đến tham gia đại hội từ trước tới giờ, có người nào mà kiêu ngạo ngông cuồng như nữ tử này không chứ?