Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1090: Khiếp sợ! chấn động! (14)




Edit: Sahara



****Đang tập trung tinh thần edit, tự nhiên nghe nguyên xóm hét ầm lên, làm giật cả mình, chả biết VN thắng hay thua mà la kinh khủng dễ sợ luôn.



_______



Mọi người vốn ôm tâm trạng đầy kỳ vọng mà đến, nháy mắt đã biến thành thất vọng, chẳng lẽ Nam Cung Vân Dật bởi vì chuyện ngày hôm qua cho nên mới tức giận? Làm cho hắn không muốn tiếp tục chữa bệnh nữa?



Giữa lúc mọi người đều thấy lo lắng không yên, thì từ trong viện có một người thị nữ đi ra, khuôn mặt vô cảm mà nói: "Các người không cần phải tiếp tục ở đây chờ Nam Cung công tử làm gì, Nam Cung gia nói hắn gây chuyện hồ nháo, cho nên đã nhốt hắn lại rồi, các người có ở đây chờ bao lâu cũng vô dụng mà thôi!"



Cái gì?



Vừa nghe thấy lời này, mọi người đều cảm thấy nôn nóng không thôi, nếu như Nam Cung Vân Dật thật sự bị giam lại rồi, vậy còn có người nào có thể trị bệnh giúp cho họ được nữa đây?



Đột nhiên, những người đó tựa hồ nghĩ ra cái gì đó, tất cả đồng loạt đem ánh mắt dời lên người của thị nữ.



"Các người không cần phải nhìn ta, chủ tử nhà ta sẽ không dễ dàng chữa bệnh cho người khác đâu. Nếu các người vẫn muốn chữa bệnh thì tốt nhất là đi tìm Nam Cung công tử đi, nói cho cùng, Nam Cung công tử đã thu phí rất rẽ rồi. Chủ tử nhà ta mỗi một lần ra tay, giá thấp nhất cũng là năm ngàn vạn lượng, tuyệt đối không cho mặc cả!"





(*mặc cả là trả giá í.)



Mọi người thất vọng thở dài, xem tình huống hiện tại, bọn họ chỉ có thể đem hy vọng phó thác lên trên người của Nam Cung Vân Dật mà thôi.



"Đi, chúng ta trở về tìm phụ thân đến Nam Cung gia cầu tình cho Nam Cung công tử, y thuật của Nam Cung công tử cao minh như thế, quả là thâm tàng bất lộ, Nam Cung gia vậy mà lại đem Nam Cung công tử nhốt lại cho đành!"




"Đúng vậy, cho dù thế lực của gia tộc chúng ta không bằng được với Nam Cung gia, nhưng Nam Cung gia cũng cần phải nể mặt mũi của chúng ta mà thả Nam Cung Vân Dật ra. Bất luận thế nào, chúng ta cũng không thể để Nam Cung công tử gánh lấy tiếng oan là hồ nháo làm càn được!"



Mọi người làm như đều đã hạ quyết tâm, người nào người nấy lập tức chạy về hướng của nhà mình.



Nếu nói ban đầu, các trưởng bối của các gia tộc không tin vào Nam Cung Vân Dật, nhưng hiện giờ, bọn họ tận mắt nhìn thấy bệnh tình của hậu bối nhà mình biến chuyển tốt đẹp, đều không khỏi kinh ngạc vì kỳ tích này. Cho nên, hôm nay, tất cả bọn họ đều để mặc cho con trai, con gái nhà mình đi tìm Nam Cung Vân Dật để chữa bệnh.



Chỉ là.....



Con trai, con gái nhà mình trời còn chưa sáng thì đã đi, đến khi chạng vạng mới quay trở về, ấy vậy mà thần sắc lại chẳng có chút gì là vui vẻ, ngược lại còn thập phần nôn nóng.




Hỏi han một chút, bọn họ mới được biết, thì ra Nam Cung Vân Dật đã bị nhốt lại rồi.



Cái này... Sao mà được?



Trong nhất thời, gia chủ của các gia tộc đều vội vã chạy như điên đến Nam Cung gia, tốc độ kia, phải nói là khiến cho người ta cảm thán không thôi.



____



Gia tộc Nam Cung.



Chúng trưởng lão trong tộc đang cùng nghị sự với Nam Cung Khánh ở trong phòng, mà nội dung nghị luận không gì ngoài chuyện Nam Cung Vân Dật ăn chơi trác táng thành tánh.




Bỗng nhiên, một giọng nói vội vã từ bên ngoài cửa phòng nghị sự truyền vào bên trong.



"Gia chủ, gia chủ của các gia tộc đến đây xin cầu kiến!"




"Xem đi, xem đi!"



Một vị trưởng lão cười lạnh một tiếng, trên mặt đầy châm chọc: "Khẳng định là phương thuốc mà đại thiếu gia kê cho bọn họ xảy ra vấn đề, cho nên bây giờ bọn họ mới đến đây tìm đại thiếu gia để tính sổ."



"Hừ!" Nam Cung Khánh hừ lạnh một tiếng: "Bọn họ muốn tới cứ tới, chẳng lẽ Nam Cung Khánh ta lại đi sợ những người này sao?"



Trưởng lão kia lại cười trào phúng: "Mấy gia tộc này xác thật không phải là đối thủ của Nam Cung gia chúng ta, tuy nhiên, nếu bọn họ quy thuận với Âu gia hay Ngô gia, vậy thì lại khác! Nói đi phải nói lại, trong Vô Tận Thành này có nhiều gia tộc như vậy, ai mà lại không muốn chiêu mộ về dưới trướng của mình?"



Tam đại gia tộc vốn có ở cục diện ngang hàng nhau, cũng sẽ vì điều này mà bị phá vỡ.



Nam Cung Khánh cũng biết rõ điểm này, cho nên sắc mặt ông ta không được tốt cho lắm: "Sự tình cụ thể, cứ chờ gặp gia chủ của các gia tộc rồi hãy nói, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, thì cùng lắm là ta bồi thường cho bọn họ nhiều một chút là được."



"Gia chủ, ta thật sự không hiểu, người vì đại thiếu gia mà như vậy, đáng giá sao? Tiểu thư ưu tú như thế, hoàn toàn có thể gánh vác được Nam Cung gia, mà đại thiếu gia thì lại chỉ là một kẻ bại gia tử mà thôi. Người cần gì phải vì một đứa con như vậy mà tốn nhiều tâm huyết kia chứ? Theo như ta thấy, cứ trực tiếp giao đại thiếu gia cho gia chủ các gia tộc là được."



Nghe thấy những lời này của trưởng lão, hai bàn tay Nam Cung Khánh bất giác siết chặt lại thành nắm đấm.