Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1075: Yến hội (9)




Edit: Sahara



Âu Nhã cô bị một người cũng trang lứa đánh bại...



Đây là một sự sỉ nhục mà cả đời cô chưa từng chịu qua!



Một ngày nào đó, cô nhất định sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi!



"Là ai? Là ai cả gan hạ độc Huyết Sư của ta?"



Bỗng nhiên, một tiếng rống giận đầy phẫn nộ vang lên. Mọi người chỉ thấy, sau khi tiếng rống giận này vang lên, thì Nam Cung Lam đã đi đến ngay trước mặt Nam Cung Vân Dật rồi. Tiếp theo, từ hốc mắt cô ta đột ngột chảy xuôi xuống hai hàng lệ.



"Đại ca, là ta có lỗi với huynh, ta không canh chừng kỹ Huyết Sư, để cho người khác có cơ hội thừa nước đục thả câu, huynh yên tâm, ta nhất định sẽ điều tra cho ra là kẻ nào muốn làm hại huynh, đòi lại công đạo cho huynh!"



Bộ dáng kia của Nam Cung Lam tựa như hoa lê đáy vũ, bất cứ ai nhìn thấy cũng sẽ không thể nào đem cô ta cùng tên hung thủ hạ độc liên hệ lại cùng với nhau.



Khuôn mặt của Nam Cung Khánh đen lại, cất giọng nói lạnh lùng: "Lam nhi, linh thú của con có rất ít người có thể tiếp cận được, tại sao bị người ta hạ độc mà con lại không biết hả?"





Nam Cung Lam lắc lắc đầu: "Con cũng không rõ là có chuyện gì xảy ra. Theo như con biết, thì không có người nào có đủ khả năng tiếp cận được với Huyết Sư, phụ thân, người nhất định phải điều tra cho rõ chân tướng, báo thù cho đại ca."



"Gia chủ!"



Mấy trưởng lão trong tộc đã sớm không nhịn nổi nữa, đứng dậy mà nói: "Tiểu thư cũng chỉ là có lòng tốt mà thôi, ai ngờ lại bị người khác lợi dụng, có lẽ, người mà tên hung thủ muốn hại là tiểu thư, chẳng qua là kẻ đó không biết con Huyết Sư này là tiểu thư dùng để tặng người khác!"



"Gia chủ, tiểu thư cũng là người bị hại, người đừng trách tiểu thư, tình cảm huynh muội của tiểu thư đối với thiếu gia chân thành như thế, xảy ra chuyện này, tiểu thư chắc chắn là còn cảm thấy khổ sở hơn bất kỳ người nào!"



Sắc mặt Nam Cung Khánh dần hòa hoãn đôi chút: "Lam nhi, con lui xuống trước đi, tốt nhất là sớm ngày điều tra rõ chân tướng cho ta, nếu không, đừng trách sao vi phụ không nhận đứa con gái như con!"



Nam Cung Lam cúi đầu, hai tay ở hai bên hông siết chặt lại.



"Dạ, phụ thân, nữ nhi tuân lệnh!"



Sau khi nói xong lời này, cô ta mới ngẩng đầu lên, giả vờ lơ đãng mà đảo mắt qua khuôn mặt của Vân Lạc Phong một cái, rồi mới xoay người đi thẳng ra bên ngoài.




Ngay khoảnh khắc mà Nam Cung Lam hoàn toàn xoay người rời đi, thù hận trong mắt cô ta không còn che giấu nữa mà lộ rõ hết ra ngoài, ánh mắt ngập tràn sự dữ tợn.



Vân Lạc Phong!



Đầu tiên là ngươi cướp linh thú của ta, sau lại phá hỏng kế hoạch của ta, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!



"Dật nhi!" Nam Cung Khánh mỉm cười, nhìn về phía Nam Cung Vân Dật, ngữ khí vô cùng ôn hòa: "Để cho con chịu kinh sợ rồi, con và bằng hữu của con đi xuống nghỉ ngơi trước đi, chuyện này cứ để cho vi phụ làm chủ cho con!"



Nam Cung Vân Dật gật gật đầu, vừa định xoay người rời đi, thì bỗng nhiên giọng nói của Vân Lạc Phong ở bên cạnh lại vang lên.




"Nam Cung, con Huyết Sư này tốt xấu gì cũng là lễ vật sinh thần mà người khác tặng cho ngươi, ngươi không lấy chẳng phải là quá đáng tiếc à?"



Nam Cung Vân Dật dừng bước, chớp chớp mắt: "Nhưng mà nó bị trúng độc, cho dù ta có nhận nó, thì nó cũng đâu có nhận ta!"



"Ngươi chờ ta một chút!"




Sau khi Vân Lạc Phong dứt lời, liền chậm rãi đi về phía Huyết Sư, trong tay cô đột ngột xuất hiện mấy cây ngân châm, sau đó nhanh chóng châm hết lên người của Huyết Sư. Ban đầu, Huyết Sư còn vô cùng hung hãn, nhưng sau đó lại đột nhiên trở nên an tĩnh, lẳng lặng đứng yên trong lồng sắt không hề nhúc nhích.



"Ngươi dùng Dịch Ôn Hoa, Huyết Linh Thảo, Hoàng Kim Tham, Thiên Tâm Quả, còn có một giọt máu của con Huyết Sư này, đem đi sắc thuốc, cho nó uống liên tục trong ba ngày, ba ngày sau nó sẽ hoàn toàn bình phục!"



Những lời này là Vân Lạc Phong căn dặn Nam Cung Khánh, sau khi nói xong, cô liền đi về phía Nam Cung Vân Dật, khóe môi khe khẽ nhếch lên một độ cong nhàn nhạt.



"Thời gian cũng không còn sớm nữa, ta nên trở về rồi!"



"Ta tiễn ngươi!"



"Không cần!" Vân Lạc Phong lắc lắc đầu: "Nam Cung, có hai con linh thú này bảo hộ, sự an toàn của ngươi không còn là vấn đề nữa!"



Dứt lời, Vân Lạc Phong đi thẳng ra ngoài mà không hề quay đầu lại thêm lần nào nữa, thân ảnh dần dần khuất trong bóng đêm.