Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1486: Thu hoạch lớn (11)




Editor: Hàn ánh nguyệt =.=



Truyền thừa ký ức?



Vân Lạc Phong nhíu nhíu mày, nàng chỉ nghe nói qua chỉ có Linh thú mới có được truyền thừa ký ức, còn chưa từng nghe qua thực vật cũng sẽ có truyền thừa.



...



Nữ tử áo lục vẫn luôn cúi đầu, không dám ngẩng đầu nhìn về phía Vân Lạc Phong và cây nhỏ một cái, nhưng sự kinh ngạc dưới đáy mắt nàng làm sao cũng không che giấu được.



Là bởi vì nhiều năm qua mình không xuất thế, cho nên quan niệm của mọi người đã xảy ra biến hóa sao?



Thế giới trước kia, không phải là nhân loại thích nô dịch linh thú, vì họ mà bán mạng sao? VÌ sao bây giờ lại biến thành linh thú là đồng bạn của nhân loại?



Xem ra, quả là mình đã rất lâu không xuất hiện trong xã hội rồi...



"Mẫu thận, người cây này người xử trí như thế nào?" Tiểu Mạch rời khỏi ôm ấp của Vân Lạc Phong, chỉ vào nữ tử áo lục, hỏi.



Giọng nói non nớt mười phần của tiểu tử khiến cho thân thể nữ tử áo lục run lên, đầu vùi xuống càng thấp hơn, nếu sớm biết rằng vị đại nhân này ở bên người Vân Lạc Phong, nàng tuyệt đối sẽ không gây khó dễ với nàng ấy.




"Cây sinh mệnh có lịch sử đã lâu, phỏng chừng... Hẳn là sẽ không thiếu quả sinh mệnh."



Vân Lạc Phong xoa xoa cằm, sau khi lấy được quả sinh mệnh, nàng có thể cho lão gia tử, mấy người lão đầu Diệp gia sống thêm một trăm năm cũng không thành vấn đề.



A..., đúng rồi, còn có Thiên Nhai.



Bầy giờ Thiên Nhai lấy tức phụ là một linh thú, thân là linh thú thì có sinh mệnh lâu dài, nhưng mà Thiên Nhai mới chỉ ở cảnh giới Tôn Linh Giả, tuổi thọ cũng chỉ có 120 năm, nếu như nàng không có quả sinh mệnh, có lẽ vài thập niên tiếp theo, bọn họ sẽ phải ở thiên đàng trần gian hai nơi.




"Ta... Chỗ này của ta chỉ có hai quả sinh mệnh." Nữ tử áo lục rất cẩn thận đưa ra hai quả sinh mệnh, đưa cho Vân Lạc Phong.



"Hai quả?" Vân Lạc Phong nhướng mày, "Nếu ta nhớ không lầm thì quả sinh mệnh mỗi mười năm sẽ cho một quả mà."



Nghe nói vậy, nữ tử áo lục cười khổ một tiếng: "Mười năm cho ra một quả sinh mệnh, đó là chuyện rất nhiều năm về trước, khi đó đại lục có linh khí đầy đủ, tất nhiên ta sẽ kết được rất nhiều quả sinh mệnh, nhưng càng về sau này, đã biến thành hai mươi năm một quả..."



"Nhưng mà, mỗi lần ta kết ra được một quả sinh mệnh đều bị người Thánh nữ tộc lấy đi, đây cũng là nguyên nhân vì sao sinh mệnh của cường giả Thánh nữ tộc lâu đời hơn so với các thế lực khác."



"Đáng tiếc, năm đó Thánh nữ tộc xuất hiện một tên phản đồ, tên phản đồ đó nhân cơ hội đánh cắp cây sinh mệnh, thế nhưng, nàng ta lại không biết, nguyên nhân mà ta có thể được giữ lại ở Thánh nữ tộc, đó chính là bởi vì linh khí của Thánh nữ tộc đủ để cho ta sinh sống được, một khi rời đi ta sẽ bị héo rũ."




Vân Lạc Phong trầm ngâm hồi lâu, hỏi: "Ngươi đã héo đi, vậy vì sao còn có thể tiếp tục cho ra quả sinh mệnh?"



"Nói chung thì héo rũ cũng là một quá trình, sẽ không lập tức bị héo đi, quá trình ta bị héo úa dần trải qua bốn mươi năm, cũng là khoảng thời gian trước, trùng hợp kết ra được một quả sinh mệnh, sau đó ta triệt để bị héo tàn rồi."



Vân Lạc Phong nhướng mày, cuối cùng nàng cũng hiểu rõ kỳ tích như trong lời của đám người Nhan Khả, kỳ tích này tất nhiên là vào ngày quả sinh mệnh chín bắt đầu kết quả, kết quả lại đưa tới một đám người cho là có bảo vật khai quật.



Vân Lạc Phong đi lên phía trước, cầm lấy quả sinh mệnh trong tay nữ tử áo lục, không chút khách khí bỏ vào trong không gian giới chỉ.



"Tên của ngươi?" Nàng nhíu mày hỏi.



Nữ tử áo lục cúi đầu: "Bích Tiêu."



"Ta cần rất nhiều quả sinh mệnh, sau này ngươi hãy đi theo ta, có được không?" Giọng nói thiếu nữ khí phách hiên ngang lại làm cho Bích Tiêu có chút hơi sững sờ.



"Ta đã tàn úa, nếu như muốn ta tiếp tục sinh sản ra quả sinh mệnh, cần rất nhiều linh khí, nếu không ta không thể kết ra quả sinh mệnh nữa."