Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 74: Chương 74: Nào, Cùng Nhau Mưu Tính A




CHƯƠNG 74: NÀO, CÙNG NHAU MƯU TÍNH A



Editor: Luna Huang

Sau khi Hứa Vân Noãn đi gặp Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu, ba người trong thư phòng thương lượng nửa ngày, sau đó Hứa Vân Noãn hài lòng ly khai, đến thiện phòng tìm Đinh thẩm làm thức ăn ngon.



Nhìn Hứa Vân Noãn chuyển động xe lăn rất hào hứng, trong ánh mắt Mục Thiên Trù tràn đầy mừng rỡ: “Thật hy vọng mỗi một ngày sau này, Vân Noãn đều có thể vui vẻ không lo như bây giờ.”



Trong lòng Mục Trần Tiêu khẽ động, nghĩ đến hôm nay hai tay Hứa Vân Noãn ôm trán núp trong bụi hoa, không khỏi khẽ nâng khóe môi lên: “Gia gia, nếu như lúc này đây tất cả thuận lợi, như vậy Mục gia chúng ta không chỉ có thể bình yên không lo, còn có thể xây cao mấy tầng lầu, đến lúc đó, cô nãi nãi muốn làm cái gì thì làm cái đó, tất nhiên có thể bình yên vui sướng giống bây giờ.”



Mục Thiên Trù gật đầu: “Không sai, Trần Tiêu ngươi phải nhớ kỹ, cô nãi nãi sống khổ, thân thế của nàng…”



“Thân thế? Gia gia, trước ta chỉ muốn hỏi, vì sao chưa từng nghe cô nãi nãi nhắc qua cha nương của nàng? Ta từ trong miệng Chu quản gia biết được, đám người Hứa lão gia tử hình như là cả đời không thú thê.”



“Chuyện này rắc rối phức tạp, Vân Noãn càng không biết chuyện, nên ta tạm thời không thể nói cho ngươi biết, ngươi chỉ biết là nàng khổ là được. Ngươi càng phải nhớ kỹ, sau này phàm là Mục gia có một tia sinh cơ, đó chính là Vân Noãn đưa tới, nên vô luận phát sinh chuyện gì, ngươi đều nhất định phải tận lực bảo hộ nàng chu toàn, cho dù là dốc hết tất cả của Mục gia.”



“Gia gia yên tâm, ta nhớ ở trong lòng.”



“Được, kế tiếp liền thả tay đi làm đi, thiên hạ này đúng là vẫn còn những người tuổi trẻ các ngươi.” Nghĩ đến kế hoạch kế tiếp, trong mắt Mục Thiên Trù bốn bề sóng dậy, sau một lát hóa thành một mảnh nắm chắc phần thắng: Hứa lão gia tử có phải đã dự liệu được Mục gia sẽ có nguy cơ hôm nay hay không, cho nên mới đưa Vân Noãn đến đây?





Mấy ngày kế tiếp, cả ngày Hứa Vân Noãn ngồi ở xe lăn, Đinh thẩm nhìn thấy nàng trật chân thì rất đau lòng, mỗi ngày đều tận tâm tận lực làm canh bổ, vết thương ở chân còn chưa hoàn toàn dưỡng tốt, trái lại mập thêm một ít, da cũng biến thành càng thêm trắng nõn mềm mại, kể từ đó vết tích khối u trên trán càng rõ ràng hơn.



Hứa Vân Noãn cầm chiếu soi mặt nửa ngày, có chút phiền lòng chuyển động xe lăn rời xa bàn trang điểm.



Hàn Yên bưng trà nóng, nhìn thấy một màn này không khỏi cười nói: “Tiểu thư còn đang phiền lòng?”



“Còn không phải sao? Nguyên bản trên trán đụng một khối u là màu đỏ, tốt xấu còn có thể để người nhìn, hôm nay dĩ nhiên biến thành xanh tím, khó xem bao nhiêu nha.”



Vọng Thư Uyển.com

“Nô tỳ trái lại cảm thấy rất khác biệt, tiểu thư sinh ra đã đẹp, hôm nay sắc da càng như bạch ngọc, vô cùng mịn màng, nhất là vết thương trên trán phụ trợ, tiểu thư sinh ra vài phần điềm đạm đáng yêu, để người nhìn thấy liền mềm lòng không thôi.”



“Hừ, ngươi lại dỗ ta, xem ra cho ngươi đi nhìn chằm chằm Tứ Quý các quả thực dùng được, chí ít miệng lưỡi luyện giỏi thế.”



“Nô tỳ nói cũng đều là thật.” Hàn Yên đỡ Hứa Vân Noãn ngồi vào nhuyễn tháp, nhẹ nhàng mà giúp nàng xoa thắt lưng và phía sau lưng, “Tiểu thư biết rõ mỗi ngày ngồi xe lăn lâu liền mỏi eo đau lưng, thế nào còn luôn thích ngồi ở đó?”




“Ta đây không phải là nghĩ cho cảm thụ của Trần Tiêu sao, lại nói tư vị ngồi xe lăn thực sự là quá kém. Xe lăn dù là làm tinh xảo hơn nữa, động cực kỳ bất tiện, ngồi lâu, toàn bộ thân thể đều cứng. Chân của Trần Tiêu không cảm giác, muốn ngồi vững càng khó, hắn lại còn phải vào triều, xử lý công vụ, bận rộn các chuyện trong Mục gia, thực tại cực khổ.”



“Cũng may có tiểu thư hỗ trợ, công tử đỡ phí lực hơn trước không ít.”





Hứa Vân Noãn thở dài một tiếng, dù là nàng có thể giúp giải quyết nguy cơ Mục gia lúc này, nhưng bản thân Mục Trần Tiêu thống khổ thì hắn phải tự chịu, không có bất kỳ người nào có thể giúp chia sẻ.



Hàn Yên gật đầu: “Nói cũng phải, thật hy vọng trên đời này có thần y, có thể chữa chân cho công tử lành lại…”



Nhãn thần của Hứa Vân Noãn ngừng lại, lập tức xẹt qua một tia lượng thải: “Ngươi nói không sai, thế giới to lớn vô kì bất hữu, nhất là mấy năm nay triều đình thay đổi rung chuyển, nói không chừng có một chút thánh thủ y đạo lánh đời, chỉ cần có năng lực, nhất định có thể tìm ra bọn họ. Đến lúc đó, chân của Trần Tiêu có hy vọng trị rồi.”

Hàn Yên mím môi, sau một lát cười: “Tiểu thư nói rất đúng.”



“Vậy bây giờ chúng ta bắt đầu tỉ mỉ mưu hoa, bồi dưỡng năng lực, ta nghe nói tính nết của cao nhân đều là quái dị, chúng ta không dưỡng đủ năng lực, nói không chính xác dù là tìm được người, cũng vô pháp thuyết phục hắn giúp Trần Tiêu chữa bệnh, nói chung, nắm chặt thời gian mà bận rộn đi!”



“Vâng.”



Trong lòng Hứa Vân Noãn có mục tiêu, làm cái gì đều hăng hái mười phần.



Mà Thẩm gia, Vu thị sẽ không có dễ chịu như thế, nàng cau mày nhìn Chương ma ma, nét mặt mang theo bất mãn: “Đã năm sáu ngày rồi, ngươi đến mặt của Hứa Vân Noãn cũng không thấy được?”



“Hồi bẩm phu nhân, hỏa kế Tứ Quý các nói Hứa Vân Noãn bị trật chân, hôm nay đang ở Mục gia tĩnh dưỡng, căn bản đến cửa phủ cũng không ra, nên nô tỳ vẫn không tìm được cơ hội.”





“Vô dụng!” Vu thị hổn hển, vừa nghĩ tới dung mạo của Hứa Vân Noãn, trên người của nàng giống như là bị vô số cây cây đinh đâm vào, mỗi một đều đứng ngồi không yên, “Hứa Vân Noãn kia có phải ý thực được ta sẽ tra nàng, nên mới trốn không người hay không?”



“Nô tỳ phái người tỉ mỉ nghe qua, đúng là trật chân, hơn nữa Mục gia tựa hồ có ý định phong tỏa tin tức của Hứa Vân Noãn, ngay cả Tứ Quý các bên kia, cũng phái một thị nữ nhìn chằm chằm, ta thấy đám người Đinh Sơn nghe thị nữ kia răm rắp.”



Mi tâm của Vu thị khẽ động: “Mục gia có ý định phong tỏa tin tức của Hứa Vân Noãn?”



“Ta nghe nói thời gian Hứa Vân Noãn đến kinh thành, bên người đến một thị nữ cũng không có, như vậy hôm nay hầu hạ nàng, đều là người của Mục gia đi?”



“Vâng.”




“Nghĩ một chút biện pháp, nếu Hứa Vân Noãn không ra cửa phủ, vậy hãy để cho người tiến nhập Mục gia xem, nói chung, nhất định phải nghĩ biện pháp xác nhận thân phận của nàng.”



“Vâng.”



Vọng Thư Uyển.com

Bên này động tác Thẩm gia làm rất lén lút, bất quá Hứa Vân Noãn cố tình đề phòng, vẫn là phát giác mánh khóe.



Hàn Yên nhẹ nhàng giúp Hứa Vân Noãn xoa chân: “Tiểu thư, người để nô tỳ chú ý động tĩnh của người bên cạnh, không phát hiện cái khác, trái lại Tinh Phong bên kia xảy ra chút chuyện.”




“Tinh Phong? Nàng làm sao vậy?” Tinh Phong tự nguyện đoạn tuyệt quan hệ phụ nữ với Vương Hải, còn để cho nàng giúp đỡ đặt tên, tuổi không lớn lắm lại cực kỳ quả đoán hiểu chuyện, nhìn cũng là người thông tuệ có chừng mực.





“Cũng không phải chuyện gì lớn, chỉ là di mẫu của Tinh Phong tìm tới, còn nói muốn giúp nàng ra bạc chuộc thân, nhận nàng trở về.”



“Di mẫu? Tinh Phong nói như thế nào, có bằng lòng đi hay không?”



“Tinh Phong nói với nô tỳ, mẫu thân của nàng sau khi gả cho Vương Hải, hầu như không có lui tới gì với nhà mẹ đẻ, vị di mẫu này càng chưa từng đi thăm mẫu nữ các nàng, thái độ hôm nay lại cực kỳ thân thiết, lời trong lời ngoài xem nàng như thân nữ nhi. Tiểu nha đầu Tinh Phong kia không ngốc, sau khi bị tìm tới, trước tiên liền nói cho nô tỳ biết, nói di mẫu của nàng có thể có vấn đề.”



Hứa Vân Noãn cười khẽ: “Trái lại phá lệ nhạy bén, để cho nàng ứng phó, không có vấn đề thì thôi, nếu là thật có vấn đề, thử tra một chút căn do, chớ lộ ra chân tướng.”



“Vâng, nô tỳ sẽ tỉ mỉ căn dặn căn dặn nàng.”



Hai ngày sau, Tinh Phong trực tiếp tìm đến trước mặt của Hứa Vân Noãn, vừa vào cửa liền quỳ trên mặt đất: “Nô tỳ gặp qua tiểu thư.”



“Mau đứng lên đi, quy củ của ta cũng không có nặng như vậy, không cần mỗi lần gặp đều hành đại lễ như thế.”



Mặt của Tinh Phong hơi ửng đỏ: “Mỗi lần nhìn thấy tiểu thư, nô tỳ đều cảm thấy tiểu thư như là tiên tử, nên không nhịn được cúi đầu bái, bái mới cảm thấy an lòng.”



“Ngày khác ta vẽ một bức họa tặng cho ngươi, cho ngươi mỗi ngày nhìn, vậy sẽ quen.” Hứa Vân Noãn vừa cười vừa nói, “Hàn Yên nói, ngươi có chuyện gì muốn bẩm với ta?”



“Vâng, tiểu thư, nô tỳ biết mục đích của di mẫu tìm đến.”